Mà Sở Tư Hàm thì ngẩn ra lúc sau, thì thở nhẹ một cái, vì hắn nhận ra Vân Phong Nhã, hắn cũng nghe Viện trưởng nói qua, Vân Phong Nhã đã trở thành Viện trưởng đồ đệ, lão nhân còn bảo hắn, chờ bảo bối đồ đệ của hắn đến, lập tức thông báo ngày ấy, học viện mấy ngày nay rất bận rộn, cho nên hắn không có thời gian chú ý đến, nhưng hắn nghĩ Vân Phong Nhã có thư mời, cũng sẽ không có trong danh sách báo danh, nhưng khi hắn kiểm tra những thư mời, thì không có tên của Vân Phong Nhã, hắn còn đang lo lắng, thì thấy Lưu Đông và Đoàn Du hổn hển chạy vào, và đưa cho hắn xem, khi hắn nhìn thấy tên Vân Phong Nhã ba chữ thì mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng có chút lo lắng, không biết có phải cùng một người không? Nhưng khi nhìn thấy thiên phú và cấp bậc Linh lực của Vân Phong Nhã, thì hắn cũng chỉ có thể nói.
" Đúng là bảo bối.
"
Hắn nhớ đến hai mươi mấy năm trước, bản thân mười ba tuổi khi, thiên phú và thực lực làm Linh sư học viện mấy cái trưởng lão tranh nhau đoạt làm đồ đệ, nhưng bây giờ tên tiểu tử này thiên phú thuần khiết độ còn cao hơn hắn một chút đâu, cũng may Viện trưởng lão nhân đã trước đoạt người, nếu không lại đến một hồi đoạt người rồi, vì không để chuyện này ồn ào lên, hắn không cho Lưu Đông và Đoàn Du đem thiên phú của Vân Phong Nhã nói ra, hắn cũng tịch thu đi quyển sách báo danh.
Vân Phong Nhã thấy cũng không còn lại bao nhiêu người, nhìn Vân Mộng Cầm cười nói.
" Biểu tỷ, năm ngày sau gặp.
"
" Mộng Cầm năm ngày sau gặp lại.
" Chương Băng Nhi nói.
" Mọi người, nhất định phải an toàn trở ra có biết không?"
" Biểu tỷ yên tâm, chúng ta sẽ bình an trở ra.
" Vân Phong Nhã nhìn vài người nói.
" Chúng ta đi thôi.
" Sao đó đi về phía trước.
Trong vô hình trong, đám người Chương Băng Nhi cũng đã đem Vân Phong Nhã trở thành đội trưởng của bọn họ.
Khi Vân Phong Nhã đám người toàn bộ bước vào bên trong, Vân Mộng Cầm liền kêu lên.
" Mọi người nhất định phải bình an, ta sẽ ở bên ngoài chờ mọi người trở lại.
" Vân Mộng Cầm nhìn bọn họ chân thành mà chút phút.
"
Khi tất cả mọi người đều vào bên trong lúc sau, thì Song La Bàn Thạch cánh cửa cũng khép lại, chỉ để lại vài người có thiệp mời, còn lại tất cả khảo hạch người đều vào bên trong, không một ai bỏ cuộc, vì khảo hạch này đối với những người này cũng không có cái gì nguy hiểm cả, vì trong gia tộc cũng thường cho con em mình đi rừng rậm bên trong rèn luyện, cho nên bọn họ không như vậy sợ hãi, nhưng hiện tại bọn họ lo lắng là phải nhanh chóng trước tiên ra ngoài, mấy vạn người nhưng chỉ thu hai ngàn người, cho nên tranh đấu càng trở nên kịch liệt lên, muốn trở thành cường giả thì chỉ có thể dùng mạng đi đổi lấy, cũng chính là thế giới này sinh tồn một loại.
Khi những người đó tiến vào, liền cùng đoàn đội của mình rời đi,
Vân Phong Nhã đám người vừa bước vào bên trong, thì thấy Song La Bàn Thạch cửa kép lại.
" Phong Nhã, chúng ta tiếp theo nên đi về hướng nào?" Chương Băng Nhi hỏi.
" nếu như ta đoán không sai, thì đây chính là chung tâm của lần khảo hạch này, cho nên đi về hướng nào cũng có thể ra ngoài được, cho nên chúng ta chỉ cần đi lên phía trước là được.
" Nói xong Vân Phong Nhã dẫn đầu đi về phía trước, nhưng không ai chú ý đến khoé môi tà mị và đôi mắt tinh quang của nàng.
Lúc Chu Thường đến tìm tra, thì Vân Phong Nhã cũng đã lén giải một chút bột phấn nàng tự điều chế lên người Chu Thường, mà chỉ có ma thú mới có thể ngửi thấy hương vị, nhưng nàng cũng không muốn lấy mạng những người đi theo hắn, cho nên nàng không cho nhiều lượng, nhưng trong vòng ba trăm mét ma thú có thể ngửi thấy và kích thích, như vậy cũng đủ để Chu Thường hưởng thụ rồi, nàng cũng không phải máu lạnh người, nhưng cũng không phải là người nhiệt tình, nhưng nàng lại thích bao che khuyết điểm người, Chu Thường tuy không đã thương Vân Mộng Cầm, nhưng những lời nói không xem ai ra gì của hắn, mà lại nhiều lần tiềm tra, nàng lại không phải là quân tử, cho nên năm ngày nai, nàng cũng đủ làm hắn hưởng thụ hưởng thụ, còn việc hắn có thể thông qua khảo hạch hai không thì xem vận khí của hắn vậy, mà hiện tại nàng là đi hướng tương phản với đám người Chu Thường.
Trên đường đi đoàn người của Vân Phong Nhã cũng gặp không ít ma thú, hoặc cấp thấp Linh thú, nàng đại bộ phận là đứng quan khán, trừ phi mấy người họ gặp nguy hiểm hoặc là cấp cao Linh thú thì nàng mới ra tay, nàng muốn rèn luyện cho những người này thêm một chút, bọn họ muốn trong học viện tồn tại đi xuống, chỉ có thể bản thân cố gắng.
Hai ngày sau, điều làm nàng không ngờ đến, những người tham gia khảo hạch lần này lại bắt đầu cướp bóc lẩn nhau, vì học viện chỉ thu hai ngàn học sinh, mà người khảo hạch lại lên đến mấy vạn người, cho nên bọn họ chỉ có thể đoạt đi thẻ tre có tên và số thứ tự của người tham gia khảo hạch, như vậy những người bị đoạt đi thẻ tre,cho dù có đến đích điểm, không có thẻ tre chứng minh thân phận thì cũng bị thạo thai, cho nên đoàn đội càng nhiều người gia nhập thì càng lớn mặt mà cướp bóc thẻ tre, nếu đối phương ngoan ngoãn giao ra thẻ tre, thì không bị ải đánh, còn ngoan cố không đưa thì sẽ bị đánh một đốn, rồi đoạt đi, cũng không giết người, học viện tuy nói là không chịu trách nhiệm với những người tham gia, nhưng học viện chỉ nói là ma thú giết chết ý tứ, còn nếu như dám bên trong giết người thì học viện làm sao có thể làm ngơ.
Bọn họ đều nhớ đến bốn năm trước, nhi tử của nhị lưu gia tộc nhi tử, vì tham lam huyền khí của người khác, cùng đồng bọn giết người cướp của, bị học viện phát hiện trực