Năm ngày tĩnh dưỡng trong nhà của Tạp Bao Tử, với số đan dược tùy ý lấy của Đan Thánh Phong, Cổ Viêm hồi phục rất nhanh.
Thời gian này gia đình bốn người họ chuyển sang ra khu vực hàng xóm ở nhờ nhường chỗ cho hắn tập trung dưỡng thương.
Ken két !
Mở cửa ra, trước mắt đã có vô số dân chúng tập trung quanh khu vực hắn ở ánh mắt người nào người nấy đều tỏ vẻ tôn sùng hắn, giống như tia nắng ấm áp soi sáng quãng đời u tối bấy lâu nay.
Cổ Viêm thiếu hiệp.
Cuối cùng ngài cũng chịu ra, làm chúng ta ở ngoài lo lắng không thôi !
Phụ thân Tạp Bao Tử gãi đầu cười nói.
Ngươi là …
À , quên ta chưa giới thiệu, ta tên là Tạp Cương còn phu nhân ta là Liễu Khê rất vui được quen biết ngài.
Tạp Cương trung niên mở miệng lên tiếng giới thiệu nói.
Cổ Viêm là tên của ta, rất vui được quen biết các ngươi.
Phải rồi, ở đây có chuyện gì mà mọi người đông vui tập trung ở đây vậy.
Nhìn đám đông dân chúng tập trung xung quanh đây, Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Cổ Viêm đại ca tin tức phụ thân đệ hồi phục tứ chi đã lan khắp thôn, vì thế mọi người mới mọi mới tới đây để …
Tạp Tiểu Tu ngại ngùng nói.
Để ta nói rõ ràng cho các ngươi một số truyện thứ nhất việc khôi phục thân thể tốn rất nhiều huyền khí trong cơ thể ta các ngươi cũng thấy đấy ta vì miễn cưỡng lắm mới có thể giúp phụ thân các ngươi đi lại, thứ hai đối với người chết rồi vô phương cứu chữa các người tìm ta cũng vô ích thôi.
Cổ Viêm vẻ mặt nghiêm túc giải thích.
Không phải vậy đâu, ngoài phụ thân ta ra mọi người không ai bị thương quá nặng, chúng ta đến đây để cầu xin huynh giúp một chuyện….
Ồ !
Nếu là việc khác ta có thể giúp gì được các ngươi đây.
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi tiếp.
Nguyên nhân làng bị tấn công ta đã tìm được nguyên do, chính là bọn người của Hắc Ô trại mới tới, chúng chính là sơn tặc mới chuyển đến khu vực này, chuyên đi bắt những thiếu nữ mới lớn về trại cưỡng hiếp rồi đem đi bán cho bọn hào phú để kiếm lời, liệu huynh có thể giúp chúng ta cứu họ về không ?
Tạp Bao Tử lúc này mở miệng giãi bày mọi chuyện.
Khốn khiếp, lũ súc sinh này chỉ giỏi bắt nạt người vô tội nếu để ta gặp nhất định sẽ không tha cho các ngươi đâu.
Song quyền nắm chặt Cổ Viêm phẫn nộ mắng.
Phụ thân ta vì muốn bảo vệ Anh Túc tỷ mà bị bọ chúng ra tay độc ác chặt tứ chi để răn đe những người khác.
Tiểu Tu nghiến răng hung dữ nói.
Anh Túc, đó là ai vậy.
Nó là đứa con gái mà chúng ta nhận nuôi, tỷ tỷ ta vì sinh khó mà qua đời, phụ thân thì không rõ tung tích nên từ nhỏ tới lớn đều là chúng ta nuôi nấng ta luôn coi nó như con đẻ của mình.
Liễu Khê nữ phụ sắc mặt buồn bã mở miệng nói.
Bọn chúng ở đâu các người nói cho ta biết, ta lập tức đi giết sạch lũ súc sinh đó.
Quảng Cáo
Phía đông ba trăm dặm chính là doanh trại của bọn chúng, ta từng thám thính qua nhưng bản thân yếu kém không thể vào cứu bọn họ được.
Một gã nông dân tiến lên phía trước vẻ mặt bất lực trả lời.
