Ngươi trách còn trách ta, sao ngươi không xem lại bản thân mình đi , đám động chạm cơ thể với ta, ngươi tưởng dựa vào chút nhan sắc đó để qua cửa ải này sao ?
Ngươi nằm mơ đi !
Cổ viêm hai tay khoanh trước ngực vẻ mặt nhăn nhó nói.
Ta thì không nghĩ vậy đâu.
Bạch linh cúi đầu dí sát hai mắt đối diện hai mắt hắn, vẻ tiếu dung nói.
Cổ viêm biểu cảm không đổi vẻ mặt nghiêm nghị nhìn lại.
Bạch linh trông thấy vậy không khỏi bật cười nói.
Tiểu tử ngươi cũng thú vị đấy, vậy mà thoát khỏi mỵ lực của ta, xem ra trước đây ta đã coi thường tên tiểu tử nhà người rồi a.
Hừm, chỉ là dục vọng của con người, làm khó ta được sao ?
Cổ viêm thản nhiên đáp.
Ngươi có chắc không ?
Đúng lúc này thì bạch linh chủ động trước, vươn hai bàn tay ngọc nắm chặt hai cánh tay hắn đặt lên ngực của mình.
Bự quá, mềm quá.
Đó là những gì cổ viêm cảm nhận được, không ngờ ngực nữ nhân lại mềm mại đàn hồi như hai cái bánh bao vậy, tâm thần hắn lúc này rạo rực một ngọn lửa , một lần nữa bản thân lại mất quyền không chế , hai bàn tay không ngừng nhào nặn bộ ngực vĩ đại của nàng.
Không được, mình phải dừng lại.
Khống chế ý thức lại, cổ viêm vội dựt tay ra khỏi cơ thể nàng không cho phép bản thân mình tiến quá xa.
Sao vậy, ngươi không thích sao, không phải nam nhân nào cũng muốn làm chuyện đó ?
Bạch linh ngạc nhiên hỏi.
Nếu lần sau cô còn hành động như vậy thì đừng trách ta không biết thương hoa tiếc ngọc.
Cổ viêm lạnh lùng đáp.
Ngươi không dám làm vậy đâu, nói cho ngươi biết đã chạm vào cơ thể của ta thì từ giờ là nam nhân của ta , sau này nếu ngươi đối xử tệ bạc với ta thì cho dù thì đừng có trách ta.
Bạch linh thản nhiên cất giọng cảnh cáo nói.
Trước đây cũng có người từng nói thích ta, hứa sẽ ở mãi bên cạnh ta , cuối cùng thì sao vẫn đi theo ngươi nam nhân khác đấy thôi.
Vì vậy đối với nữ nhân các ngươi ta sớm đã không còn hứng thú nữa, ngươi hiểu ý ta chứ.
Cổ viêm trầm giọng đáp lại.
Lần đầu tiên bạch linh trông thấy bộ dạng đau khổ của cổ viêm, nàng không ngờ trước đây hắn lại có quá khứ đau thương đến như vậy , đổi lại là nàng cũng khó vượt qua huống chi là hắn .
Tại vĩnh hằng tinh.
Chớp mặt cổ viêm và bạch linh xuất hiện, với bộ dạng mới của bạch linh hai người hoàng viêm và hắc ma cũng tỏ ra rất ngạc nhiên, không ngờ trở thành tinh chủ lại có sự thay đổi lớn đến vậy , xuýt chút không nhận ra nàng.
Cốc !
Ngươi làm gì vậy.
Hắc ma ngoảnh đầu lại nhìn hắn ngạc nhiên hỏi.
Ta gõ vào đầu ngươi, ngươi không thấy đau sao ?
Đương nhiên là không đau, bởi vì ta đâu phải con ngươi làm gì có cảm giác đau đớn như chúng.
Nhưng mà tại sao ngươi lại làm vậy với ta, ta đã làm gì sai sao ?
Hắc ma khốn khiếp nhà ngươi, dám xui bạch linh làm ra những chuyện đó với ta, lần sau còn làm như vậy thì đừng trách ta, ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Cổ viêm giận dữ quát.
