Vân Phong Nhã nhìn Vân gia đám người vừa rồi chém giết biểu hiện, trong mắt đều là tán thưởng, thanh âm uy nghiêm không còn có chút nào lười biến như thường ngày vang lên.
" Vân gia muốn cường, chỉ có các ngươi tự mình cường đại, Vân gia mới có thể cường đại, muốn diệt ta Vân gia người, nên diệt chi.
"
" Nên diệt chi, nên diệt chi.
" Vân gia đệ tử khí thế ngắt trời đều hô lên.
Thám tử của các gia tộc khác thấy như vậy một màn, đều tấp nập chạy về gia tộc thông báo cho gia chủ mình, nhưng đại bộ phận gia tộc đều là xem kịch vui ý tứ, vì bọn họ đều khẩn định Trần gia diệt môn lúc sau tiếp theo chính là Vân gia, ai bảo Vân gia đắc tội Thiên Vũ Môn, như vậy ở Nghuyệt Vân Thành chỉ còn lại bọn họ vài nhà độc đại, bọn họ cũng bắt đầu tính toán về sau lên, khi Chương gia chủ và trưởng lão nhận được tinh tức trong mắt đều là kiếp sợ, bọn họ còn cho rằng bản thân nghe lầm đâu.
" Ngươi nói cái gì? Vân Phong Nhã cứ nhiên đem đám người Thiên Vũ Môn đều giết? Sao có thể? Ngươi không nhìn lầm chứ? Bọn họ đều là Linh Vương cấp bậc trở lên a?" Chương gia chủ khó tin hỏi lại thám tử phía dưới một lần nữa.
" Là sự thật, chẳng những thuộc hạ vài người đều tận mắt nhìn thấy, cũng có rất nhiều người xung quanh nhìn thấy, Vân gia cửu thiếu gia chỉ một chiêu là có thể đem Linh Vương ngũ cấp cắt cổ, còn những Linh Vương khác cũng không sai biệt, đều là chớp mắt mất mạng, mà hiện tại cửu thiếu gia Vân gia đám người đều đi Trần gia nơi đó, muốn!.
" Hắn nuốt một ngụm nước miếng rung rẩy nói tiếp.
" Muốn đem Trần gia diệt môn.
"
Chương gia các trưởng lão đều nhìn nhau, bọn họ cũng rất khó có thể tin được chỉ nữa năm thời gian từ một phế vật Vân gia cửu thiếu gia, hiện tại đã bước vào Linh Vương cảnh giới, đây là dạng gì thiên phú a? Nhưng nghĩ lại, lại cảm thấy đáng tiếc tuổi còn trẻ quá súc động, cứ nhiên đem Thiên Vũ Môn đệ tử chém giết, còn có thể tồn tại đi xuống sao? Theo như bọn họ suy nghĩ lưu lại núi rừng sợ gì không có củi đốt, bọn họ đều cảm thấy Vân Phong Nhã chính là nghé con không sợ cợp, Mà bọn họ đều đã quên là Thiên Vũ Môn người muốn diệt Vân gia, không giết bọn họ thì giết ai?
Mà Trần gia bên này thì đang bận rộn chuẩn bị khánh công yến chờ gia chủ và Thiên Vũ Môn đám người trở lại chúc mừng, vì bọn họ trong lòng đều khẩn định có Thiên Vũ Môn người ra tay, Vân gia nho nhỏ không diệt môn mới lạ?
Trong đại sảnh Trần gia những người quan trọng đều có mặt, bọn họ trên mặt đều là vui sướng khó lòng che giấu, nhất là ngồi phía dưới ghế Trần gia chủ mẫu, bà ta chờ ngày này đã lâu, bà ta mỗi lần nhìn đến thiên kêu chi tử nhi tử vì hai tay bị phế sống không bằng chết, trong miệng không ngừng quyền rủa muốn đem tên tạp chủng Vân gia bầm thây vạn đoạn, lúc đầu bà ta còn có kiên nhẫn nhận nại an ủi nhi tử, nhưng càng về sau Trần Khâm càng ngày càng âm trầm đáng sợ, vì hai tay bị phế, cho nên làm việc gì cũng phải hạ nhân giúp đỡ, chỉ cần hạ nhân không cẩn thận liết nhìn tay hấn, thì hắn sẽ cho người đem đối phương tay phế bỏ, hoạt là mốc mắt, hắn càng lúc càng trở nên điên cuồng, bà ta không còn cách nào, chỉ có thể từ bên ngoài âm thầm mua thêm hạ nhân, bà ta lại không dám nói cho Trần Tôn, vì bà ta biết Trần Tôn là loại người nào? Là một người trong mắt chỉ có danh lợi, cờ phế đi liền dứt bỏ, cho dù đó là hắn ruột thịt nhi tử.
Nhưng không sao, hiện tại thì tốt rồi, chỉ cần Vân gia người diệt môn, sao đó đem tiểu tạp chủng kia tìm ra, đưa cho Khâm nhi từ từ hành hạ, bà ta tin tưởng Khâm nhi bà ta sẽ tốt trở lại.
Mà Lúc này ngồi ghế dựa trên Trần Bình không cẩn thận đánh rơi tách trà trên mặt đất vở vụn, hắn cũng không hiểu vì sao từ nửa canh giờ phía trước trong lòng hắn trở nên thấp thỏm không thôi, vì đến bây giờ hắn còn chưa nhận được tin tức Trần Tôn truyền đến, mà người phái đi theo cũng chưa trở lại, tách trà vở vụn cũng làm cho còn hưng phấn trong trạng thái đám người bừng tỉnh.
Ngay lúc này, một nam nhân chặt vật té ngã chạy vào, trên y phục hắn ta đều là tro bụi vì té ngã, mặt không còn chút máu, một bên chạy một bên hô.
" Không xông!.
lão gia chủ không xông! "
Trần Bình trong lòng lộp bộp một cái, biết nhất định đã xảy ra chuyện gì? Liền đứng lên đi đến nam nhân nô bộc hỏi.
" Đã xảy ra chuyện gì?"
" Lão gia chủ, gia chủ! gia chủ đã bị giết! "nô bộc run rẩy nói.
" Cái gì? Sao có thể?" Một đám người đều rật mình đứng lên đồng thanh hô lên.
" Ngươi nói cái gì? Sao có thể? Gia chủ sao có thể bị giết, không phải có Thiên Vũ Môn người bảo vệ sao?" Trần gia chủ mẫu nấm cổ áo của tên nô bộc hét lên hỏi.
"Chủ mẫu, Thật! thật sự, chẳng những gia chủ bị giết, ngay cả Thiên Vũ Môn người đều bị giết, đám người Vân gia đang trên đường tìm đến Trần gia chúng ta tính sổ, thuộc hạ lấy tính mạng ra bảo đảm, đều là sự thật.
"
" Không, làm sao có thể? Gia chủ làm sao có thể bị giết đâu, Thiên Vũ Môn người