"Yêu điên dại"
.
.
.
.
.
Thật kì lạ...
Dạo này em thường xuyên nhận được một vài món bưu phẩm từ một người giấu tên.
Những món bưu phẩm này hoàn toàn miễn phí, mà trong tất cả những món hàng đó đều là những thứ mà em đang để mắt tới. Lúc thì là macaroon bản giới hạn ở một cửa hàng nổi tiếng, chiếc váy mà em thích nhưng lại chưa có tiền để mua, quần áo, trang sức, bánh kẹo,...toàn là những món là em cực kì muốn có. Em luôn hỏi người giao hàng rằng họ có biết ai là người đã gửi hay không? Nhưng em chẳng được gì ngoài câu thông tin khách hàng luôn được giữ kín.
Thật lạ, lẽ nào đây là những món quà mà Amai và Natsu tặng cho em? Không!! Dù là chị em thân thiết nhưng họ nào thuộc dạng lắm tiền đâu chứ? Bố mẹ? Không!!. Anh chị em? Không!!.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Có khi nào người ta gửi nhầm hay không?." Natsu.
"Không ạ, người gửi thì giấu tên còn người nhận là họ tên của em."
"Lẽ nào là lừa đảo? Hay có kẻ biến thái nào đó?." Amai.
Em thật sự rất rối trí vì những chuyện này. Và sau khi từ trường trở về em lại nhận tiếp một món quà nữa.
Đó là một con gấu bông khổng lồ, bề ngang và bề rộng chắc cũng tầm 2m.
"Bên chúng tôi không thể tiết lộ thông tin của người gửi được ạ, xin quý khách thông cảm."
"Vậy sao."
Người vô danh đó là ai?.
Mở bọc hàng ra thì em thấy dưới chân con gấu có chứ H.S đây là thương hiệu nào đó chăng? Tra trên mạng thì không tìm ra được thương hiệu nào có chữ H.S, mà khoan đã...H.S sao?.
Nhớ lại thì từ trước tới nay trong số quà tặng đó luôn có một tấm thẻ có dòng chữ H.S, đây là do cùng một người gửi chăng? Một sự trùng hợp khó tin.
Nhìn con gấu bông to lớn trong phòng, em thấy nó rất đổi quen thuộc, cả mùi thơm nhẹ trên người nó. Liền ngã người vào bụng con gấu bông ấy mà tận hưởng...hừm, rất ấm áp và mềm mại làm sao.
Em nằm trên người chú gấu bông lớn đó mà chẳng biết từ bao giờ lại chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ ngắn và khi em tỉnh lại đã là 12 giờ đêm.
"Mình ngủ từ bao giờ nhỉ?." Em dụi dụi mắt rồi từ từ đứng dậy mà trở về phòng, em không để ý tới từ trong bóng tối của góc khuất hành lang, có một bóng người đang thầm quan sát em.
Ngã phịch xuống giường, mắt em lại lim dim thêm lần nữa. Đôi mắt như bị ai đó kéo xuống, em cứ nhắm rồi lại mở, tầm nhìn thu hẹp, em mơ hồ thấy cái bóng màu đen từ từ đi lại gần mình.
Chìm vào giấc ngủ sâu.
Hắn ngồi trên giường, bên cạnh em, ngắm nhìn dáng vẻ ngủ như chết của em. Hanma chạm tay vào gò má của em, rồi lại đến môi, ngón tay hắn chạm lên bờ môi hồng hào mềm mại, đầu khẽ cúi hôn lên.
Một cái chạm môi nhẹ đầy nhung nhớ, nhưng lại không đủ, gã muốn thêm nữa, lưỡi liếm môi, miệng mở lớn nuốt trọn đôi luôn của em, gã luồn lách tách đôi môi mỏng tìm tòi vị ngọt của tình yêu. Bé Mi thấy mẹ mình đang bị tấn công liền xù lông lên, nó kêu gào nhe nanh.
"..." Hanma không làm gì nó cả, hắn chỉ liếc nó một cái và nó đã tự mình thu vào một góc tỏ ra sợ hãi hắn ta.
Chạm vào làn da mát mẻ, em đúng là có tướng ngủ rất xấu, em nằm như thế chẳng khác nào gọi mời gã hãy mau mau ăn em. Giống như lúc đó, em nằm dưới thân gã với chiếc áo sơ