Từ lúc thú triều vừa xuất hiện Bạch Thần đã ra lệnh cho các trưởng lão phân thành hai nhóm, một nhóm bảo vệ các đệ tử nhanh chóng chạy đến trung tâm tập hợp.
Còn nhóm thứ hai thì nhanh chóng đi tìm các đệ tự còn ở phụ cận bên trong rừng rậm rèn luyện.
Hắn vốn muốn dẫn đầu nhóm thứ hai đi tìm kiếm các đệ tử còn lại, còn nữ nhi cùng thê tử thì dẫn mọi người đến nơi tập hợp trước.
"Y nhi, con cùng mẫu thân đi trước nơi tập hợp, nơi này phụ thân sẽ sử lý."
" Phụ thân, người vẫn là cùng mẫu thân đi trước nơi tập hợp đi, con muốn lưu lại."
"Không được! Nơi này như vậy nguy hiểm, ta làm sao có thể để con lưu lại, Y nhi ngoan ngoãn, cùng mẫu thân con đi trước có được không?" Hắn sủng nịnh nói.
"Phụ thân, người vừa giải độc không lâu, cân cơ còn chưa vững chắc, không cẩn thận bị thương đến cân cơ cũng không tốt.
Vả lại con là vì muốn rèn luyện, chỉ có như vậy thú triều mà con phải lùi bước, vậy bên trong Hoàng gia di tích không may gặp phải thì sao? Phụ thân mẫu thân tin tưởng nữ nhi, nữ nhi có thể tự bảo vệ mình."
Nàng sao có thể để phụ thân lưu lại nơi này được, phụ thân tuy đã giải được độc, cũng đột phá.
Nhưng mười mấy năm bị độc tố ăn mòn không phải một sớm một chiều là có thể khôi phục bình thường, căn cơ cũng đã bị ảnh hưởng rất lớn.
Nếu phụ thân không hảo hảo đều dưỡng cũng cố thực lực, lở như không cẩn thận lại bị nội thương về sau phụ thân muốn tăng cấp khó lại càng thêm khó.
Trong lúc này nàng sao có thể để phụ thân lưu lại được.
"Tình nhi, nữ nhi nghe lời nàng nhất, nàng cũng khuyên nhủ nữ nhi một tiếng đi." Bạch Thần bắt đất dĩ nhìn thê tử nói.
Mộ Dung Tình làm sao không hiểu được nữ nhi trong lòng suy nghĩ, nhưng nữ nhi từ nhỏ đã có bản thân chủ kiến, nếu không cũng sẽ không mạo nguy hiểm đi tìm thảo dược.
Mà nữ nhi Bạch gia thiếu chủ thân phận cũng không thể như những tiểu thư khác có thể dựa vào người khác tồn tại, nữ nhi chỉ có thể càng trở nên cường đại mới có thể tồn tại đi xuống.
Cho dù không tha nàng vẫn phải nhịn xuống.
"Y nhi nói không sai, chàng nha, nhanh chóng dưỡng hảo thân thể đi rồi tính.
Chẳng lẽ chàng không tin tưởng nữ nhi chúng ta có năng lực này."
"Oan uổng quá.
Vi phu không có ý này...vi phu..."
" Chàng không có thì tốt rồi, vậy đi thôi.
Y nhi con nhất định phải cẩn thận biết không?"
"Ân, con đã biết! Phụ thân mẫu thân cũng cẩn thận."
Nàng cười đáp một tiếng rồi rời đi, không nhìn khuôn mặt ủy khuất tiểu tức phụ của phụ thân mình.
Quả nhiên chỉ cần mẫu thân một câu nói là bằng nàng mười câu nói đâu.
" Tình nhi, nàng rõ ràng là lo lắng cho nữ nhi như vậy, sao lần nào nàng cũng ủng hộ nữ nhi..." Hắn không dám nói tiếp.
