Còn ai ra giá nữa không ?, nếu vậy vật phẩm này sẽ thuộc về ….
Còn ta.
Ta trả 2600 điểm !
Ở hàng ghế thứ ba có một thiếu niên áo nâu dơ tay lên trả giá.
2800 điểm !
Khương Thạch bình thản lên tiếng nói, luận về tài lực không ai có thể bằng hắn ở đây huống chi còn có kim lệnh trong tay giá có đắt đến mấy cũng được giảm một nửa.
Ta trả 3500 điểm !
Thiếu niên kia lại tiếp tục ra giá.
Cổ Viêm lúc này không thể ngồi yên được nữa, thiếu niên ra giá này lại chính là Tôn Tiểu Phúc vỗ dĩ nghĩ hắn chỉ đang cố tình tăng giá cố tình chọc tức tên tiểu tử kia nhưng con số 3000 đã là giới hạn tài chính của Hắc Long Trại ngộ nhỡ tên tên Khương Thạch kia lại thu tay coi như mất trắng .
Tiểu tử thối, mau ngồi xuống cho ta, lão tử còn chưa trả giá tên thuộc hạ như ngươi lại dám bon chen tranh dành.
Cổ Viêm quát lớn ra lệnh nói.
Ha ha ha, ta còn tưởng vị thiếu hiệp kia là nhân vật lớn cỡ nào hóa ra là người của Vô Tâm huynh, 3500 điểm không phải con số nhỏ Vô Tâm huynh có trả nổi không đấy.
Khương Thạch giọng điệu cười bỡn cợt nói.
Ây za , Khương Thạch huynh nói như vậy có phần không đúng rồi, Vô Tâm huynh có thể ngồi được hàng ghế đầu tiên chính là nhân vật không tầm thường đương nhiên tài chính có thừa sao lại không trả nổi được cơ chứ.
Tư Lăng Nguyệt chen lời mỉa ma nói.
Là ta bảo hắn trả giá, hôm nay bất kể tiểu tử đó đấu giá món đồ gì ta đều sẽ giúp hắn thu mua.
Hồng Linh đứng dậy thẳng thắn nói.
Hồng Linh, muội có biết mình đang nói gì không tại sao lại đi giúp một tam đẳng nhỏ bé như hắn ?
Khương Thạch lục này hai mắt giật giật tỏ ra bất mãn, nữ tử này làm vậy không khác gì đang cố tình chống đối hắn.
Nếu Hồng Linh đã ra tay thu mua giúp ngươi vậy ngươi muốn làm gì thì tùy ý ngươi miễn sao không ảnh hưởng tới Hắc Long Trại chúng ta là được.
Cổ Viêm nghe vậy thả lỏng người ngồi xuống cất giọng thản nhiên đáp .
Cuối cùng người chiến thắng vẫn là Hồng Linh với mức giá 5000 điểm tích lũy thu mua về giảm còn 2500 điểm.
Những vật phẩm về sau mấy chục kiện xuất ra, bao nhiêu vật phẩm tốt đều được Hồng Linh thu mua về giúp Tôn Tiểu Phúc, Khương Thạch kia có bất mãn cũng không còn cách gì khác phải nhún nhường nếu đọ về độ giàu có hắn không có cửa với nữ tử này.
Cổ Viêm thấy cảnh này, không khỏi âm thầm tặc lưỡi, hắn căn bản không nghĩ tới những vật phẩm giá cả lại đắt đỏ đến vậy so với Thanh Linh Đan hắn mua lúc đầu đã cao gấp cả chục lần, đa phần là những phú hào thuộc tầng lớp nhất đẳng và thập đại ngoại môn trả giá.
Đối với nhị đẳng, tam đẳng đừng ngoài kia, chỉ biết nhỏ rãi thèm thuồng nhìn những vật phậm này rơi vào tay những kẻ giàu có kia mà nuối tiếc.
Nhìn thấy những vật phẩm đấu giá bán ra giá cao cỡ này, Phụng Lai khuôn mặt trở hồng hào, lần này nhờ có sự xuất hiện của Hồng Linh nữ tử cùng Khương Thạch giá được đẩy lên rất cao, lợi nhuận nữ tử này thu về cùng không ít.
Quảng Cáo
Cổ Viêm từ đầu đến cuối không ra ra thêm bất kì vật phẩm nào, mặc cho không ít kỳ trân dị bảo xuất hiện nhưng giờ với tu vi võ vương cảnh có cho bọn chúng nhiều vật phẩm bổ trợ thêm nữa cũng không có cửa để thắng được hắn.
Vô Tâm lão đệ thật không muốn lấy thêm một kiện bảo vật nào sao ?
