Cách đây một ngàn năm về trước rõ ràng ta cảm nhận được sự tồn tại của ngươi biến mất trên đại lục và đã cho rằng ngươi đã chết trong trận chiến tam tộc tại Băng Vực Yêu Đảo năm đó, thậm chí ta còn đi tìm kiếm ngươi trên chiến trường đổ nát nhưng không có tung tích gì cả vì thế ta càng chắc chắn rằng ngươi đã chết.
Cho đến thời gian gần đây ta cảm nhận được khí tức của ngươi xuất hiện lại trên đại lục còn đột phá đến yêu tổ cảnh.
Rốt cuộc mọi chuyện này là sao vậy ?
Phần Thiên Viêm khuôn mặt tò mò hỏi.
Một ngàn năm trước ngươi tra xét sự sống của ta đích thực ta đã chết, ta chỉ mới được người ta hồi sinh lại cách đây không lâu, đột phá yêu tổ cảnh cũng chỉ là may mắn phá vỡ được bình cảnh của yêu đế cảnh giới.
Bạch Linh thành thật trả lời lại.
Nhục thân đã mất, linh thai tổn thương cho dù muốn hồi sinh cũng sẽ vô cùng khó khăn, không những vậy ngươi còn là nữ vương yêu đế cao ngạo dễ gì để cho người khác biến mình thành võ hồn.
Phần Thiên Viêm nói tiếp.
Quả thực có hai cách khiến cho ta có thể hồi sinh ta, cách thứ nhất trở thành võ hồn của con người, cùng kẻ đó tu luyện để một ngày có thể khôi phục cơ thể, các này ta cũng đã thử qua rồi, và cách còn lại có được bảo vật quý hiếm để hồi sinh cách này ta cũng đã thử qua, cuối cùng thành công khôi phục lại cơ thể của mình.
Bạch Linh nói tiếp.
Nói như vậy chuyện ngươi hồi sinh có liên quan đến vị đại nhân vật thần bí này, có thể cho ta biết kẻ này là ai không ?
Phần Thiên Viêm hỏi.
Ngươi có hỏi vị Lam Hải tiền bối này, ngài ấy sẽ giải đáp thắc mắc của ngươi.
Bạch Linh mỉm cười nói.
\
Phần Thiên Viêm quay sang nhìn Lam Hải, liếc qua cơ thể nam nhân này tra xét, nhưng tu vi quá cao không cách nào tra xét ra được.
Đừng có nhìn chằm chằm ta như thế, thực lực của ta hiện tại cao hơn ngươi và Viên Tẫn rất nhiều, cho dù không ưa ta muốn đánh nhau với ta, tốt hơn ngươi nên tiến vào cấp bậc linh hỏa trước nếu không với cập bậc dị hỏa của ngươi hiện tại chỉ cần ta thích thì dễ dàng có thể bóp chết ngươi.
Lam Hải ánh mắt khinh thường nói.
Quả nhiên ngươi cũng giống Viên Tẫn đều là cường giả xuất thân ở thiên giới, so với một dị hỏa như ta ở vị diện thấp không tính là gì cả, ngươi yên tâm đi ta không ngu ngốc đến mức mà đi đối đầu với ngươi đâu, ta còn muốn sống lâu hơn nữa.
Phần Thiên Viêm cười đáp.
Hôm nay ta đến đây có chuyện muốn ngươi làm giúp ta, nếu ngươi không nhận lời giúp ta thì ta nghĩ ngươi không có giá trị gì để sống trên thế giới này.
Lam Hải nói tiếp.
Có chuyện gì mà một yêu tổ thượng cổ như ngươi cần ta giúp, chẳng lẽ trên thế giới này có thứ làm khó ngươi sao ?
Phần Thiên Viêm cười trêu đùa nói.
Ta sắp phải rời khỏi đại lục này để đi tìm chủ nhân của ta, vì thế trước khi ta đi tìm ngài ấy phải chuẩn bị cho ngài ấy một món quà chúc mừng ngài ấy quay trở lại, và món quà đó chính là một võ thần cảnh.
Lam Hải nói.
Võ thần cảnh, ý ngươi là gì ?
Phần Thiên Viêm nghe không hiểu hỏi lại.
Ngươi là kẻ hiểu rõ đại lục này hơn bất kì ai, ta muốn ngươi cho một kẻ may mắn nào đó trong tương lai có thể đạt đến võ đế cảnh muốn xung kích lên võ thần để đối đầu với đội quân ma tộc trong tương lai, vị võ thần nhân tộc này chính là món quà cho chủ nhân ta trở lại.
Lam Hải mở miệng nói.
Tại sao ta phải cho kẻ đó truyền thừa của mình để trở thành võ thần, còn chủ nhân thần bí của ngươi muốn võ thần nhân tộc đó để làm gì ?
Phần Thiên Viêm hỏi tiếp.
