Vừa dứt lời Tử Hào đã nhanh chân đi trước, Lý Huyên vừa đi được vài bước đã bị kéo về.
Cô chau mày.
- Hôm nay tôi không có thời gian nói chuyện với anh, bạn tôi đang bệnh.
Cố Phong giờ mới chú ý đến khuôn mặt người phía trước, nếu hắn nhớ không lầm thì người này chính là bạn của Vân Sam.
Không đợi Tử Hào lên tiếng, Cố Phong nhanh chân mà bước lên.
- Vân Sam bị bệnh?
Lý Huyên mờ mịt nhìn hắn, gương mặt người phía trước vừa quen vừa lạ nhất thời cô không nhớ ra là ai, Lý Huyên nghe hỏi thì gật đầu.
- Anh là bạn của Sam Sam hả? Cậu ấy bị sốt.
Cố Phong gật đầu trên mặt không xuất hiện biểu cảm gì.
Tử Hào ngiêng đầu nhìn hắn, ngoài cậu ra làm gì có ai muốn chơi cùng một tên nhàm chán này, đừng nói chi đến con gái.
Không đợi cậu hỏi, Cố Phong đã lên tiếng.
- Vân Sam ở trong bệnh viện? Là bệnh viện nào?
Lý Huyên không nghi ngờ cho rằng hắn chính là bạn của Vân Sam, nên cô mới thấy quen mắt đến như vậy.
- Cậu ấy không đi bệnh viện, hiện tại đang ở nhà tôi, khu ngoại thành B...!
Lý Huyên đọc ra một địa chỉ, ở ngoại thành không nhiều người ở lắm đa số là những người lớn tuổi muốn tránh xa cuộc sống ồn ào của thành thị mới đến ngoại thành ở mà thôi.
Cố Phong nghe được thứ cần nghe liền đi mất.
Bỏ lại lời Lý Huyên chưa nói hết, Tử Hào đưa mắt nhìn bóng lưng đang gấp gáp đi xa.
Không phải đến đây tìm cậu để lấy hợp đồng hay sao? Nhưng dù sao đây cũng không phải lần đầu cậu thấy không hiểu hắn đâu chứ.
Tử Hào lười để ý đến hắn.
- Tôi đưa cô về.
Lý Huyên không có ý định từ chối, ở đây muốn đi taxi chắc chắn sẽ chém với giá trên trời, cô làm ở đây không phải chưa nghe qua vài lời đồn về Tử Hào.
Thiếu gia nhà họ Tử, gia tộc Tử Gia là gia tộc quân nhân rất nhiều đời, đến tuổi Tử Hào ít nhiều lập không ít hơn ba bốn chiến công, Tử Gia là nơi xuất hiện rất nhiều người có danh hiệu thượng tướng hay thiếu tướng, muốn danh hiệu gì cũng có.
Đến đời Tử lão gia sinh ra Tử Hào thì coi như là lỗi sản phẩm đi, ông chỉ có mỗi đứa con trai là cậu, lúc đầu Tử lão gia đặt không ít hy vọng vào Tử Hào.
Hy vọng đó cứ giảm dần theo năm tháng, hiện tại ông chỉ mong cậu không đem phiền toái