Nếu cảm thấy khó xử khi để một tiểu cô nương như Hồng Linh trả giá hộ hay là để lão già này mua tặng cho một bảo vật có được không ?
Tửu lão lúc này, mơ màng tỉnh dậy quay sang nhìn hắn cười nói .
Lời vừa nói ra, toàn bộ đệ tử đều là hơi sững sờ, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Cổ Viêm không nghĩ tới đến cả Tửu Lão cũng đứng ra tỏ ý muốn trả giá cho hắn.
Khương Thạch nghe vậy ánh mắt bên trong lóe qua một đạo ánh sáng lạnh.
Hồng Linh kia đã khó đối phó, nay thêm tiểu tử này và Tửu lão liên hợp lại người chịu thiệt hôm nay chính là hắn.
Ý tốt của Tửu lão ta xin nhận, bất quá vẫn không có món đồ nào khiến ta có hứng thú đáng để tranh dành, vẫn nên nhường cho các vị huynh đệ ở đây thì hơn.
Cổ Viêm bộ dáng thong thả nói.
Vào lúc này, Phụng Lai kia nhíu nhíu mày, nàng ở tông môn đã tổ chức không ít những buổi đấu giá gặp cũng không ít người có phẩm vị cao nhưng chưa từng thấy lại có đệ tử ngoại môn còn là tam đẳng như Cổ Viêm lại có phẩm vị cao đến vậy biết bao nhiêu vật phẩm trân quý bày ra không ít người bỏ ra không ít tài lực mới có thể đổi lấy được vậy mà hắn dám bảo không vừa mắt chẳng khác nào đang nói những vật phẩm này đối với hắn là rác rưởi, đồ bỏ đi.
Nhưng ở đây tên tiểu tử này có Tửu lão chống lưng, cho dù có muốn một câu trách mắng cùng không thể.
Vô Tâm huynh đệ , món cuối cùng chắc chắn sẽ không làm huynh thất vọng .
Phụng Lai thu liễm cục tức lại, nở nụ cười thật tươi nói.
Buổi đấu giá tiếp tục được tiến hành, không khí trong điện đang hừng hực của đông đảo đệ tử đang mong chờ bảo vật cuối cùng xuất hiện.
Bảo vật tiếp theo được hai thiếu nữ xinh đẹp khiên ra một mâm bạc tinh xảo được dùng một miếng vải đỏ để che.
Lật tấm vải đỏ lên trước mặt chính là một bộ võ kỹ , bìa bên ngoài bọc màu xanh, có ghi dòng chữ " Thiên Thủ Long Kinh " cùng một bình ngọc màu lam.
Đây là một bộ võ kỹ thành danh của một vị tiền bối thần bí, tu luyện đến đại thành tuyệt đối cường hãn giống như thân thể của long tộc, bình màu lam kia chính là huyết dịch của một Hỏa Viêm Giác Long cấp yêu linh thuộc huyết mạch cận kề long tộc tuy không phải là long tộc chân chính nhưng miễn cưỡng có thể tu nhập môn tu luyện bộ công pháp này về sau có cơ hội tiếp cận huyết thống long tộc còn mạnh mẽ hơn.
Phụng Lai mở miệng khẽ giải thích.
Không biết với quyển võ kỹ này Phụng Lai cô nương định giá như thế nào ?
Cổ Viêm không vòng vo trực tiếp hỏi thẳng.
Giá khởi đầu 10000 điểm tích lũy !
Lời này vừa nói ra, không ít người trong mắt phấn khích nhìn chằm chằm vào quyển sách kia có tử lệnh kim lệnh trong tay mức giá thu về cũng nhẹ nhàng dễ chịu hơn còn đối với tam đẳng đứng ở đây với hắc lệnh mức giá quá đắt, chỉ có thể trông chờ thiếu niên ngồi hàng ghế đấu tiên, mới có đủ tư cách đối đầu với nhị đẳng, nhất đẳng kia.
Ra là bộ võ kỹ dành cho võ hồn long tộc, vậy xem ra ta không có diễm phúc đó rồi a.
Cổ Viêm nhàn nhạt cười nói.
Trong số võ hồn hắn sở hữu không có cái nào là long võ hồn, có mang về cũng chỉ là phế phẩm, lúc này hắn không còn lý do gì ở lại thêm đứng dậy tầm mắt hướng ra khỏi cửa.
Quảng Cáo
Khoan đã ta còn chưa nói hết.
Lúc này Phụng Lai gấp gáp lên tiếng chặn lại nói.
Cổ Viêm định rời đi nghe được lời này chân dừng lại, quay đầu nhìn nữ tử kia, hắn