Chủ nhân việc tìm tên tiểu tử Lam Hải đó cứ giao cho ta, dù sao ta cũng là tổ tiên của hắn, tìm hắn cũng nên để ta làm.
Thái Cổ Ma Kình Vương bước lên phía trước cúi đầu hành lễ nói.
Để con cá già như ngươi đi tìm con cá con như hắn cũng là điều hợp tình hợp lý, vậy chuyện này cứ giao cho ngươi, khi thời cơ đến ta sẽ gọi ngươi ra tìm tung tích của hắn.
Nhưng còn một chuyện này nữa ta còn chưa thông suốt.
Cổ Viêm liếc nhìn Thái Cổ Ma Kình Vương khuôn mặt hiếu kì hỏi.
Xin chủ nhân cứ nói, nếu ta giải thích được ta tuyệt đối không che dấu.
Thái Cổ Ma Kình Vương bộ dạng thành thật nói.
Ta nhớ lần đầu gặp Lam Hải bản thể của hắn là một con cá có mười cái mắt mà bản thể của ngươi lại to lớn hơn rất nhiều cũng chỉ có hai mắt, có thật các ngươi là tổ tiên của nhau không vậy ?
Cổ Viêm hỏi.
Chủ nhân không biết rồi, ta là do thiên địa sản sinh ra là độc nhất vô nhị, còn Lam Hải đó là một nhánh nhỏ hậu duệ của ta sau này thôi.
Cái tên Thông Thiên Ma Kình Vương là hắn tự danh xưng cho mình, còn bản chất hắn thuộc tộc Thái Ngư Côn Thú là tộc cá do ta tạo ra, chủng tộc này có điểm đặc biệt là số con mắt rất nhiều, huyết mạch của chúng càng nồng đậm thì số mắt càng nhiều và nhiều nhất cũng chỉ có hai mươi con mắt.
Những con mắt này ngoài có khả năng công kích lợi hại ra mà nhãn lực cũng lợi hại không kém không cần dùng thần thức cũng có thể quan sát vạn vật từ rất xa, hơn hẳn nhánh Cô Bằng Dị Thú còn lại.
Thái Cổ Ma Kình Vương mở miệng giải thích.
Côn Bằng Dị Thú lần đầu ta nghe qua đấy, so với Thái Ngư Côn Thú bên nào lợi hại hơn ?
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Mỗi loại đều có ưu điểm riêng của mình, nếu Thái Ngư Côn Thú có thể điều khiển nguyên tố tự nhiên thủy, hỏa, phong, lôi thì Côn Bằng Dị Thú thiên về lực lượng thuần túy chuyển hóa âm dương, am hiểu về thuộc tính thủy và không gian sức chiến đấu vô cùng bá đạo chỉ đáng tiếc nếu so về tốc độ vẫn kém hơn Thái Ngư Côn Thú một chút.
Côn Bằng là thượng cổ hung thú thời hồng hoang với thân hình to lớn giống cá voi hai vây to khỏe hơn Thái Ngư Côn Thú, lúc cần thiết có thể biến vây thành cánh nâng cơ thể lên không trung tiếng gầm của nó có thể vang chấn thiên địa lại thanh tao như chim hót.
Nghe những lời mà Thái Cổ Ma Kình Vương nói làm Cổ Viêm lại thèm món cá rán ở đại lục, lúc này trong đầu hắn tự hỏi không biết thịt của Côn Bằng và Thái Ngư Côn Thú bên nào ngon hơn, nếu có thể ăn thịt được chúng thì chắc chắn là mỹ vị nhân gian.
Ngọc Nhi muội từng gặp Côn Bằng bao giờ chưa ?
Cổ Viêm nhìn nàng mỉm cười khẽ hỏi.
Đã từng giao thủ qua tộc nhân này tại Bắc Minh Tinh Vực, thực lực của họ đều là cấp thánh nhân trở lên không hề yếu chút nào đâu.
