Ngải Đồ sau khi bị Cổ Viêm đánh lén từ phía sau đã thật sự nổ điên, vội đứng dậy trở lại tay cầm cự đại chùy gai là một kiện trung phẩm thánh khí, uy lực vô biên lao tới cấn công định đập nát đầu Cổ Viêm.
Boong, boong !
Một chùy gõ lên đầu Cổ Viêm phản chấn dội lại khiến cho Ngải Đồ bị đánh trúng mặt mà chảy máu mũi.
Càng lúc Ngải Đồ càng điên tiết lên, về phía Cổ Viêm, mặc cho gã yêu tộc này có dùng chùy gai này đánh bao nhiêu lần lên cơ thể của hắn thì kết quả cũng không có gì thay đổi, một chút thương tích cũng có, với khả năng miễn nhiễm với mọi loại vũ khi bằng kim loại cho dù có là siêu thần khí hay thần vật đi chăng nữa cũng chẳng thể làm hắn bị thương được.
Một ngàn chùy.
Hai ngàn chùy.
Năm ngàn chùy.
Một vạn chùy.
Ta đánh nhiều như vậy mà một chút thương tích cũng không có chuyện này quá sức vô lý, không lẽ cơ thể ngươi còn cứng hơn cả thánh khí hay sao.
Ngải Đồ mặt biến sắc nói.
Ngươi đề cao ta quá rồi đấy, cơ thể ta cũng giống bao người bình thường mà thôi, con người ta từ nhỏ đã ít học rồi, lấy đâu ra pháp môn luyện cơ thể đến thánh khí hay thần khí gì đó, nếu phải nói thẳng ra thì lỗi là do cục sắt vụn đó của ngươi quá vô dụng đi, vẫn là tốt hơn ngươi đi tìm vũ khí tốt hơn rồi hẵng đến nói chuyện với ta tiếp.
Cổ Viêm lấy tay áo vừa phủi bụi vừa châm biếm cười nói.
Đánh mãi mà Cổ Viêm không chịu chết, Ngải Đồ chỉ còn cách vận dụng mười phần sức mạnh của mình để tấn công.
Thân thể Ngải Đồ bạo phát ra hỏa diễm cuồng bạo bao bọc lấy thân thể hắn thành dạng cầu lửa mà bay lên không trung, không lâu sau đó, cầu lửa này biến mất để lộ ra một hình dáng khác của Ngải Đồ.
Ngải Đồ lúc này ở trong dạng khỉ lông đỏ kích thức cao hơn lúc bình thường gấp hai lần phía sau có mọc ra một chiếc đuôi màu đỏ dài chừng một mét.
Ở trong hình dạng nửa người nửa khỉ, Ngải Đồ vô cùng cao lớn, đứng trước hắn, Cổ Viêm chỉ cao không quá tới bụng nhỏ bé vô cùng.
Có giỏi ăn một quyền này của ta thử xem.
Liệt Viêm Quyền.
Tay trái khổng lồ nắm chặt bạo phát quyền khí với nhiệt lượng khủng bố đốt cháy không khí với tốc độ ra quyền cực nhanh hướng tới Cổ Viêm mà tấn công.
Cổ Viêm không chống chọi mà dùng tốc độ sấm sét mà né tránh, với một quyền này của Ngải Đồ, với cơ thể con người còn quá yếu ớt hắn không dám tự tin mà chọi cứng với cứng, mất công lại phải tốn sức để hồi phục vết thương.
Một quyền này của Ngải Đồ vô cùng mạnh vì đánh trượt Cổ Viêm nên đã đánh thẳng về phía ngọn núi cách đó một khoảng rất xa khiến nó vỡ nát thành một đống đất vụn.
Cổ Viêm quay đầu nhìn lại mà cũng phải kinh hãi một phen hú hồn hú vía, cũng may mà hắn né kịp không thì không biết cơ thể con người của mình tổn thương nghiêm trọng tới mức nào.
Lại né chiêu, tiểu tử ngươi từ lúc nào mà nhát gan đến vậy, vừa nãy còn tự tin đế thế cơ mà.
Ngải Đồ mở miệng đùa cợt nói.
— QUẢNG CÁO —
Ta thích thì ta né ngươi quản được ta chắc.
Cổ Viêm lè lưỡi trêu chọc đáp lại.
Muốn né sợ rằng lần này ngươi không có khả năng đó nữa đâu.
Hỏa Nguyên Xích.