Cổ Viêm ca, chúng ta cũng muốn đi theo huynh.
Tạp Tiểu Tu mở miệng cầu xin nói.
Liễu Khê kia nghe hài tử nói vậy ánh mắt khẽ đảo như ám hiệu cho nó im lặng mà ở lại.
Tiểu tử các ngươi nên nghe lời mẫu thân, đi theo ta chỉ tổn vướng tay vướng chân mà thôi chuyện cứu người cứ để ta lo việc của các ngươi hiện giờ chính là xây dựng lại nhà cửa.
Cổ Viêm dứt lời bay thẳng về hướng đông theo lời chỉ dẫn của dân làng, ở võ hoàng cảnh không cần phát động võ hồn phi hành vẫn có thể tự do bay lượn như chim trên trời đó là một lợi thế lớn.
Bay khoảng nửa canh giờ nhìn xuống phía dưới là một ngọn đại sơn không lớn, phía trên đỉnh chính là khu vực sơn trại , theo lời họ kể thì đây chính là Hắc Ô trại.
Hắc Ám Ma Dực đệ nhị hồn kỹ.
Hắc ma phi vũ .
Cổ Viêm hét lớn, đối cánh hắc quang màu đen phóng vô số phiến lông vũ sắc nhọn giáng xuống khu vực Hắc Ô trại mà giáng xuống.
Rầm rầm rầm ..
Ở phía dưới đám sơn tặc cầm vũ khí đi lại trong trại lúc này ngẩn đầu lên trên bầu tràn ngập hắc quang giống như trận mưa tên phóng với tộc độ cực nhanh mà hướng tới.
Xoẹt xoẹt !
Chớp mắt lúc hàng trăm tên sơn tặc bị trận mưa tên lấy mạng, trên thi thể vết thương gây ra chính là lông vũ sắc bén nhắm vào tử huyệt mà tấn công, sau khi giết chết được kẻ địch liên biền mất.
Có mai phục, mọi người cẩn thận.
Một gã đầu trọc to béo tay cầm cự trùy gai hốt hoảng trong sợ hãi gào thét ra lệnh nói.
Lúc này vô số gã sơn tặc đã tập trung thành một vòng tròn phòng thủ chĩa vũ khí ra phía trước hốt hoảng mà ngó nghiêng xung quanh.
Grào !
Phía trên bầu trời một con hổ đen khổng lồ sải cánh rống lớn mà lao tới ..
Rầm !
Vừa đáp xuống dưới bàn chân to lớn dẵm mạnh khiến mặt đất rung chuyển dữ dội, đám sơn tặc kia cũng vì chấn động này mà ngã nhào xuống đất đồng dạng tỏ ra run sợ trước thân ảnh áo đen vừa mới xuất hiện.
Võ hồn cấp yêu vương, tu vi võ hoàng cảnh.
Sao có thể !
Gã to béo kia trông thấy vậy mặt biến sắc run rẩy nói.
Đệ tam hồn kỹ, Bạo Nguyên Ám Khí.
Cổ Viêm hét lớn.
Ám Minh Vương Hổ mở miệng ngưng tụ ra một hắc quang cầu giáng thẳng về phía đám người kia.
Bùm !
Một tiếng nổ lớn vang lên chớp mắt trăm người còn lại đứng ở đây đều bị hóa thành thịt tươi bắt tung tóe khắp nơi.
Quảng Cáo
Nguy hiểm quá, may mà mình kịp thời chạy thoát nếu không sẽ có kết cục giống bọn chúng, phải mau đi báo cáo chuyện này cho trại chủ mới được.
Gã to béo mồ hôi nhễ nhại run sợ thầm nói.
Võ Vương cảnh, không tệ a !
Vừa chuẩn bị rời đi thì bị Cổ Viêm chặn đường cười nhàn nhạt khinh thường nói.
Tiểu tử ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại làm vậy với Hắc Ô trại chúng ta.
Gã to bẽo nghiến răng tức giận nhíu mày quát.
Ngươi hỏi ta là ai sao ?, nếu muốn biết thì xuống dưới đó hỏi đám thuộc hạ của ngươi chúng sẽ nói cho ngươi biết.
Còn bây giờ nếu