— QUẢNG CÁO —
Chủ nhân của ta lịch luyện ngoài vũ trụ hẳn là lúc về muốn tìm một đối thủ xứng tầm để quyết đầu thử sức mạnh của mình tiến triển đến đâu, mà võ thần cảnh nhân tộc chính là món quà ta dành cho ngài ấy.
Lam Hải nói.
Chủ nhân mà ngươi nhắc đến không lẽ tu vi còn thấp hơn ngươi, ta thật không hiểu nổi ngươi vì cái gì ở hắn mà nhận một kẻ thực lực thấp hơn ngươi làm chủ nhân.
Phần Thiên Viêm hiếu kì hỏi.
Đó không phải là chuyện ngươi có thể biết, tóm lại ngươi chỉ cần nhớ rằng làm việc cho chủ nhân ta lợi ích không ít đâu, chuyện Bạch Linh được hồi sinh là cho ngài ấy ban cho đó.
Lam Hải cười nói.
Ngươi nói cái gì, chủ nhân của ngươi có thể hồi sinh được người chết hay sao ?
Viêm Tẫn bị kích động chen lời vào hỏi.
Chỉ cần các ngươi chịu khó làm việc cho chủ nhân ta, ta đảm bảo các ngươi sẽ có rất nhiều lợi ích cho mình.
Lam Hải mỉm cười nói.
Ta có thể hỏi ngươi một câu cuối cùng được không, nếu ta cho vị cường giả võ đế trong tương lai đó truyền thừa của mình để hắn trở thành võ thần thì khi đối đầu với chủ nhân của ngươi, kẻ đó mấy phần thắng ?
Phần Thiên Viêm hỏi tiếp.
Cũng phải tùy thuộc vào tâm trạng của chủ nhân ta, nếu ngài muốn tha mạng cho võ thần đó cũng lắm đánh hắn trọng thương còn nếu không tốt đánh chết hắn là được, dù sao một võ thần chết cũng là chuyện đâu có gì to tát đâu.
Lam Hải bật cười nói.
Nghe Lam Hải nói mà Phần Thiên Viêm không khỏi rùng mình, tất cả những gì hắn muốn lão dị hỏa này làm chỉ là tạo một món đồ chơi mua vui cho chủ nhân hắn, trên thực tế kết quả của trận chiến trong tương lai này đã được định sẵn, thật không biết vị võ thần cảnh trong tương lai này là ai mà xui xẻo đến vậy.
Thế nào ngươi có đồng ý với đề nghị này của ta không, quyết định nhanh lên, nếu không đồng ý được thì để ta kết liễu mạng sống của ngươi.
Lam Hải lạnh lùng hỏi lại.
Tiền bối, Phần Thiên Viêm là bạn của ta, xin ngài hãy nương tay và tha cho hắn.
Bạch Linh vội vã cầu xin nói.
Xem ra ta không đồng ý với ngươi là không được rồi, nếu ta không nghe theo lời ngươi chẳng phải đang tự tìm đường chết hay sao.
Phần Thiên Viêm nói.
Ngươi biết vậy là tốt, về chuyện tìm ra một tân võ thần nhân tộc ngươi hãy tự lo đi, đừng khiến ta và chủ nhân thất vọng, nếu ngày hôm đó khi chủ nhân ta quay về đại lục không nhìn thấy võ thần nhân tộc đó xuất hiện thì ngươi sẽ rất thảm đấy.
Lam Hải lạnh lùng cảnh cáo nói.
Ta có thể biết danh tính chủ nhân mà ngươi nói đến không ?
Phần Thiên Viêm mở miệng hỏi.
Chủ nhân ta là Cổ Viêm, nhớ kĩ tên của chủ nhân của ta, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ được gặp ngài ấy mà thôi, ha ha.
Lam Hải cười lớn nói sau đó quay lưng biến thành một đạo quang lam sắc tăng tốc bay ra khỏi thông đạo không gian.
Ta sắp phải phi thăng lên thiên giới, lần này gặp lại ngươi ta rất vui, nếu còn có duyên chúng ta sẽ có thể gặp nhau tại thế giới rộng lớn đó.
Bạch Linh mỉm cười nói.
Yên tâm đi, chúng ta sớm sẽ gặp lại nhau thôi, ngươi ở trên đó phải sống thật tốt đó, xin lỗi ta không thể nhìn thấy ngươi phi thăng được.
Phần Thiên Viêm khẽ cười đáp.
— QUẢNG CÁO —
Ta sẽ đợi ngươi, bằng hữu của ta.
Bạch Linh nói xong liền biến thành đạo bạch quang sắc bay ra khỏi thông đạo không gian đuổi theo Lam Hải.
Để ta đi tiễn họ.
Viên Tẫn ngay sau đó cũng đuổi theo đám người Lam Hải, Bạch Linh, còn Phần Thiên Viêm ở lại đứng từ xa nhìn bóng dáng của Bạch Linh xa dần, lần này chia tay không biết khi nào có thể gặp lại nàng ta, có lẽ là một ngàn năm thậm chí một vạn năm, nhưng vì lời hứa với nàng hắn tự nhủ với lòng mình rằng một ngày nào đó trên