Vân Phong Nhã đôi mắt lạnh lẽo, khoé môi cong lên, thanh âm cũng lạnh xuống." Tiểu gia ta từ trước tới nay, không thích thả rắn về rừng."dứt lời.
" Xẹt..."
Cao Đồ mở to đôi mắt, trong mắt tràn đầy sợ hãi cùng không cam lòng ngã xuống đất, trên cổ cũng xuất hiện một vết cắt nhỏ, Vân Phong Nhã cũng thấy được Triệu Hoán Thư từ trên người hai người lúc trước bay ra, từ từ biến mất, nhưng nàng vẫn làm ngơ, không cho Triệu Hoán Thư của nàng hấp thụ nó, vì nơi này là Linh Sư học viện Sâm Lâm, nàng không muốn mạo hiểm, vả lại linh ngạch khế ước của nàng cũng còn rất nhiều đâu.
Vân Phong Nhã tiếp theo một ngọn lửa Phượng Hoàng phóng ra chưa đến một phúc, trên mặt đất cũng chỉ còn lại tro bụi, Vân Phong Nhã mày đẹp nhíu lại, sao đó biến mất, không bao lâu thì có một đám người đi về hướng này, đi tuốt đàng trước mặt là một tên thanh niên dáng người vừa vặn, khoảng 28-29 tuổi, phía sau là sáu nam hai nữ, vừa nói vừa cười hướng bên này đi đến.
" Đội trưởng, người nói đến cùng là tên tiểu tử nào như vậy sui xẻo đâu? Cứ nhiên đi đắc tội Giang Thành Liệt, ta xem a, tên tiểu tử đó khảo thí lần này lành ít dữ nhiều rồi!" Hắn cười vui vẻ nói.
Tên thứ hai cũng nói.
" Ta còn nghe bọn họ nói hình như là một thiếu niên 15-16 tuổi thì phải? Còn nghe nói là một mỹ nam đâu." Hắn lúc này cố ý nói nhỏ thanh lại, nhưng cũng đủ để đoàn người nghe được rành mạch." Trước lúc vào khảo hạch, ta có nhìn thấy Giang Thành Liệt cùng Đại Cường nói gì đó, ta còn thấy Đại Cường trên mặt hưng phấn đâu!"
" Ngươi nói là Đại Cường cái tên biến thái thích tra tấn những người có dáng mạo tuấn mỹ kia sao?" Một người khác không thể tin hỏi.
" Chính là hắn ta, ai....!cũng trách thiếu niên đó sao lưng không có người chống lưng, còn đi đắc tội Giang Thành Liệt, đúng là tự tiềm đường chết, ta còn nhận được tinh có vài đoàn đội nhỏ vì lấy lòng Giang Thành Liệt đám người, cũng tham gia vào đấy.
"
" Ngươi nói thiếu niên 15-16 tuổi ư? Ngươi không nghe lầm đi? Hiện tại nội môn học viện chúng ta nhỏ tuổi nhất cũng là 18 tuổi đi, ngươi là ngạt người đi?" Một người trong đội nghi ngờ hỏi.
Mọi người lúc này cũng cảm thấy không đúng, 18 tuổi trở thành nội môn học viện chưa đến trăm người nha, như vậy làm gì có 15-16 tuổi càng không thể nào, mọi người còn đang hoài nghi chân thật lời nói, thì nghe được đội trưởng của mình nói.
" Chuyện này cùng chúng ta không quan hệ, lần này khảo hạch những cái đó chiến đội cở trung, cùng chúng ta thực lực đều không sai biệt lắm, các ngươi không được lơ cảnh giác biết không?" Trong mắt hắn lóe qua một tia sáng.
" Đã biết, đội trưởng."
Vân Phong Nhã không tiếng động đem chín người lời đối thoại nghe được rành mạch, trong mắt càng trở nên lạnh lẽo như hồ sâu không đáy, khoé môi nhết lên trào phúng cong cong, Giang Thành Liệt cho rằng nàng là quả hồng mềm, rất dễ khi dễ sau? Nàng người này từ trước đến nay, chưa bao giờ để bản thân ủy khuất cả, nàng không phải khác máu người, nhưng nàng cũng sẽ không buôn tha cho kẻ muốn hại mình, nếu có người như vậy thích tìm đường chết, nàng đành làm người tốt vậy.
" Xem ra chủ nhân ta cũng nên cho khảo hạch lần này thêm vài phần kích thích mới được nha."
Ba con Linh thú nghe chủ nhân mình nói như vậy, trong mắt đều là hưng phấn muốn ra ngoài chiến đấu lên, nhưng bị Vân Phong Nhã ngân cảng.
" Giờ chưa đến lúc."
Trong lúc đám người không chú ý, rừng rậm bên trong lại vang lên thanh âm lười biến.
" Mọi người vừa rồi nói thiếu niên tuấn mỹ đắc tội Giang Thành Liệt đám người là ta sao?"
Đám người còn đang nói chuyện vui vẻ, thì nghe được thanh âm lười biến còn có chút uy nghiêm vang lên, đám người đều chấn kinh rồi, vì bọn họ không phát hiện được hơi thở của đối phương, nếu như đối phương không ra thanh thì bọn họ cũng không biết là có như vậy một người ở phụ cận, đám người theo thanh âm nhìn qua, thì thấy trên một tảng đá cao khoảng bốn mét có một người đứng khoanh tay trước ngực dựa lưng vào một tảng đá phía sau lưng, dưới ánh mặt trời ngược chiếu sáng làm bọn họ không nhìn rõ được khuôn mặt người này, nhưng thanh âm thì biết được người này chỉ là một thiếu niên, đám người đều trở nên cảnh giác lên, đội trưởng đứng trước hỏi.
" Ngươi là ai?"
" Ha hả, tiểu gia là trong miệng các ngươi nói thiếu niên tuấn mỹ kia nha!"
Đám người."........" Người này cũng quá không biết xấu hổ a.
Vân Phong Nhã không thèm để ý sắc mặt không lời gì nói của đám người hỏi tiếp.
" Tiểu gia muốn biết đám người Giang Thành Liệt ở đâu?"
Chưa chờ đám người hỏi ra vấn đề thì
lúc này có rất nhiều bước chân chạy đến, tiếp theo là tiếng cười và thanh âm đắc ý của nam nhân vang lên.
" Ha ha ha, ta còn tưởng là ai đâu, thì ra là tên tiểu tử đắc tội Giang Học trưởng, chúng ta cũng thật là quá may mắn đi."
Tiếng nói vừa dứt một đám khoảng 20 người chạy đến, trong đó có ba nữ nhân, lúc này tên dẫn đầu cũng nhìn thấy đám người chín người, chín người hắn không nhận ra là người nào, đừng nói là nội môn học viện, chỉ nói là một ngàn tinh anh, hắn cũng không nhớ hết nói chi là nội môn đến mấy vạn người, trừ phi là cùng một khu vực nhà ở, hoạt là người này là thiên tài trong thiên tài thì mới có nhiều người nhận thức, nhưng hắn không nhìn ra được sáu người thực lực, cũng chứng tỏ đối phương mạnh hơn mình, hắn vẻ mặt có chút lấy lòng hỏi.
" Xin hỏi Các học trưởng nhận thức tên tiểu tử đắc tội Giang Học trưởng, Giang Thành Liệt của chúng ta sao?"
Hắn biết ở trong tinh anh học sinh, có ai không biết danh tiếng âm ngoan của Giang Học trưởng,