Tại cái động nhỏ bên trong thác nước, hiện tại chính là căn phòng nhỏ nơi dừng chân của Cổ Viêm và Ngọc Nhi quyết định dùng nó làm nơi để nghỉ ngơi sau khi kết thúc bữa tiệc của Bách Gia Thôn.
Ngọc Nhi này, ta cảm thấy Bao Tử tội nghiệp quá, ta cứ tưởng bản thân là tội nghiệp nhất không ngờ hắn ta còn tội nghiệp hơn cả ta.
Cổ Viêm nét mặt buồn bã nhìn nàng nói.
Huynh đấy, tội nghiệp ở chỗ nào sức mạnh không thiếu thậm chí vô cùng mạnh, còn mỹ nhân như ta ở bên cạnh, huynh chẳng phải có ta rồi sao huynh nói xem huynh tội nghiệp ở chỗ nào.
Ngọc Nhi véo má hắn cười trêu đùa nói.
Ta nói tội nghiệp ở đây chính là tuổi thơ, năm đó ở Lưu Hương Thành ta còn được Cổ lão hết lòng chăm sóc không để ta đói bữa nào, còn Bao Tử gia đình chẳng có gì lại phải nuôi bốn miệng ăn, không những vậy còn chuyện của cô bé tiểu Thố nếu đổ lại là ta trong trường hợp đó ta sợ rằng bản thân mình không thể mạnh mẽ như hắn.
Ta nghĩ lý do thật sự hắn chịu ở lại Bắc Minh Thần Tông một nơi không có tương lai như vậy không phải vì muốn quên đi quá khứ của mình và tiểu Thố mà lý do chính là vì gia đình có lẽ nếu hắn rời đi gia đình sẽ bớt một gánh nặng, Tiểu Tu cũng vì thế mà được hưởng cuộc sống ấm no hơn.
Bao Tử đích thực làm một đứa con có hiếu, là một nam tử hán đáng để ta học tập.
Cổ Viêm nhìn nàng mỉm cười nói.
Tiểu Thố so với muội quả thật đáng thương, muội cảm thấy may mắn hơn cô bé rất nhiều, ít nhất năm đó muội còn có huynh nếu không có huynh cũng sẽ không có Ngọc Nhi ngày hôm nay, huynh yên tâm đi bất kể sau này huynh có mạnh hay yếu có là cường giả được giống như Vân Dương không muội vẫn sẽ bảo vệ chăm sóc cho huynh.
Bởi vì huynh là tất cả những gì muội có.
………
Hư Linh cung.
Hôn lễ sắp của hai người không lâu nữa sẽ diễn ra, cho nên việc thông báo cho những người ở trong Thiên Sinh Linh Tinh là chuyện nên làm để họ được góp vui.
Khi hai người mới tiến vào phía bên trong đám người Hoàng Viêm Hắc Ma đã mở tiệc tiếp đón nồng nhiệt, Cổ Viêm cuối cùng sắp thành thân họ không vui sao được.
Trên bàn tiệc lúc này ngoài đám người Cổ Viêm còn có mặt cả Lam Hải, Bạch Linh, Vương Hổ, Lân Thiên đến tham dự cùng.
Cổ Viêm, Cổ Viêm ngươi chuẩn bị thành thân rồi sao, có gấp gáp quá không trước đây ta còn tưởng ngươi không hứng thú với nữ nhân cơ mà.
Hắc Ma giật mình mở miệng hỏi.
Cổ Viêm không trực tiếp trả lời chỉ ghé vào tai hắn nhỏ giọng thì thầm nói.
Có chuyện đó sao, ngươi và nữ nhân đó có phát sinh ra chuyện đó, nhưng mà cảm giác đó như thế nào.
Hắc Ma tủm tỉm cười nhỏ giọng hỏi.
Phải nói sao đây, ban đầu đích thực là rất đau, đau muốn chết đi được, nhưng sau một thời gian ở bên trong cơ thể cô ta cọ sát thì cái đau biến mất mà có cảm giác sướng đến chín tầng mây luôn thật quá thần kì, bảo sao con người lại thích thú với chuyện đó đến vậy.
Cổ Viêm nhỏ giọng xấu hổ đáp lại.
