Tạ Nguyên nghe lão giả như vậy nói liền cười trào phúng lên.
" Ha ha ha...Tư Đồ Hút hắn không phải là Bắc Chiến Quốc Đế đô có tiếng là quân tử sao? Là thiên tài sao? Hắn lúc trước ở trước mặt mọi người đều làm ra vẻ thanh cao.
Ha hả, giờ lại đưa muội muội của mình ra dẫn dụ chúng ta để bản thân có thể chạy trốn, nếu đem tin này để Tư Đồ gia người ở trong lao ngục biết được nhi tử, tôn tử ngoan của mình lại là loại người vì mạng sống mà đưa muội muội của mình vào con đường chết ngụy quân tử, không biết có bao nhiêu kích thích đâu? Ha ha ha."
Tạ Nguyên trong mắt âm ngoan tính kế chợt lóe sau đó nhìn ba nam nhân trung niên thuộc hạ đắc lực của Lỗ Bằng bên cạnh nói." bổn thiếu gia tin tưởng với thực lực của ba vị có thể bắt được Tư Đồ Linh đi, còn lão già kia sử lý sạch sẽ là được."
Ba nam nhân hơi do dự nhìn nhau, vì ba người họ cũng sợ sẽ gặp phải bầy sói, lỡ như xui xẻo gặp phải sói Vương muốn chạy trốn hơi khó.
Nhưng ba người vẫn đồng ý, vì đây là để chứng minh thực lực của bọn ho thời khắc, chỉ có thể cắn răng đồng ý.
"Tạ thiếu gia yên tâm, chúng ta sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
"
Tạ Nguyên rất hài lòng với thái độ của ba người, hắn nhìn Lỗ Bằng bên cạnh như là bố thí lời nói nói.
"Lỗ quản sự ngươi làm rất tốt, chờ bổn thiếu gia tìm được công chúa lúc sau, chờ trở lại Bắc Chiến Quốc nhất định sẽ nói với phụ thân đều Lỗ quản sự ngươi trở về Bắc Chiến Quốc làm đoàn trưởng dong binh đoàn Tạ gia."
"Ha ha, Lỗ Bằng tại đây đa tạ, Tạ thiếu gia nâng đỡ, Lỗ Bằng nhất định sẽ không cu phụ Tạ gia." Lỗ Bằng nghe vậy lúc này sắc mặt mới tốt lên cười nịnh bợ nói.
Mà lúc này Tư Đồ Hút đám người đang liều mạng chạy về hướng ngược chiều với Tư Đồ Linh, chỉ cần Tạ Nguyên bọn họ đuổi theo hắn, như vậy muội muội hắn có cơ hội trốn thoát Tạ Nguyên đuổi bắt.
Cũng may mắn phía trước hắn từ những dong binh đoàn ra nhiệm vụ trở lại nghe được tin tức sói Vương bị thương, chỉ cần không chạy vào khu vực bảo vệ của những con sói khác sẽ không bị tấn công, bởi vậy hắn chỉ có thể cược lần này muội muội hắn có thể trốn thoát.
Chợt đường đi xuất hiện vài lão giả chặn lại đường đi, phía sau cũng truyền đến tiếng cười đắc ý của Tạ Nguyên vang lên.
"Ha ha ha, Tư Đồ Hút ngươi sao không tiếp tục chạy trốn đi? Ngươi lúc trước không phải cao cao tại thượng, không phải rất là đắc ý sao? Giờ giống như chuột chạy qua đường cảm giác thế nào? Ha ha ha."
Tư Đồ Hút cho dù trên người chặt vật, nhưng lưng vẫn là thẳng tắp cùng Tạ Nguyên đối diện nhếch môi cười mỉa nói.
"Ha ha, Tư Đồ Hút ta cho dù là chuột chạy qua đường còn tốt hơn cẩu đồ vật quên ân bội nghĩa, lấy oán trả ơn như Tạ gia các ngươi.
Nếu năm đó không có phụ thân ta dẫn người kịp thời đuổi đến, Tạ gia ngươi đã sớm bị kẻ thù tàn sát, giờ còn có ngươi ở nơi này cùng ta kiêu ngạo? Ha ha ha, chỉ trách Tư Đồ gia ta có mắt như mù, cứu một đám bạch nhãn lang các ngươi thôi."
" Ngươi cho ta câm miệng, rõ ràng là Tư Đồ gia các ngươi chỉ muốn Tạ gia chúng ta làm trâu làm ngựa cho Tư Đồ gia các ngươi mà thôi, bằng không cũng không buộc gia gia ta chém đức một cánh tay cùng những người đó tạ lỗi." Tạ Nguyên tức xanh mặt quát lên.
" Phải không? Ha hả, chứ không phải là bởi vì gia gia ngươi vì muốn giúp phụ thân ngu xuẩn nhà ngươi cùng thiếp thất người khác thông đồng bị bắt quả tang, đi đắc tội người không nên đắc tội, hại gia gia ngươi vì câu không biết dại nhi tử, cùng những người đó tạ lỗi mà tự chém đứt cánh tay bản thân sao? Nếu không phải có nhiều năm giao tình, Tư Đồ gia ta mới năng đở các ngươi Tạ gia, Tạ gia ngươi có được ngày hôm nay ư? Nhưng các ngươi Tạ gia đâu? Bạch nhãn lang một loại."
Tư Đồ Hút cho dù bị những luồn sát khí của những lão giả rắn độc kia nhìn, hắn vẫn không chút sợ hãi nói những lời nói châm biếm.
Mà ánh mắt xem thường cùng thái độ của Tư Đồ Hút làm đôi mắt Tạ Nguyên như muốn sung huyết.
Hắn lúc này cũng không kiềm chế được bản thân vừa muốn phát hỏa thì bên cạnh một lão giả âm trầm lên tiếng nhắc nhở.
" Tạ thiếu gia, có chuyện gì chờ bắt được Tư Đồ Hút cùng muội muội của hắn hỏi rõ ràng công chúa nơi đi, cùng với Tư Đồ nhị gia lưu lại vật gì mới là quan trọng."
Bọn họ tuy không biết đó là thứ gì, nhưng từ trong miệng Lỗ Bằng biết được Tư Đồ nhị gia dùng mạng để bảo vệ vật đó, nhất định không phải là vật tầm thường.
Tạ Nguyên nghe một bên lão giả nhắc nhở mới lấy lại bình tĩnh nói.
"Tư Đồ Hút, bổn thiếu gia cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi nói ra tung tích của công chúa cùng đưa ra nhị thúc ngươi lưu lại đồ vật, bổn thiếu gia sẽ tha cho huynh muội ngươi một mạng, nói không chừng bổn thiếu gia cũng sẽ xin phụ thân ta nạp muội muội ngươi làm bổn thiếu gia thiếp thất cũng nói không chừng."
"Ta phi! Ngươi nằm mơ Tư Đồ Hút ta cho dù chết ở nơi này cũng sẽ không làm súc sinh làm sự."
"Hảo, hảo, Tư Đồ Hút ngươi giỏi lắm, vậy đừng trách bổn thiếu gia ta không niệm tình củ." hắn nhìn xung quanh ra lệnh."Ngoại trừ mạng