"Bạch Thần, chàng cũng biết rõ nữ nhi tính tình, một khi đã quyết định cái gì chúng ta muốn ngăn cản là có thể găn cảng sao? Còn có mấy vị trưởng lão và nữ nhi khế ước thú cũng không phải là để bài trí." Nàng cười khẽ nói tiếp." Ta thấy nữ nhi nói không sai, chàng nên hảo hảo đều dưỡng, đừng để tiểu bối vượt qua sẽ rất mất mặt đó."
"Ai nói với nàng ta đánh không lại tên tiểu tử đó, ta không phải xem Y nhi mặt mũi thượng đã sớm đem Vân Phong Nhã tên tiểu tử đó đánh thành đầu heo rồi."
" Ta có nói là chàng đánh không lại ai sao?"
Bạch Thần...
"Ta liền biết chàng vừa rồi là lén đi tìm Vân Phong Nhã tính sổ rồi.
Chàng thấy thế nào? Nữ nhi ánh mắt không tồi phải không?" Nàng cười hỏi.
"Tạm được đi."
Hắn quyết định trở về sẽ rèn luyện lại thân thủ mới được.
Rừng rậm bên trong lúc này vang lên từng tiếng Linh thú rít gào, làm núi non bên trong cũng đi theo run chuyển lên.
Mà Lúc này có vài nhóm người từ trong rừng rậm lấy nhanh nhất tốc độ chạy ra ngoài, nếu gặp may mắn tìm được nơi ẩn nấp lên.
Nhưng thực lực thấp người còn chưa chạy bao xa cũng đã bị đám Linh thú dẫm đạp rồi.
Ở một gốc gần đến trung tâm tập hợp nơi có một nhóm mười mấy người sắc mặt tái nhợt, trên người có không ít vết thương, đang thở hỗn hển bên trong trận pháp.
Những người này không ai khác chính là Thanh Uyển công chúa sư huynh muội đám người.
Bọn họ vốn là nhàm chán nên muốn vào núi non bên trong đi một vòng xem có gặp vận may săn bắt Linh thú gì đó, dù gì nơi này cũng là Hoàng gia rèn luyện khu vực, nên những người không có địa vị là vào không được bên trong, vì thế nơi này bên ngoài Linh thú và thảo dược cũng nhiều hơn những nơi khác.
Bọn họ kêu lên sư muội đi cùng để sư muội không bị các con cháu thế gia đó làm phiền.
Nhưng không ngờ lại gặp phải thú triều, bọn họ cực lực chạy ra ngoài.
Vì bọn họ đều biết một khi thú triều, càng ở phía sau chính là càng cường đại Linh thú.
Nếu không nhanh chóng chạy ra ngoài hoạt là tìm nơi ẩn nấp chỉ có con đường chết.
Mà bọn họ vốn chỉ ở bên ngoài vòng chỉ cần nhanh chóng chạy đến nơi tụ hộp là được cứu rồi.
Nhưng trên đường vẫn gặp phải cấp thấp ma thú cùng Linh thú phía trước găn cảng nên chậm chạp thời gian chạy ra ngoài.
Sư muội cũng chỉ có thể dùng ra tạm thời Hộ Trận pháp mà sư phụ tặng cho nàng tham gia Hoàng gia di tích bảo mạng đồ vật.
Trận pháp vốn có thể kéo dài thời gian đến một canh giờ, nhưng vì quá nhiều Linh thú công kích cho nên chỉ có thể chống đỡ chưa đến nửa canh giờ đã bắt đầu vỡ vụn.
"Đại Sư huynh, trận pháp sắp đến cực hạn rồi." Một thanh niên lo lắng lên tiếng nói.
"Mọi người nhanh chóng đem toàn bộ Đan dược phục vào, chúng ta phải lấy nhanh nhất tốc độ chạy đến nơi tập hợp đi."
Mộ Dung Thanh Uyển trong mắt chợt lóe qua tia sáng nói.
"Các sư huynh, một hồi chúng ta đều chạy về hướng Tây đi, nơi đó có