Vừa mới đến nơi hai người đã bị Lộc Ân mắng : Hai cía đứa này sao lại đi trễ vậy hả? nom lại mình đi người ngợm mồ hôi nhễ nhại kìa thôi mau lên tầng đi cố thiếu gia đang đợi trên đó đấy.
À mà nhớ lựa lời mà nói đó tên kia không biết ai chọc giận hắn hôm nay có vẻ khó tính
-Haz bọn em biết rồi
Y Ninh đi trước YY thei sau lên đến nơi Y Ninh ngập ngừng gõ cửa.
Ở trong có tiếng vọng ra đáp lại : Mời vào
YY : Chào anh tôi là YY còn đây là Y Ninh chúng tôi đến đây để làm pha chế và phụ bàn ạ
cố thiếu gia ngồi quay ghế vào trong góc nên không thấy rõ mặt anh nghiêm giọng đáp: tôi ghét nhất là đi làm muộn đó hai cô đã làm tốn gần 10 phút của tôi
Lộc Y Ninh nhanh nhảu đáp : Haz để đến được đây là cả một qua trình đó anh biết không.
Tôi vừa bị hỏng xe, bị mất điện thoại còn chưa kể tôi gặp một tên điên ám tôi nữa đã xui lắm rồi mong anh lượng thứ bỏ qua cho.
Hơn nữa tôi cũng là em gái của Lộc Ân chắc anh không đuổi tôi đâu ha.
Sau này anh cứ coi tôi như em gái là được
Cố Mặc : Ồ thì ra là em gái của Lộc Ân hỏi sao lại nhanh mồm nhanh miệng gớm.
Nhưng người ta thường hay nói em sai thì anh sửa lỗi cho em, giờ anh nên làm gì đây ta
Y Ninh: thôi mà lần đầu và cũng là lần cuối em hứa đó.
Anh nhận em và YY vào làm đi mà ( vừa nói vừa chắp tay tỏ vẻ đáng thương)
Cố Mặc : thôi được rồi tha cho hai đứa lần này đó
Vừa giứt câu chiếc ghê được xoay lại thấy được khuân mặt của đôi phương Y Ninh nghệch mặt ra, trong đầu cô giờ đang không hiểu gì ấp úng nói
-Tên quạ đen trong thư viện sao lại ở đây cơ chứ ?
Cố Mặc cũng bất ngờ không kém : Cô mà lại là em của Lộc Ân sao?
Ânh lập tức kéo cô xuống đại sảnh tìm Lộc Ân chất vấn : Nè Lộc Ân cô em gái