Bàn tay trái to lớn của Ngải Đồ mở ra hướng về phía Cổ Viêm phóng tới vô số sợi xích lửa trói chặt hắn lại.
Mặc dù sợi xích này phá nó rất dễ dàng nhưng thứ mà Cổ Viêm còn dè chừng chính là sức mạnh kinh khủng đến từ nhục thân của Ngải Đồ, tuy rằng có thể miễn nhiễm với mọi loại công kích về nguyên tố nhưng nếu để so với sức mạnh về lực lượng thì hắn không thể bằng con khỉ lông đỏ tu luyện nhiều năm này được, ăn một quyền của nó có mà đau đến thấu tận tâm gan, cách tốt nhất chính là phải dùng mưu mẹo để xử lý nó.
Bị ta trói rồi, xem ngươi cử động kiểu gì.
Ngải Đồ dứt lời bạo phát quyền lần nữa nhắm vào Cổ Viêm, vẻ mặt hắn rất tự tin lần này sẽ không hụt như trước nữa.
Khoang đã, trước khi ngươi đánh ta, ta có lời muốn nói.
Tên nhân tộc xảo quyệt nhà ngươi, cho dù ngươi có nó gì đi chăng nữa ta cũng không nghe, chịu chết đi.
Liệt Viêm Quyền.
Một quyền nữa tung ra với tốc độ cực nhanh bạo phát hỏa diễm khủng bố đốt cháy mọi thứ xung quanh, trên đường di chuyển của nó không gian vỡ vụn bị thiêu cháy không gì ngăn cản nổi.
Thôi chết quyền đó của Ngải Đồ sắp đến phía mình rồi, phải chuồn trước thôi.
Cổ Viêm lẩm bẩm trong miệng nói.
Chúa tể không phải sợ, đây chỉ là quyền khí do ngưng tụ năng lượng hỏa diễm mà thành tấn công từ xa thôi chứ không phải một quyền do con khỉ đó trực diện đánh lên người ngài nên không việc gì phải sợ, với khả năng miễn nhiễm mọi sát thương thuộc tính lửa như của ngài hoàn toàn không chịu bất kì tổn thương nào từ con khỉ đó đâu.
Vivilia truyền âm nói.
Ý chết ta quên mất, mượn cơ thể con người lâu quá riết rồi tưởng mình là con người luôn rồi.
Đã vậy thì đến đi ta không sợ ngươi nữa đâu.
Cổ Viêm lớn tiếng quát lại.
Bùm !
Một quyền hỏa diễm đánh vào cơ thể Cổ Viêm gây ra vụ nổ lớn rung chuyển trời đất tạo ra sóng năng lượng hủy diệt lan ra khắp không trung khiến mọi vật trong bán kính một trăm mét đều bị tan thành tro bụi.
Vô Khuyết vì không muốn ảnh hưởng đến Tử Sam nên đã kéo nàng bay lên không trung quan sát, mặc dù hắn biết với thực lực của Ngải Đồ không thể làm nàng bị thương được nhưng đây cũng là cách bày tỏ lòng kính trọng đối với thân phận địa vị nàng ta, tương lai sau này hắn còn trông cậy nàng ta rất nhiều.
Về phía Cổ Viêm hứng trọn một chiêu này của Ngải Đồ vẫn không chịu bất khì thương tích nào cả, đúng như những lời Vivilia đã nói trước đó chỉ cần không phải là quyền trực diện do da thịt của Ngải Đồ chạm vào sẽ không chịu một chút thương tích nào, đây chính là khả năng miễn nhiễm với công kích của mọi loại nguyên tố, chỉ cần điểm yếu này không ai biết thì cũng sẽ không ai hạ được hắn.
Vô lý, vừa nãy ta còn làm hắn bị trọng thương dẫn đến hủy diệt một cánh tay, nay tăng sức mạnh lên rất nhiều lần tại sao lại không làm hắn bị thương, tiểu tử này thật là quá cổ quái.
— QUẢNG CÁO —
Ngải Đồ nét mặt hoài nghi thầm nói.
Con khỉ thối, đứng im cho ngươi đánh ngươi cũng không đánh lại ta, tốt hơn là khỏi đánh nữa đi, cúi đầu ba cái gọi ta là gia gia, gia gia sẽ tha mạng cho ngươi.
Cổ Viêm chỉ tay về phía Ngải Đồ khinh thường nói.
Đáng ghét vẫn còn chưa xong đâu, ta vẫn còn chiêu chưa sử dụng