Khi Cố Thanh Thanh nghe thấy Cố Nam Hương nói điều này, cô ta cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm:" Đây là ý tốt nhất, chị cũng phải biết rằng bây giờ chị không nên dính líu quá nhiều đến nhà họ Tư, nếu không sẽ gây bất lợi cho tất cả chúng ta."
Cố Nam Hương không hỏi tại sao lại bất lợi cho Cố Thanh Thanh, cô trả lời lại:" Nếu không có gì khác, tôi cúp máy đây."
" Đợi đã, Cố Nam Hương hãy thương lượng với em trước.
Nếu gia đình họ Tư muốn gặp chị thì chị không được đồng ý ".
" Tôi đương nhiên sẽ không đồng ý, không cần cô nhắc nhở.
Tôi biết mình phải làm thế nào."
Bây giờ cô đã hoàn toàn mất liên lạc với người nhà họ Tư.
Ông bà của Tư Bắc Thần cũng sẽ không liên quan gì đến cô nữa.
Mặc dù Cố Nam Hương luôn nhớ về khoảng thời gian tốt đẹp với ông bà, nhưng đó cũng chỉ còn là quá khứ.
Nghe giọng điệu kiên quyết của Cố Nam Hương,Cố Thanh Thanh cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Nhưng khi nghĩ đến thái độ của bà Tư thì cô ta vẫn có chút bất an.
Nếu cô ta nói rằng Cố Nam Hương không muốn gặp bọn họ thì lần sau chắc chắn bà ấy vẫn tìm cơ hội để gặp.
Nên cách tốt nhất chính là cho họ biết rõ rằng, Cố Nam Hương không có ý định duy trì quan hệ với họ, mà thậm chí còn vĩnh viễn muốn xa cách bọn họ!.
Cô ta phải để cho họ hoàn toàn thất vọng với Cố Nam Hương như vậy mới có thể đảm bảo rằng hai ông bà nhà họ Tư sẽ không bao giờ nhắc đếm Cố Nam Hương nữa....
Cố Thanh Thanh lại nghĩ ra một ý tưởng mới trong lòng.
Cô ta gọi lại cho bà Tư: " Bà nội".
Cố Thanh Thanh trìu mến nói:" Cháu đã hỏi chị Nam Hương và chị ấy đã hẹn tuần này sẽ gặp."
" Thật sao?" Nghe được lời Cố Thanh Thanh nói bà Tư lập tức cảm thấy dễ chịu hơn.
" Được, tốt rồi xem ra cô bé này cũng không để ý chuyện cũ lắm.....Khi gặp lại cô bé bà nhất định phải để cô gái này nhận ra Tư Mộ Băng."
Bà Tư suy nghĩ một mình:" Mộ Băng hiện tại cũng đã.
5 tuổi rồi.
Trong quá trình trưởng thành không hề có mẹ bên cạnh....Nếu như Nam Hương có thể nguyện ý trở lại thì thật tốt rồi."
Cố Thanh Thanh trên mặt lúc này cũng nở nụ cười:" Được, bà nội đến lúc đó hãy cùng Nam Hương nói chuyện, có lẽ chị ấy sẽ trở lại."
Sau khi cúp điện thoại Cố Thanh Thanh chế nhạo.
Cô ta sẽ không bao giờ để Cố Nam Hương trở lại nhà họ Tư.
Mơ đi!!
- ----------------------------------------
Cố Nam Hương đã nghĩ rất nhiều về đêm hôm đó.
Cô nghĩ rằng quá khứ mà cô đã quên từ lâu rồi, nhưng thực sự bây giờ lại rõ ràng như vậy.
Vào thời điểm đó Tư Bắc Thần thỉnh thoảng sẽ đưa đơn ly hôn cho cô, luôn cố gắng gạt bỏ cô ra khỏi cuộc sống.
Và cô thì luôn có thể làm phiền Tư Bắc Thần với khuôn mặt vô liêm sỉ.
Bởi vì Cố Nam Hương biết rằng anh không còn bố mẹ trên đời này nữa nhưng anh là chồng của cô, vì vậy mà cô hy vọng mình có thể cho anh một gia đình thực thụ.
Vì vậy mà khi đó Tư Bắc Thần có đuổi cô như thế nào đi nữa, cô vẫn nhất quyết ở bên cạnh anh dù cho anh có chán ghét cô, cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc rời đi.
Mãi về sau khi người trong mộng của Tư Bắc Thần trở lại.
Cố Nam Hương mới nhận ra rằng mình không thể cố gắng sưởi ấm một hòn đá được.
Cô không mong có thể trở thành một người đặc biệt, vì vậy cách tốt nhất là rời đi bỏ lain phần quá khứ đó và quay trở lại cuộc sống của chính mình.
Chỉ là có chút không hài lòng mà thôi.
Suốt ba năm trời cứ như vậy mà rời xa Tư Bắc Thần, chẳng được gì