Bảy ngày huấn luyện trôi qua trong thời gian này ngoài học ngưng huyết thần trảo của cổ hy ra hắn còn học thêm một bộ võ kỹ thân pháp có tên bách bộ thiên hành, mặc dù bộ pháp này chỉ là huyền cấp hạ phẩm về tốc độ không được coi là nhanh nhưng về khả năng né tránh đòn công kích thì không có bộ võ kỹ nào có thể làm được nhưng muốn đạt đến cảnh giới cao nhất xuất thần nhập quỷ thì chưa có ai làm được, nhưng để cổ viêm sử dụng trong giai đoạn đầu tu luyện thì rất có lợi.
tại lưu hương thành.
mới đi có vài ngày mà lúc quay lại, lưu hương thành đã nhộn nhịp hơn hẳn so với lúc trước , đi dạo trên đường có thể thấy rất nhiều thanh thiếu niên kiệt xuất, đa phần đều từ bắc hoàng thánh triều và các vương triều khác tới, tất cả đều tập trung hướng về phía cuối thành, tại đó chính là vân lan học viện.
hai trăm năm trôi qua không biết lúc này vân lan học viện đã thay đổi thế nào, trong lòng cổ viêm lúc này có chút hoài niệm, nhớ năm đó không có gì trong tay đến cả tư cách vào học viện cũng không có bị mọi người coi thường trêu ghẹo, nhưng lần này thì khác nỗi nhục năm đó hắn thề sẽ không bao giờ lặp lại, với thực lực hiện giờ của mình có mấy ai có thể làm đối thủ của hắn.
để tránh mấy lão già từ các tông môn siêu cấp để ý, cổ viêm yêu cầu đám người bạch linh tạm thời ở trong thiên sinh linh tinh, hiện giờ đi cùng hắn chỉ có mộng mộng, hai huynh muội cổ hy.
lão thúc tổ, để tránh người khác để ý chúng ta nên dùng một cái tên giả để thay thế.
cổ hy đi bên cạnh mở miệng khẽ khuyên.
tại sao phải đổi tên, có vấn đề gì sao.
cổ viêm hiếu kỳ hỏi.
bởi vì chữ “cổ “ là cái tên biểu hiện cho người của cổ tộc ở ma giới mà nhân tộc hay gọi chúng ta là ma tộc trước đây ít người biết đến nhưng đại chiến hai trăm năm trước vì bảo vệ ma giới " hắc ám ma vực ", cổ tộc chúng ta cũng tham gia, số lượng cường giả nhân tộc giết cũng không ít cho nên đối với nhân tộc chúng ta chính ta là kẻ thù, cho nên ta mới khuyên người nên đổi tên khác.
cổ hy thấp giọng giải thích nói.
nếu là vậy, từ giờ trở đi ta sẽ lấy cái tên mới là “ vô tâm “ , các người không được gọi ta là cổ viêm nữa có biết chưa.
cả ba người còn lại nghe vậy gật đầu đồng ý, cổ hy cũng đổi một cái tên mới là vệ ưng để tránh phiền phức còn a ly vẫn giữ nguyên tên cũ của mình.
vân lan học viện hiện giờ là một địa điểm rất nổi tiếng vì tại nơi đây sản sinh ra một võ thần người được xem là anh hùng của nhân tộc.
so với hai trăm năm trước, học viện đã được mở rộng diện tích rộng lớn vô cùng đặt tại ngọn núi thiên lan sơn, trước đại sơn có ba dãy bậc thang cho mọi người đi lên, nhìn vẻ mặt ai nấy vô cùng háo hức đầy vẻ cuồng nhiệt, bản thân của cổ viêm cũng vậy hắn rất háo hức muốn thể hiện tài năng của mình cho đám người tự xưng là thiên tài kia phải cúi đầu mà hổ thẹn.
bịch !
bốn người bọn họ đang vui vẻ bước lên từng bậc thang đầu tiên thì có một nữ tử xinh đẹp thân mặc tử sam trên người đeo không ít trang sức chen lên trước huých vai cổ viêm một cái, mặc dù bản thân mình là người làm sai trước nhưng nữ nhân này không có ý định xin lỗi mà thản nhiên bước tiếp.
cổ viêm trông thấy vậy rất tức giận muốn dạy dỗ cho cô ta một trận, nhưng bị cổ hy ngăn cản lại, bởi vì hai gã trung niên theo sau nữ nhân này ít nhất cũng đã đạt đến võ vương cảnh trông thấy thái độ này của hắn đã cho một cái lườm cảnh cáo, nếu bây giờ ra tay người chịu thiệt chính là hắn.
bỏ đi lão thúc tổ, đợi sau này có cơ hội trả thù chúng sau, việc trước mắt chính là phải lên núi tham gia đại hội bách triều.
a ly mở miệng khẽ khuyên.
khốn khiếp, con yêu nữ nhà ngươi cứ đợi đó cho ta, sớm muộn gì lão tử cũng sẽ tự tay xử lý ngươi dám đắc tội với ta ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.
cổ viêm hai tay nắm chặt nghiến răng tức giận thầm quát.
tại đỉnh thiên lan sơn nơi vân lan học viện tọa lạc, tại chính giữa có một võ đài xung quanh bốn phía có bậc thang nhỏ bốn phía dẫn lên, còn phía trên võ đài có một bức tượng đá màu xanh có khắc một gã nam tử trung niên mặc chiến giáp cưỡi thần long sống động như thật, chỉ nhìn lướt qua cổ viêm cũng đoán được bức tượng đó là của võ thần vân dương , nghĩ thế nào cũng không thể tin tên tiểu tử năm đó từng cứu hắn lại trở thành thần tượng của biết bao nhiêu cường giả.
xung quanh đều là những anh tài kiệt xuất, tu vi ít nhất cũng phải đạt đến võ sư cảnh, nhưng kẻ thực lực mạnh thật sự vẫn đang ẩn giấu tu vi, cũng chỉ đợi đến lúc gặp được đối thủ xứng tầm để có thể phô diễn tài năng của mình để có thể lọt vào mắt xanh của những cường giả từ tông môn siêu cấp.
đúng lúc này, một gã trung niên mặc trang phục của học viện, bay lên đáp xuống phía trước võ đài , lướt nhìn quần hùng ở phía dưới nở nụ cười thân thiện chào đón nói.
hoang nghênh các vị đã đến tham gia đại hội bách triều lần thứ 315 tổ chức 5 năm một lần, ta xin tự giới thiệu ta là văn vũ là viện trưởng học viện, như mọi năm học viện chúng ta rất may mắn được chọn làm