Iun được điều trị tâm lý từ 7 tuổi đến năm nay cô 25 nhưng không khá lên là bao vẫn có xu hướng sợ người lạ, nói chuyện càng không được trôi chảy giọng lại có chút run.
Cố Phong đẩy điện thoại đến trước mặt cô.
Người trong điện thoại chính là Vân Sam, dùng một tay chỉ vào má cười lộ ra má lúm đồng tiền nhỏ bởi vì đa số những tấm ảnh trong điện thoại hắn là Vân Sam tự lấy chụp còn nói là, sau này sinh con ra sẽ cho nó xem mẹ nó khi mang thai nó xấu như thế nào, 10 tấm hết 9 tấm cô cố tình làm mặt xấu để chụp, chỉ có tấm này có thể xem là tạm ổn đường nét không bị cô cố ý làm xấu đi.
- Đây vợ của tôi, tôi cảm thấy hai người rất giống nhau.
Iun vừa nhìn thấy ảnh tay liền bấu chặt vào sofa, nước mắt cứ vậy mà rơi lúc nào không hay, cô không trả lời cứ thế mà khóc gần năm phút, Cố Phong lại kiên nhẫn ngồi một bên không lên tiếng đợi câu trả lời.
Nếu hắn tìm được chị gái của Vân Sam chẳng phải sẽ được thưởng sao? Hôn cũng không tệ, nghĩ đến đây tâm trạng hắn liền tốt lên thấy rõ.
- Em ấy! em ấy đúng là em gái của tôi, tôi có thể gặp em ấy được không? Anh cho tôi cách liên lạc là được tôi sẽ tự mình đi.
Cố Phong đặt điện thoại lại vào túi.
- Dù sao trang trại này cũng là quà tôi mua tặng cho em ấy, khi nào sinh xong tôi sẽ đưa em ấy đến đây.
Vân Sam không thể ngồi máy bay hơn chín tiếng, Iun thì càng không thể đi khỏi trang trại chuyện này hắn cần thương lượng với Vân Sam, không thể tự tiện quyết được, hắn không biết cô có muốn nhận lại người thân hay không nên không thể đưa về Trung Quốc.
Iun hơi bất ngờ nhưng rất nhanh liền cười nhìn hắn.
- Thật tốt, nơi này thuộc về em gái tôi thì tôi yên tâm hơn rồi.
Trước mắt cô đột nhiên tối sầm, Iun lắc đầu hai ba cái lúc rõ lại tối đi, tiếng động rất lớn Elang với Blo từ bên ngoài chạy vào đã thấy Iun gục trên bàn, Cố Phong đang gọi xe cấp cứu.
Elang thấy vậy liền lên tiếng ngăn lại.
- Cậu Cố không cần gọi xe cấp cứu, cô Iun có bác sĩ riêng tôi điện bác sĩ đến là được.
Elang đi lại điện thoại bàn đặt gần đó, nhấn một dãy số.
Chuyện này diễn ra như cơm bữa, Iun ngồi ăn cũng có thể ngất đi, Elang biết sức khoẻ Iun không tốt nhưng không tốt đến mức nào làm sao ông biết được, bác sĩ chỉ trao đổi riêng với ba của cô mà thôi, đến Iun càng không biết bản thân mang bệnh nặng đến mức nào.
Elang sửa lại tư thế để cô nằm trên sofa, bác sĩ rất nhanh liền đến, Hoàng Thiệu là bác sĩ người Trung Quốc rất có tiếng nhất là về điều trị tâm lý, ông từng mang ơn chủ trang trại này nên mới đồng ý làm bác sĩ riêng chỉ điều trị một mình Iun, nhưng điều trị thế nào tình trạng cô vẫn vậy, tiến triển tốt được vài hôm đến mấy hôm sau tình trạng lại triển biến xấu đi gấp đôi, phía sau ông còn có một người bác sĩ khác chỉ