Lúc cô vừa từ thang máy bước ra, nhìn người đang đứng trước bàn làm việc của mình.
Vân Sam nhanh chân mà đi lại.
- Cố Tổng.
Cố Phong đã đứng ở đây gần mười phút, trên bàn làm việc của cô có nhiều thêm một tệp hồ sơ, mà tệp hồ sơ đó là những danh sách những cô gái Cố Phong cần xem mắt mà Vân Sam bỏ lại trong văn phòng hắn.
- Vào văn phòng tôi một lát.
Hắn không nhìn cô, đi thẳng tới văn phòng mình mà đẩy cửa vào.
Vân Sam mờ mịt mà đi theo phía sau.
Bên trong có nhiều thêm bốn người phụ nữ, trên tay cầm rất nhiều kiểu váy.
Cô vừa bước vào, những người kia liền đi lại phía Vân Sam.
Cô lùi về sau vài bước như muốn chạy trốn.
Cố Phong ngồi ở sofa gần đó mà lên tiếng.
- Đây là đồ cô mặc đi dự tiệc cùng tôi, đừng loạn, nhanh lên một chút.
Hắn nhìn đồng hồ trên tay, mới nói tiếp.
- Cô có hai tiếng để chuẩn bị.
Vân Sam được đưa vào một căn phòng ở gần đó, bên trong văn phòng Cố Phong có thêm một căn phòng ngủ nhỏ ở bên trong.
Tuy nói là nhỏ nhưng đối với cô đã gần bằng nguyên căn nhà hiện tại Vân Sam đang sống.
Đồ trang điểm được bày hết lên một bàn, trên giường để rất nhiều kiểu váy.
Thứ đó giờ cô ghét nhất chính là phải thử đồ, chỉ cần thử hai ba bộ đã mệt đến rả rời tay chân rồi.
Nhưng lần này Vân Sam muốn từ chối cũng không tìm được lý do.
Người phụ nữ đứng gần đó liền lên tiếng.
- Tiểu thư Vân, cô chọn một kiểu mình thích đi nếu không hợp thì chúng ta đổi kiểu khác.
Cô nhìn một lượt, đưa tay cầm lên chiếc váy màu đỏ rượu.
- Cái này, tôi chọn cái này.
Người phụ nữ nhanh tay mà giúp Vân Sam thay.
Váy tuy đơn giản nhưng lại rất vừa mắt, màu đỏ rượu, làm nổi bật nước da màu trắng của cô.
Chiếc cổ trắng nõn, xương quai xanh hiện rất rõ.
Váy dài qua chân Vân Sam, càng làm cô trở nên kiều diễm.
Hai người phụ nữ lúc này từ bên ngoài tiến vào, bắt đầu trang điểm cho Vân Sam.
Cô không cảm nhận được gì ngoài mấy cây cọ qua lại trên mặt mình, cảm giác hơi nhột.
Chiếc váy Vân Sam mặt là mẫu thiết kế nổi tiếng của ViVi Wang.
Là phiên bản giới hạn từng được lên tạp chí, mặc lên người không khác gì đang mặc tiền.
Tất nhiên cô không hề biết chuyện này, ngoài chơi game trên máy tính hay tìm những quán ăn ngon mới mở, thì Vân Sam không để ý đến việc gì nữa cả.
Vân Sam ngồi gần hai tiếng chỉ để trang điểm, cô cảm giác eo mình sắp gãy đến nơi rồi.
Hai người phụ nữ lúc này mới cười nhìn Vân Sam.
- Tiểu thư Vân, chúng tôi xong rồi.
Cô lúc này mới đứng dậy dũi eo, đi đến cái gương lớn đặt ở một góc khuất mà nhìn.
Vân Sam biết bản thân bình thường đã xinh đẹp, nhưng kho trang điểm lên lại đặc biệt diễm lệ.
Đường nét trên khuôn mặt hiện rất rõ, tóc được búi cao, vài sợi tóc cố tình để xuống làm tô điểm cho chiếc cổ thon dài.
Trên tóc Vân Sam được cố định bằng một cây trâm màu xanh nhạt.
Nhất thời không đoán được là bao nhiêu tuổi.
Cô lúc này mới đẩy cửa phòng, nhìn người đang quay lưng lại phía mình.
- Anh nhìn tôi có đẹp không? Bình thường tôi đã đẹp lắm rồi, hiện tại còn đẹp gấp bội anh nói xem có khi nào người trong buổi tiệc gì đó mà anh nói, sẽ nhìn tôi đến mê mệt