Nạp Lan Kiều vẻ mặt khó xử nhìn Vân Phong Nhã nói câu xin lỗi rồi quay người đi theo lão giả, Nạp Lan Kiều vì cuối đầu nên không ai nhìn thấy ánh mắt âm trầm lướt qua trong mắt nàng ta.
Chu Chiêu trước lúc rời đi nhìn Vân Phong Nhã âm trầm nói.
"Về sao tránh xa bổn thiếu gia biểu muội, tốt nhất về sao ngươi đường vòng mà đi, nếu không...." Hắn âm trầm nói." Nếu không đừng trách bổn thiếu gia không đem ngươi trở thành học viện đệ tử!"
Nói xong hắn kiêu ngạo rời đi.
Vân Mộng Cầm và Chương Băng Nhi tức giận không thôi, nhưng khi thấy Vân Phong Nhã thần sắc một chút cũng không biến.
Giống như Chu Chiêu hắn nói người không phải nàng vậy.
Vân Mộng Cầm bất bình khó hiểu hỏi.
" Phong Nhã ngươi không tức giận ư?"
" Biểu tỷ, ngươi không nghe nói qua? Cẩu loạn kêu, biểu tỷ ngươi chẳng lẽ cũng muốn cùng Cẩu nói đạo lý ư?"
Vân Mộng Cầm và Chương Băng Nhi cũng không ngờ đến Vân Phong Nhã như vậy đọc miệng.
Cả hai ngẩn ra sao đó là che miệng cười khúc khích.
Vừa bước vào bên trong cửa Chu Chiêu nghe được Vân Phong Nhã so sánh hắn là Cẩu.
Hắn tức giận muốn quay người lại cho Vân Phong Nhã một đốn, Thì nghe được trưởng lão phía trước hô thanh.
hắn chỉ có thể dùng ánh mắt âm ngoan, âm lãnh nhìn Vân Phong Nhã.
Vân Phong Nhã nở nụ cười không đạt đái mắt, tiếp đoán ánh mắt âm lãnh của hắn ta.
Chu Chiêu có chút ngẩn ra khi thấy thiếu niên cười như không cười đó, nói hắn là cười đi, nhưng nụ cười và đôi mắt đầy hàn ý cùng lực uy hiếp lướt qua vừa rồi.
Có lẽ, hắn đã nhìn lầm, tên tiểu tử đó sao có thể có được như vậy hàn ý!
Chờ hắn đi rồi, Vân Phong Nhã, Vân Mộng Cầm ba người cũng đi vào bên trong thì thấy học viện đệ tử đều chiều một phương hướng mà đi.
Cũng nghe được bọn họ vừa đi vừa nói về Kỳ Tinh học viện người đã đến.
" Hắc hắc hắc....xem ra là có trò hai để xem rồi, biểu tỷ, Băng Nhi chúng ta cũng xem náo nhiệt đi!"
Vân Mộng Cầm và Chương Băng Nhi nhìn điệu bộ vui khi người gặp họa của Vân Phong Nhã, trong mắt hiện lên sủng nịnh.
cũng nhịn không được lắc đầu cười đi theo lên.
Khi ba người vừa đến nơi thì nghe không xa phía trước Kỳ Tinh phó viện trưởng lời nói.
" Nếu sở lão sư ngươi có như vậy hứng thú, Kỳ Tinh học viện chúng ta phụng bồi đấy là!"
Lúc này.....
" Ha ha ha...!các vị không ngại cũng cho lão phu thâu cái náo nhiệt a."
Thanh âm vừa dứt, trong đám người phía sau có hai lão giả bay lên không trung, nhanh chóng đáp xuống trước mặt Sở Tư Hàm và Kỳ Tinh học viện, phó viện trưởng vài người trước mặt.
Mấy vị trưởng lão ở đây đại bộ phận đều nhận ra được Đường tướng quân phủ đại trưởng lão, còn Chu trưởng lão chỉ có vài người nhận biết hắn mà thôi.
Đường trưởng lão chấp tay khiêm nhượng nói.
"Kỳ Tinh phó viện trưởng, Sở Tư Hàm lão sư, không ngại lão phu không mờ tự đến đi."
