Cô dẫn anh đi siêu thị cùng mình mua đồ dùng trong nhà vừa đi cô vừa hỏi thăm về gia đình anh.
Y Ninh hỏi anh : tại sao lại giận mẹ không phải lần trước đã làm hòa về nhà rồi sao ?
Anh bộc bạch trầm ngâm đáp mẹ anh muốn anh phải tiếp nối sự nghiệp của nhà họ cố và bắt anh phải bỏ quán cabuzin một quán nước nhỏ dành cho những người rảnh rỗi đến để uống nước tám chuyện không có kinh doanh ổn định.
Một quán nước nhỏ bé chẳng bằng nổi cái chỗ để xe của cố gia nơi không có tương lai nhưng mà bà ấy đâu biết đây là nơi mà anh ấp ủ ước mơ nơi anh phải dành dụm chắt chiu từng đồng anh xây dựng lên quán nhờ việc bán công thức pha chế nước đặc biệt là rượu trái cây.
Quán cabuzin được xây dựng mà không động vào dù chỉ là một đồng của cha mẹ càng không động vào đống tiền tiêu vặt mà ba chuyển cho hàng tháng.
Dù biết chỉ cần một nửa chỗ tiền tiêu vặt ấy cũng đủ để xây quán cabuzin nhưng anh không làm vậy.
Nghe xong trong lòng Y Ninh cảm thấy thương anh hơn cô cũng nhận ra rằng nhà giàu nhiều tiền chưa chắc đã tốt.
Nhà cô không giàu có nhưng cô luôn được cha mẹ yêu thương tôn trọng ước mơ của cô.
Thấy có mấy cây kem cá cô thấy không khí có vẻ hơi xúc động mang chút buồn buồn cô đã quyết định mua kem mời Cố Mặc ăn coi như khích lệ cậu.
Đây là lần đầu tiên Cố Mặc được ăn kem ở siêu thị lần đầu được đi mua đồ và đặc biệt là được đi cùng người mình thương đối với Cố Mặc đó là hạnh phúc.
Mua đồ xong hai tay hai bên cầm đầy đồ làm Y Ninh hai tay nặng trĩu thấy vậy anh lon ton lại gần hỏi
- Nặng lắm không để tôi bê cho.
Y Ninh đơ luôn nghe xong mà cô phải bỏ đồ xuống đưa tay lên chán anh xem anh có sốt không.
Cô sững sờ khi đầu anh vẫn bình thường cô nhăn mặt khó hiểu nói với giọng hoang mang sợ