Ngươi còn trách ta, ta cũng chỉ có ý tốt giúp đỡ ngươi, vậy mà ngươi lỡ đối xử với ta như vậy sao.
Lúc này hoàng viêm lên tiếng khuyên.
Cổ viêm ngươi cũng đừng trách hắc ma, ta thấy ngươi vẫn nên quên nữ nhân ngọc nhi đó thì hơn.
Ngươi đang nói linh tinh gì vậy, ta từ trước giờ không thích cô ta, các ngươi không thấy sao, ta tiếp cận cô ta chỉ vì bảo vật trên người cô ta, thậm chí đã có rất nhiều lần muốn giết cô ta cho nên sẽ không có chuyện ta và cô ta có tình cảm với nhau.
Hoàng viêm nghe vậy cười nhạt nói.
Ngươi nói không thích cô ta, vậy tại sao còn suốt ngày nhớ nhung cô ta, ngươi ngươi nói đi.
Ta …..
Bị hoàng viêm đoán trúng tim đen, cổ viêm không nói được gì, đầu hắn bây giờ rối như tơ vò không phân biệt đâu là yêu đâu là hận, có lẽ hoàng viêm nói đúng hắn thực sự đã có tình cảm của con người, chẳng qua hắn không giám chấp nhận sự thật này thôi.
“tình yêu nhân loại thật phức tạp a .”
Hắc ma mở miệng chen lời nói tiếp.
Hoàng viêm nói đấy , ta thấy nữ nhân bạch linh này cũng không tồi , xét về ngoại hình thiên phú đều không thua kém gì ngọc nhi , rất thích hợp làm nữ nhân của ngươi.
Trông thấy ba người cổ viêm cái lộn , bạch linh chỉ biết im lặng không nói lời nào, nhưng thông qua những lời họ nói với nhau, nàng lại hiểu thêm về cổ viêm thì ra vì nữ nhân ngọc nhi mà hắn thành ra như thế này.
Nhưng cũng phải trách hắn, tại vì hắn quá cố chấp thích con gái người ta nhưng không dám thừa nhận, để đến lúc rồi mới hối hận.
Bạch linh, ngươi có thể giúp chúng ta một chuyện được không ?
Hoàng viêm nhìn nàng khẽ mỉm cười hỏi.
Nói đi !
Bạch linh nghiêm túc đáp lại.
Vì ngươi cũng là nữ nhân, cho nên ta muốn nhờ ngươi giúp cổ viêm hắn hiểu được thế nào là tình yêu chân chính, ngươi có làm được không.
Bạch linh không nói gì, gật đầu đáp lại, cho dù hoàng viêm không nói nàng trong lòng cũng đã có câu trả lời, mặc dù hiện giờ vẫn chưa có tình cảm với hắn, nhưng đã nợ hắn một mạng thì cả đời này phải trả cho hắn, nàng cũng tin sớm muộn gì hắn cũng sẽ có tình cảm với nàng.
Bên ngoài thiên sinh linh tinh.
Cổ viêm đang ngồi dưới gốc cây đại thụ, ngồi ngay ngắn xếp bằng, vương hổ và lân thiên hai người đứng bên cạnh nửa bước không rời.
Roẹt !
Từ trong thân thể cổ viêm luồng ánh sáng xanh toát ra hàn khí mát lạnh thơm ngát phóng ra ngoài, hiện ra một nữ tử xinh đẹp mặc bộ y phục màu trắng tựa như tiên như tiên nữ giáng trần.
Ngươi ….ngươi là nữ vương bạch linh của băng hồ yêu tộc !
Lân thiên chỉ tay về phía nữ tử xinh đẹp ngạc nhiên hỏi.
Bạch linh bộ dáng vô tư hất tóc, thản nhiên đáp.
Có vấn đề gì sao.
Vương hổ hai mắt mở to nhìn nàng, sững lại một lúc rồi nói.
Ngươi từ khi nào mà lại có thêm một cái đuôi nữa vậy.
Có gì lạ đâu, khi ta tiếp nhân chức vị tinh chủ của băng thiên sinh linh tinh đột phá lên cửu vĩ cũng rất bình thường.
Cổ viêm mở mắt ra, trông thấy thân ảnh bạch linh ở trước mặt không khỏi