Cố Nam Hương tuy rất bận rộn công việc, nhưng đều là những việc vặt vãnh.
Cô chưa bao giờ được nhận chỉ thị trực tiếp từ Tư Bắc Thần.
Có thời gian rảnh rỗi cô đem điện thoại ra nhắn tin cho Nguyễn Thiên [ Không biết anh ta phòng vệ em như kẻ trộm hay là không tin vào năng lực của em? ]
Nguyễn Thiên trả lời: "[Dù sao nhiệm vụ tổ chức không phải chỉ muốn em vào công ty của Tư Bắc Thần làm việc thôi sao? Họ không yêu cầu em phải đạt được bất kì thành tựu nào mà."].
Hiện tại tổ chức muốn gì cô cũng không biết,mục đích của tổ chức hoàn toàn không rõ ràng
Cố Nam Hương li3m môi và khen ngợi Nguyễn Thiên:"[ Tối nay em mời anh ăn bữa hải sản? Thế nào?]
Nguyễn Thiên:"[ Được, Cố tổng mời anh không có ly do nào để không ăn cả].
Cố Nam Hương cảm thấy có lỗi với hai đứa trẻ vì hôm qua cô đã thất hứa không thể đi ăn cùng chúng...Cô không biết rằng mình đang cười tươi như hoa với chiếc điện thoại lại bị Tư Bắc Thần bắt gặp.
Vẻ mặt của Tư Bắc Thần tối lại:"Biểu cảm vui như vậy chắc lại sắp đi hẹn hò cùng tên đó..." Tư Bắc Thần nắm chặt bàn tay, nhiều năm như vậy xem ra quan hệ của bọn hò duy trì rất tốt, có lẽ đã vượt qua giới hạn bạn bè...Trong đầu nhất thời hiện lên ý nghĩ, càng nghĩ lại càng tức giận trong mắt bốc lện ngọn lửa giận quái dị.
Không khí lạnh lẽo này khiến Chu Từ vô cùng đau khổ và sợ hãi.
Trong vài năm qua, Tư Bắc Thần luôn trong trạng thái "Không cho người lạ nào bước đến gần" dần dần Chu Từ cũng đã quen được với độ áp lực khi làm việc cho ông chủ.
Nhưng kể từ khi Cố Nam Hương trở lại thì Tư Bắc Thần trở nên bất ổn về cảm xúc hơn như thể đang trên bờ vực bùng phát khiến những người xung quanh đau khổ.....
Chu Từ thở dài, anh không biết cuộc sống khó khăn như vậy sẽ kết thúc khi nào, anh không muốn sống nữa.......
Cố Nam Hương cuối cùng đã đợi được đến tan làm đang chuẩn bị nhảy cẫng lên ăn mừng thì một âm thanh lạnh lùng truyền đến:" Cô đi đâu?"
Cố Nam Hương quay người lại:" Tư tổng không phải là đã hết giờ làm rồi sao?".
Bị kiach thích bởi vẻ thờ ơ của cô, Tư Bắc Thần chế nhạo:" Tôi cho phép cô nghỉ làm sao? Trong Tư Thị cô luôn phải có ý thức làm việc mọi lúc mọi nơi.
Nếu cô cho rằng mình không có năng lực như vậy thì nghỉ làm đi."
Khốn kiếp Tư Bắc Thần anh ta lại đe doạ cô một lần nữa.Cố Nam Hương tự hỏi liệu anh ta có phát hiện ra một số bí mật của cô biết điểm yếu của cô nên đã lợi dụng để uy hiếp cô mọi lúc.
Tư Bắc Thần đi ngang qua cô và bước vào thang máy.
Cố Nam Hương hơi sốc hỏi lại:" Chủ tịch chúng ta đi đâu".
"Tôi không nói tăng ca nhất định là phải ở công ty, cô chỉ việc đi theo tôi."
"...?...."
" Không có quy định nào lúc đi ăn không thể band công việc cả, vậy nên chúng ta đi ăn."
Cố Nam Hương buột miệng:" Anh đi hẹn hò với Cố Thanh Thanh còn muốn tôi đi cùng."
Cái từ hẹn hò khiến Tư