Lý Huyên nhanh tay lau người cho cô.
Vân Sam được thay bộ đồ ngủ màu hồng nhạt, sắc mặt cô chắc bệt môi gắt gao cắn chặt.
Lý Huyên đứng trước điện thoại đặt bên cạnh bàn ngủ.
Tay còn cầm khăn lau mà đi qua lại.
Trong đầu Lý Huyên hiện giờ rất rối.
Cô muốn gọi cho Vân Tịnh nhưng lại không dám.
Không dám vì sợ bà sẽ phát hiện những vết đỏ hồng trên cơ thể Vân Sam, nếu cô muốn qua đây chẳng phải lý do cũng là tránh để mẹ mình biết hay sao?
Còn nếu không gọi, Vân Sam có chuyện gì thì làm sao bây giờ?
Lý Huyên đem khăn ra bên ngoài.
Hàng Tử Ba ngồi ở phòng khách thấy cô ra liền quăng điện thoại lên bàn.
Hắn thấy sắc mặt cô không đúng, liền tiến lên hỏi.
- Có phải em cũng bị bệnh rồi không? Mặt sao lại tái xanh như vậy.
Lý Huyên đưa mắt nhìn Hàng Tử Ba, hai mắt hơi ửng hồng.
Cho dù bọn họ có quen nhau mấy năm nhưng hắn muốn thấy cô khóc hay làm nũng còn khó hơn lên trời.
Nếu hỏi tại sao Hàng Tử Ba lại đi quen người khác thì chính là Lý Huyên không làm nũng, không dựa dẫm vào hắn, quen nhau như vậy có khác gì anh em đâu chứ?
Giờ phút này tim Hàng Tử Ba hơi nhói lên.
- Anh kêu bác sĩ đến được không? Em đừng lo.
Lý Huyên hết lắc rồi gật, cuối cùng mới lên tiếng.
- Không được Sam Sam chắc không muốn bác sĩ nhìn thấy.
Cô nghĩ vài giây liền nói tiếp.
- Nhưng lỡ cậu ấy bị làm sao thì sao bây giờ?
Đừng nói đến Lý Huyên, Hàng Tử Ba thấy dáng vẻ này của cô cũng gấp đến muốn chết rồi.
- Vậy anh không gọi bác sĩ.
Hắn liếc mắt vào phòng bếp, bên trong thức ăn vẫn còn đang rửa được đặt trong cái chậu nhỏ, thức ăn được thái một nửa.
Vừa nhìn liền biết trưa nay Lý Huyên còn chưa ăn gì.
- Anh đi nấu chút cháo cho em với Sam Sam ăn được không? Cậu ấy thức dậy phải ăn cháo rồi uống thuốc, em phải chăm sóc Sam Sam nên ăn một chút đi đừng để cả hai đều bệnh.
Hàng Tử Ba không cho cô lý do từ chối, hắn biết hiện giờ điểm yếu của Lý Huyên chính là Vân Sam.
Cô mím môi mà gật đầu.
Cháo rất nhanh đã được nấu xong, bên trong còn có cà rốt thái nhỏ thêm chút thịt nhìn bắt mắt vô cùng.
Nếu hỏi tại sao Lý Huyên lại quen một tên như hắn, thì câu trả lời rất đơn giản.
Vì Hàng Tử Ba nấu ăn đặc biệt ngon, so với nhà hàng năm sao chỉ thua một chút.
Muốn lấy được hảo cảm của người khác trước tiên phải đi qua dạ dày trước.
Cô lúc này không có tâm trạng mà thưởng thức, cháo được bưng ra Lý Huyên nhanh gọn mà xử lí xong.
Hàng Tử Ba nhìn đến thoả mãn, dù sao hắn cũng lần đầu thấy dáng vẻ gấp gáp