Quay trở về khu vực tam đẳng đệ từ sống, tại khu vực rừng Ô Linh nơi nhóm người Cổ Viêm xây dựng sơn trại tập trung sinh hoạt.
"Hắc Long trại " .
Là ai đặt cái tên hầm hố vậy, người ngoài nhìn vào lại nghĩ là trại sơn tặc thì khổ.
Cổ Viêm thở dài cười thầm nói.
Trại chủ !
Trông thấy bóng người Cổ Viêm xuất hiện, đám người ở phía bên trong tỏ vẻ mừng rỡ vội chạy ra ngoài tiếp đón, trong số những người này A Ly, Cổ Hy, và cả tên tiểu tử Tôn Tiểu Phúc cũng xuất hiện ra nghênh đón hắn.
Tại một bàn gỗ lớn giữa doanh trại tập hợp những người có chức vị cao trong trại mới được ngồi mà người ngồi đầu bàn lại chính là Cổ Viêm tất cả tam đẳng đệ ở đây đều tôn sùng hắn làm trại chủ.
Thời gian ta không có ở đây, không ai tới làm phiền các ngươi chứ.
Cổ Viêm vẻ nghiêm túc lên tiếng hỏi.
Bẩm trại chủ, ngoài bọn người tam đẳng đệ tử còn lại kia đến quấy rối thì không có ai đến, may mắn có La Kinh và Phương Huyền thuộc thập đại ngoại môn đệ tử và A Ly Vệ Ưng huynh đến giải vây bọn chúng không dám đến làm phiền nữa.
Tạp Bao Tử đứng dậy cúi đầu cung kính trả lời.
Xem ra cái danh thập đại ngoại môn không phải hư danh, có chút tác dụng đấy chứ !
Cổ Viêm cười thầm tán thưởng nói.
Chuyện A Ly vệ Ưng bỏ tài sản riêng của mình ra để xây dựng trại chắc các ngươi đã nghe qua, việc tiếp theo phải làm như thế nào không cần phải ta nhắc nhở nữa đúng không ?
Cổ Viêm liếc nhìn chúng nhân xung quanh một chân đạp lên ghế chân còn lại đạp lên bàn lạnh lùng quát.
Về chuyện này !
Mọi người nghe hắn nói vậy vô cùng khó xử , thân đã là tam đẳng đệ tử có được bao nhiêu điểm tích lũy đâu bây giờ mà cống nộp cho bọn họ hết lấy gì mà sống.
Tôn Tiểu Phúc là người hưởng ứng đầu tiên đứng dậy hướng về phía A Ly mà bước tới.
A Ly nhìn hắn lắc đầu ánh mắt thương xót dường như không đồng tình với ý kiến này của Cổ Viêm.
Tôn Tiểu Phúc có thể hiểu tâm trạng của nàng, hắn chỉ mỉm cười đáp lại sau đó dơ ngọc giản của mình về phía trước mặt nàng.
A Ly, ngươi còn chần chừ gì nữa mau đến thu cống phẩm tích lũy cho ta.
Cổ Viêm mắt lườm về phía nàng lạnh lùnh nói.
Trại chủ đại nhân, nếu bắt buộc phải thu cống phẩm, ngài cũng nên có một phần trách nhiệm đúng không ?
A Ly mở miệng lạnh lùng đáp lại.
Ha ha , đương nhiên ta cũng sẽ cống nộp, các ngươi chờ đó cho ta, bây giờ ta sẽ quay lại nhiệm vụ đường nhận điểm tích lũy sau đó sẽ trả cho các ngươi.
Cổ Viêm dứt lời không một chút do dự lao thẳng về phía cửa ra đi lĩnh điểm thưởng .
Không cần phải đến nhiệm vụ đường lĩnh điểm nữa, điểm thưởng của ngươi hiện đang ở chỗ ta.
Phía trước có một nhóm người mới đến bước tới, mà đứng đầu chính là nữ tử áo đỏ lúc Cổ Viêm gặp ở nhiệm vụ đường một canh giờ trước.
Khặc khặc, con nha đầu thối còn có gan bước tới đây, chịu chết cho ta.
Trông thấy nữ tử áo đỏ này xuất hiện, khuôn mặt Cổ Viêm trở nên nham hiểm lao tới với tốc độ xé gió, huyết trảo vung ra nhắm thẳng tới đỉnh đầu nàng mà tấn công .
Ba trăm điểm tích lũy này chính là điểm thưởng tích lũy của ngươi !
Nữ tử áo đỏ vẻ mặt biến sắc trong sự khiếp hãi vội quay đầu đi chỗ khác nhắm chặt mắt lại tay đưa ngọc giản hướng về phía trước mặt hắn, hét lớn nói.
Uỳnh !
Một tiếng nổ lớn vang lên, cảm thấy bản thân mình còn nguyện vẹn không bị thương nữ tử áo đỏ từ từ mở mắt ra nhìn xung quanh, chỉ thấy trước mắt thấy tên tiểu tử này cầm ngọc giản của nàng trên tay ngắm nghía như cầm một đồ vật lạ.
Rốt cuộc chuyện gì vừa mới xảy ra vậy.
Nữ tử áo đỏ mở miệng nhỏ giọng tự hỏi.
Hồng Linh sư muội nhìn về bên trái thì sẽ rõ.
Phương Huyền nữ tử sắc mặt tái xanh mồ hôi nhễ nhại bên cạnh mở miệng khẽ nói .
Quay đầu nhìn về hướng bên trái, Hồng Linh nữ tử mở to mắt kinh sợ, trước mặt nàng là một thân cây to cao khoảng mười lăm mét đường kính ước chừng ba bốn người ôm mới vừa, bị xé nát thành ba khúc đổ sập xuống mặt đất, nếu như lúc đó tên tiểu tử này không kịp thu tay sợ răng hậu quả của nàng sẽ giống cái cây đó.
…..
Quay trở lại bàn gỗ trung tâm của doanh trại Hồng Linh tự giới thiệu bản thân làm quen những người còn lại là nhóm ba người Quách Thanh Liễu, Phương Huyền, La Kinh, ngoài ra còn có Ngô Mãnh và tên tiểu tử Liệt Phong trước đây còn làm bộ dáng mặt lạnh nhưng từ khi trông thấy sự khủng bố của Cổ Viêm thái độ của hắn cũng thay đổi trở nên vui vẻ cởi mở với mọi người xung quanh.
Hồng Linh nhận lại ngọc giản của mình sau đó dùng huyền khí trong cơ thể của mình kích hoạt ngọc giản phát ra ánh sáng lục bích chiếu thẳng vào ngọc giản của hắn.
Vô Tâm ngươi dùng linh thức kiểm tra thử xem bên trong đã có điểm tích lũy truyền vào chưa.
Hồng Linh mở miệng cười nói.
Thông tuệ nhãn khai mở.
Liếc nhìn vào bên trong ngọc giản của mình, bên trong ẩn chứa con số ba trăm điểm tích lũy, quả nhiên nữ nhân này không có lừa gạt, cho cô ta mười lá gan cũng không dám lừa hắn.
Hướng về phía A Ly, Cổ Viêm đưa ngọc giản về phía trước truyền huyền khí của mình lấy ra một năm mươi điểm tích lũy truyền vào ngọc giản của nàng.
Ta thân là trại chủ có nợ ắt phải trả, trước đây bọn ta nợ ngươi một trăm điểm tích lũy nay ta sẽ trả cho ngươi năm mươi điểm số còn lại sẽ để cho bọn họ từ