Người phụ nữ mập nghe câu này, mặt liền đỏ như trái cà chua, kéo con mình ra sau mà tiến lên phía trước:
" Người phụ huynh như cô cũng chỉ dạy ra được những đứa trẻ như thế này mà thôi."
Vân Sam đột ngột đứng dậy, không để ý tới bà mà nhìn hắn:
" Anh bế Lâm Thiên lên xem cơ thể còn chỗ nào bị thương không."
Cố Phong gật đầu đưa tay bế nhóc trở ra ngoài xe.
Vân Sam cười khẩy, tay chống eo mà nhìn người trước mắt:
" Tôi dạy được đứa trẻ như thế nào? Ngoan hơn con cô không? Hay học giỏi hơn con cô? Thử hỏi những học sinh ở đây Lâm Thiên em của tôi như thế nào còn con cô là người như thế nào?".
Chap mới luôn có tại ( TRU МtruyeЛ.VИ )
Một đứa nhóc chơi thân với Lâm Thiên đang ngồi trong đám nhóc đột nhiên lên tiếng:
" Tiểu Thiên hiền ạ, còn Tiểu Lâm rất hay ăn hiếp bạn trong lớp còn xưng là đại ca."
Cô giáo lúc này thấy tình hình không ổn, định tiến lên giảng hoà, điện thoại liền reo, là phó hiệu trưởng.
Vừa ấn lên nghe người bên kia đã kêu cô giáo của Lâm Thiên đi lên văn phòng một lúc, lời cấp trên cho dù có việc bận cũng không dám chậm trễ:
" Hai phụ huynh của bé đợi em một lát, em có việc phải lên văn phòng rất nhanh sẽ quay lại."
Cô giáo cảm thấy có chút quái quái nhưng không biết là ở chỗ nào, nếu bình thường phó hiệu trưởng sẽ không kêu bọn họ lên văn phòng trừ khi phải họp gấp.
Không chỉ cô giáo của Lâm Thiên, những cô giáo lớp khác từng đợt đều đi ra khỏi lớp học.
Thấy cô giáo đi, những đứa nhóc như ong vỡ tổ mà đứng dậy, tụ lại thành một đám nhỏ ở giữa, có vài nữa nghe thấy lời lúc nãy của bạn mình thì liền nháo nhào lên:
"Đúng ạ, Tiểu Lâm rất xấu."
"Tiểu Lâm là người xấu."
"Đúng vậy, xấu xa."
Người phụ nữ mập, nghe lời này mặt đỏ lại càng đỏ, một đám con nít ranh như vậy bà có gì mà không dám phản bác:
" Tiểu Lâm đã đánh tụi bây hay chưa? Con nít đừng có xen vào chuyện của người lớn."
Tiểu Lâm giơ nắm đấm về phía đám nhóc, sau đó liền khịt mũi như thể giây trước giây sau sẽ lao vào đánh tụi nhóc.
Mặt Vân Sam lúc này như muốn đem người phụ nữ mập với con bà chém ngàn mảnh, tay cô đỡ bụng dưới mà bước lên phía trước vài bước, Tiểu Lâm như bị doạ sợ ôm chặt đùi mẹ.
Vân Sam cười như không:" Con ai cũng là con cưng của người khác, con cô cũng không phải con ông trời."
Cô vừa dứt lời tay cầm lấy một cuốn sổ trống dày đặt ở trên bàn gần chỗ mình, ném tới trược mặt người phụ nữ mập.
Bởi vì bà không phản ứng kịp nên liền bị góc của cuốn sổ làm trầy một đường nhỏ trên má.
Người phụ nữ mập muốn xông lên,