— QUẢNG CÁO —
Ngọc Nhi đáp lại.
Cấp thánh nhân cơ à, tiếc thật đấy ta hiện giờ mới là một linh thần cảnh nhỏ bé.
Cổ Viêm cười nhạt nói.
Giờ thực lực huynh nhỏ bé gì nữa, có thể ở thiên giới huynh chưa là gì cả, nhưng thành tựu đại lục cũng là đỉnh cấp cường giả võ đế cách võ thần không còn xa nữa.
Có điều huynh đã đạt trình độ này rồi có cảm nhận thiên kiếp đến gần chưa, nếu không độ thiên kiếp sẽ không đột phá cảnh giới hóa thần cảnh đâu.
Ngọc Nhi mở miệng nói.
Độ kiếp ?
Ý muội chính là bị sét trên trời đánh xuống, nếu không chết thì sẽ đột phá cảnh giới cao hơn đấy sao.
Như hiện tại ta vẫn chưa cảm nhận được thiên kiếp ập đến.
Cổ Viêm thành thật trả lời.
Có lẽ chưa đến lúc, huynh mới bước vào linh thần cảnh đỉnh phong chưa lâu, vẫn cần có thêm thời gian đề thiên kiếp có thể tới.
Ngọc Nhi mở miệng phỏng đoán.
Mặc kệ nó đi, thiên kiếp cái rắm gì, ta cũng chẳng quan tâm, dù sao Cổ Viêm ta lợi hại vậy sợ gì mấy cái sét đánh trên trời.
Cổ Viêm cười tự tin nói.
Tiểu tử này nói cũng đâu có sai, Ngọc Nhi có lẽ đã lo quá xa, hắn đâu phải con người mà phải sợ mấy cái thiên kiếp, sét đánh chẳng qua gãi ngứa cho hắn.
……
Băng Vực Bí Cảnh.
Hiện tại Hắc Ma đang ngồi gác một chân trên một hắc trụ được đặt tại đỉnh của một ngọn đại sơn hùng vĩ được bao phủ bởi băng tuyết.
Thời tiết ở Băng Vực Bí Cảnh vô cùng lạnh lẽo, quanh năm chỉ toàn băng tuyết thời tiết khắc nghiệt kiểu này đối với Hắc Ma chẳng là gì cả nhưng đối với thành viên của Dạ Sát Tộc có đôi chút bất lợi.
Bảo thạch bên phía Hắc Ma là lục bích còn phía Dạ Sát Tộc là hồng ngọc.
Trong trận chiến này Hắc Ma cũng chẳng quan tâm đến việc bảo vệ mấy viên bảo thạch trên hắc trụ làm gì, thứ hắn quan tâm chính là mấy yêu nữ kia thực lực ra sao thôi, mong là họ không làm hắn quá thất vọng.
— QUẢNG CÁO —
Chỉ chưa đầy nửa canh giờ, tin tức mà Thiết Vạn Phúc báo về, hai bảo ngọc lục bích trên hắc trụ đặt tại hai ngọn đại sơn khác đã bị phá vỡ, phần thắng đang nghiêng về phía Dạ Sát Tộc.
Tin tức này không làm Hắc Ma buồn trái lại hắn còn rất vui, hắn vui vì đám yêu nữ này sắp chạy đến khu vực này truy sát hắn, như vậy hắn sắp có trò vui để chơi rồi.
Phía bên ngoài bí cảnh tất cả mọi người đang rất chăm chú quan sát trận chiến sắp tới đặc biệt là Tử Sam, lần này Cổ Viêm ma hóa sẽ sử dụng ma công nàng phải quan sát kĩ để sau này có gặp hắn thì còn tìm cách hóa giải.
Thời điểm này Hắc Ma đang ngồi trên hắc trụ không biết từ đâu một đám mê vụ màu hồng phần bao trùm phạm vi bán kính chục mét quanh hắn, đây ắt ẳn là chiêu trò của đám yêu nữ Dạ