Hắc Ma sau đó ghé vào tai kể lại cho Hoàng Viêm bên cạnh, Hoàng Viêm cũng biết đầu đuôi toàn bộ mọi chuyện, hắn cảm thấy Cổ Viêm làm vậy rất đúng, dám làm thì phải dám chịu trách nhiệm với những gì mình làm, xem ra chuyện thành thân không thể tránh khỏi.
Hôm nay ta tập hợp mọi người lại ở đây để thông báo một hỉ sự, ta và Ngọc Nhi sắp chuẩn bị thành thân, vì thế ta yêu cầu các ngươi phải nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng ta, đứa nào không vỗ tay liệu hồn với ta đấy.
Cổ Viêm nắm tay Ngọc Nhi nhìn về phía chúng nhân trừng mắt quát.
Quảng Cáo
Chúng nhân tại đây đều biết Cổ Viêm về quyền lực sức mạnh đều là tuyệt đối, ai mà dám có ý kiến với hắn chứ, chỉ biết cười khổ mà phụng mệnh làm theo, đáng ra có thể nở nụ cười tự nhiên để chúc mừng cho tên ma đầu như hắn sau này có người quản lý, nhưng kiểu chúc mừng dùng vũ lực như hắn cũng là lần đầu tiên, ai có thể vui cho nổi.
Chỉ có duy nhất Bạch Linh không cam tâm, vốn dĩ nàng cũng muốn yên phận nhưng đột nhiên Cổ Viêm đòi thành thân với một nữ nhân xa lạ, nàng không thể chấp nhận được cũng không muốn chúc phúc cho hắn, với những gì nàng đã hi sinh cho hắn nàng thề tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện này dễ dàng được.
Bạch Linh ngươi làm sao vậy, hôm nay là ngày vui của ta đó tại sao không vỗ tay chúc mừng cho ta, có phải ngươi đang coi thường những lời ta nói phải không ?
Cổ Viêm nhíu mày quát.
Vui ư !
Ngươi bảo ta, ngươi từng nói với ta, không có hứng thú với nữ nhân tại sao lại cùng nữ nhân đó bái đường thành thân, vậy còn ta thì sao ta là cái gì của ngươi.
Ngươi đừng quên trước đó ngươi đã làm gì với ta rồi sao ?
Bạch Linh nhíu mày quát.
Yêu nữ kia nói chuyện phải biết thân biết phận một chút, ở đây chưa đến lượt ngươi lên tiếng, ngươi thì có tư cách gì tranh dành huynh ấy với ta, có biết ta đã phải chờ đợi rất lâu mới đợi được đến ngày hôm nay không.
Ngọc Nhi cau mày chỉ tay thẳng vào mặt nàng quát lớn.
Có tư cách gì sao, câu đó ta phải hỏi ngươi, thời gian qua ngươi đã ở đâu những lúc không có ngươi, người ở bên cạnh hắn là ta, luôn quan tâm ủng hộ hắn, vậy thì một người mới đến như ngươi dựa vào đâu có thể còn ta không thể.
Bạch Linh không thua kém cau mày chỉ tay quát lại.
Được …được …được.
Hôm nay lão nương nhất định phải dạy dỗ con yêu nữ nhà ngươi để ngươi biết ai mới là nữ chủ nhân ở đây.
Ngọc Nhi trừng mắt tức giận quát lại.
Vừa hay đúng ý ta, Bạch Linh ta thân là một nữ vương của một tộc, chưa từng chịu nhún nhường ai bao giờ, cái gì ta muốn thì nhất định phải có bằng được, không có được thì đi cướp, Cổ Viêm hắn định sẵn là nam nhân của ta thì chính là của ta.
Kẻ nào có ý tranh dành với ta, phải hỏi Hàn Linh Đế Kiếm trong tay ta có đồng ý hay không ?
Bạch Linh vung tay, một trường cây trường kiếm dài hơn một mét quát lớn nói.
Hàn Linh Đế Kiếm là một loại cực phẩm thiên bảo vô cùng hiếm có của Bạch Linh, trường kiếm lưỡi gươm trong suốt như pha lê sắc bén hơn cả kim loại, hàn khí nó tỏa ra là cực hạn hàn khí không thể xem thường.
Bạch Linh ở đây không cho phép ngươi làm loạn, ta đã đồng ý cho phép Ngọc Nhi làm thê tử ta rồi, nữ nhân đó mạnh lắm ngươi không phải là đối thủ của cô ta đâu, còn không mau xin lỗi