Cho dù lão là Tướng quân phủ đại trưởng lão, nhưng khi gặp cường giả hoạt là người lão không thể đắc tội, lão sao dám ngạo mạn trước mặt họ.
Kỳ Tinh phó viện trưởng thì không nói, nhưng Sở Tư Hàm thân phận bên ngoài tuy chỉ là một lão sư, nhưng gia tộc phía sau lưng hắn vô cùng cường đại, lão chỉ là một tướng quân phủ một vị trưởng lão, đắc tội không nổi.
Những trưởng lão có mặt ở đây, có ai không phải cáo già, làm sao không biết được dụng ý của lão ta.
Kỳ Tinh trưởng lão cho dù không vui, bọn họ cũng không thể khó sử lão ta, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, phía trên lão không phải là tướng quân phủ mà là Quốc Chủ chắn áp đâu.
Mọi người còn chưa kịp nói gì thì lại nghe được tiếng cười vang hùng hậu của một lão giả khác từ xa truyền đến.
"Ha ha ha...!Hôm nay Linh Sư học viện và Kỳ Tinh học viện thi luyện đan thuật a, sao có thể thiếu chúng ta Luyện đan hội người!"
Chung Tử Vinh thấy được người đến là ai khi, trên mặt hắn khó nén được sự hưng phấn kích động.
Cũng có thể nói ở đây người vui nhất cũng chính là hắn đi.
tin tức hắn muốn cùng Linh Sư học viện khiêu chiến, cũng là hắn cố ý truyền ra ngoài.
Chỉ cần hắn lần này hảo hảo biểu hiện, danh tiếng của hắn có thể làm đế đô người điều biết đến.
Nhưng làm hắn ngoài ý muốn tri hỷ đó chính là Đan hội hội trưởng cũng đến.
Mà Đổ trưởng lão cũng kích động không thôi, đệ tử lão cứ nhiên được Đan hội hội trưởng như vậy xem trọng.
Lão muốn đi lên tìm cơ hội để giới thiệu đệ tử thiên tài của mình cho Đan hội hội trưởng biết.
"Ha ha ha, tất nhiên hoan nghênh Quan hội trưởng ngày rồi." Kỳ Tinh phó viện trưởng cười nở hoa lấy lòng nói.
Đan hội hội trưởng nhìn Sở Tư Hàm nhìn mình, lão không vui nói.
"Sao??Tư Hàm tiểu tử, ngươi không hoan nghênh lão phu ư? Ngươi sáu tuổi khi lão phu còn giúp ngươi thay qu...." Chưa chờ lão nói xong thì Sở Tư Hàm đã ha ha cắt đứt lời Quan hội trưởng muốn nói.
" Ha ha ha...Tư Hàm sao có thể quên được Quan tiền bối ngày a, nhưng sao tiền bối hôm nay có nhã hứng đến chúng ta học viện vậy?"
Sở Tư Hàm lao trên trán mồ hôi, hắn một đời thanh danh không thể hủy trong tay lão nhân này a.
"Lão phu mấy ngày trước trở lại đế đô, không phải nghe nói Lão Tiêu vừa thu nhận con môn đệ tử sao? Lão phu muốn xem hắn trường gì dạng.
Có tuấn tú như lão phu lúc trẻ không?"
Vân Phong Nhã phía dưới quạ đen bay qua.
Sở Tư Hàm môi trừu trừu "......"không hổ danh là Viện trưởng lão thâm giao a....!đều thích xem khuôn mặt đệ nhất.
" Đúng rồi, các ngươi không phải muốn thi luyện đan sao? vừa rồi lão phu nghe nói các ngươi muốn giao thoa, giao thoa gì đâu?"
"Ha ha ha...Cũng không có gì, Tư Hàm thấy các vị Kỳ Tinh trưởng lão ngồi đây chờ chúng ta viện trưởng đến có chút buồn tẻ, cho nên Tư Hàm kiến nghị để vài đệ tử lên lôi đài biểu diễn biểu diễn thực lực một chút mà thôi."
" Vậy còn chờ gì nữa? lão phu cũng muốn xem náo nhiệt đây."
Nói xong, Quan hội trưởng cũng không thèm nhìn đứng một bên đường trưởng lão, mà đi thẳng đến chính giữa