Cố Mặc sau khi được dì Nhược an ủi anh cũng đã phấn chấn hơn anh hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh Cố Mặc cảm ơn dì Nhược đã ở bên anh lúc này.
Cố Mặc vừa về đến nhà Y Ninh thấy anh ủ rũ ngồi thẫn thờ khác hẳn với lúc trước khi đi Y Ninh chạy lại chỗ anh hỏi thăm
- Bộ có việc gì sao, sao trông anh buồn thế ?
Cố Mặc không nói gì anh kéo tay Y Ninh ôm chặt lấy cô vào lòng rồi thở dài.
Hành động này làm Y Ninh giật mình cô lấy tay định đẩy anh ra.
Cố Mặc thì thầm vào tai của Y Ninh với giọng nói yếu ớt mệt mỏi
- Cho anh ôm một lát thôi, chỉ một lát thôi được không ?
Biết Cố Mặc đang có tâm sự Y Ninh nhẹ nhàng ôm lấy anh vỗ vai an ủi
- Bình tĩnh mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi
Cố Mặc ôm chặt lấy Y Ninh dựa đầu lên vai cô nhắm mắt lại nhìn anh rất mệt mỏi suy cho cùng anh cũng chỉ là đứa trẻ 19 tuổi mà thôi
Ở một diễn biến khác Âu Na Na đang nghe điện thoại của mẹ biết tin mẹ đã về nước muốn qua gặp cô.Âu Na Na chẳng những không vui mà cô trông như đang lo lắng về điều gì đó Âu Na Na từ chối vì nhà đều đã ra ngoài nên cô muốn tự mình qua khách sạn nơi mẹ và cha ở.
Âu Na Na xuống nhà lái siêu xe đến khách sạn sang trọng , trông cô bước xuống xe như một nữ công tước sang chảnh cô như biến thành tâm điểm của mọi sự chú ý.
Lễ tân tiếp đón nhiệt tình nhưng vẻ mặt của Âu Na Na hiện rõ sự hồi hộp lo lắng.
Cô chầm chậm bước lên phòng nhìn cánh cửa mà cô sợ hãi không dám mở Âu Na Na hít thở sâu để chấn an bản thân cô từ từ mở cửa.
Nhìn người mẹ sang trọng đang ngắm cảnh ngoài biển khi gặp lại con gái bà vui vẻ gọi cô qua ngồi với mình.
Âu Na Na không ngừng chà tay vào nhau để giảm sự hồi hộp.
Tạ Nhiên nhìn con gái trầm ngâm như thế bà cũng