Hàn Tử Mộc còn đang hoài ức, đôi mắt sắc bén nheo lại, bên cạnh xuất hiện một hắc y nhân cung kính đưa lên một phong thư.
" Các chủ, Nguyệt Vân Thành khẩn cấp tin!"
" Nguyệt Vân Thành?" không phải là chủ tử gia tộc trụ địa phương sao? Hàn Tử Mộc nhanh tay lấy thư ra xem, trong mắt lạnh xuống, xoay người rời đi.
Mà Nguyệt Vân Thành, Vân gia trước cửa lúc này một mãnh hỗn độn.
Đao kiếm thanh âm sắc bén không ngừng va chạm vào nhau, từng tiếng kêu đau đớn vang lên.
Trần gia trong đó một nữ nhân xinh đẹp tức giận thanh âm nhìn mấy người đứng bảo vệ bên cạnh mình quát lên.
" Mấy người các ngươi còn đứng đây làm gì? Không nhanh ra tay giúp đỡ phụ thân ta? Lỡ như phụ thân ta xảy ra chuyện gì, ta nhất định sẽ không bỏ qua các ngươi."
Hai nam nhân trung niên dẫn đầu nghe được ả ta ra lệnh, trong mắt đều là không vui, trong lòng khinh bỉ không thôi." chỉ là một di nương vừa được sủng ái, đã làm ra vẻ chủ mẫu rồi, đúng là ngu xuẩn."
Cho dù trong lòng là xem thường nữ nhân này, nhưng ai kêu đoàn trưởng bọn họ thích ả ta đâu? Nam nhân dẫn đầu trên mặt vẫn là cười nói.
" Trần Di nương, đoàn trưởng ra lệnh huynh đệ chúng ta bảo vệ Di nương an toàn là được, còn những chuyện khác thì không cần xen vào."
" Các ngươi..." Ả tức giận chỉ ngón tay về phía hai nam nhân tức giận không thôi, ả trong mắt chợt lóe như nghĩ đến cái gì liền nói." Nếu các ngươi giúp phụ thân ta, trong phủ nha hoàn tùy các ngươi chọn, thế nào?"
Dẫn đầu nam nhân trung niên cùng mấy trán hán trong mắt lóe sáng, đều hưng phấn nhìn về phía dẫn đầu trung niên nam nhân chờ hắn ra lệnh tư thế.
Trung niên nam nhân thấy vậy liền nói.
" Chúng ta được đoàn trưởng phái đến bảo vệ an toàn cho Di nương, thì làm sao có thể để cho Vân gia người ức hiếp gia tộc Di nương ngài cho được." Nói xong hắn ra lệnh cho mấy huynh đệ cùng nhau xông lên.
Vân gia đang cùng Trần gia lúc này không phân thắng bại, nhưng vì có đám người Hắc Lang dong binh đoàn gia nhập, nên tình huống thay đổi nghiêng về Trần gia một phương.
Còn Vân lão tuy ở thế hạ phong, nhưng vẫn có thể chống lại Lão Trần gia.
Mà Lão Trần gia cũng vừa mới tăng cấp Linh Vương nên thực lực cũng không ổn định, bằng không Vân Lão làm sao có thể chống đến bây giờ.
Khi hai chưởng chạm vào nhau, cả hai đều lùi về sau vài bước, Vân lão tay đặc phía sau không ngừng run rẩy, nhưng trên mặt vẫn không chút nào biến hóa.
khi cả hai lại một lần nữa muốn ra tay thì nghe được tiếng cười ha hả vang lên.
" Ha ha ha, ta còn tưởng là ai ở nơi này đánh nhau đâu, thì ra là thái Trần lão gia cùng với Vân lão đang tỉ thí đâu, ha ha..."
Lão Trần gia nhìn qua thấy người đang đi đến là Các Ngọc Trai Tô quản sự, phía sau còn đi theo vài người đại Linh Sư đỉnh cấp bậc.
Lão đôi mắt âm lãnh lên, xem ra hôm nay Vân gia gặp may mắn, hắn nhìn Tô quản sự cười không đạt đái mắt nói.
" Lão phu nghe nói Các Ngọc Trai vốn không quản các gia tộc bình thường tranh chấp, không biết Tô quản sự nhiều lần giúp Vân gia chèn ép Trần gia ta, không biết Tô quản sự đây là ý gì? Không biết Các Ngọc Trai chủ tử của Tô quản sự có biết chuyện này?"
Lão muốn nhìn xem Tô quản sự trong mắt có biến hóa nào không? Nhưng lão đã thất vọng rồi, lão cũng không dám khẳng định Tô quản sự đây là bản thân quyết định, hai là Các Ngọc Trai một vị có thể lên tiếng người che chở nửa? Vì sao lão không nghĩ là Các Ngọc Trai chủ nhân, vì lão biết với thế lực của Các Ngọc Trai, chỉ cần hắn một đầu ngón tay là có thể đem Trần gia lão diệt môn rồi.
Cho nên lão nghi ngờ là Tô quản sự thu Vân gia chỗ tốt hoạt là vài vị Trưởng lão nào đó.
Tô quản sự nghe Lão Trần gia nói như vậy, trong lòng khinh bỉ không thôi.
Lão cho rằng chỉ có nhà lão là có Linh Vương cấp bậc ư? Các Ngọc Trai ở nơi này chỉ là chi nhánh nhỏ mà thôi, cho dù như vậy đi nữa cũng có câu nói lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa sau? chỉ là bên ngoài không biết mà thôi.
Lão Trần gia này còn tự cho là đúng mà muốn uy hiếp ai đâu? Nhưng ai bảo phía trên đã hạ lệnh, bọn họ không được tham gia đến Trần gia và Vân gia người bên trong.
Chỉ có khi Vân gia người ngập nguy hiểm đến tánh mạng thì ra tay ngăn cản là được, hắn cũng không hiểu phía trên đây là ý gì nữa? Nhưng phía trên có lệnh hắn không thể không nghe.
Tô quản sự trên mặt vẫn nở ra nụ cười chuyên nghiệp nói.
" Ha ha ha, thái lão Trần gia thật biết nói truyện cười đâu, Các Ngọc Trai chúng ta từ trước đến nay chỉ nói giao dịch.
Vân gia hiện tại là cùng chi nhánh Các Ngọc Trai chúng ta giao dịch đâu, cho nên lão phu cũng không thể cứ như vậy làm ngơ a.
Còn về giao dịch cái gì, thứ lỗi không thể phụng cáo."
Lão Trần gia đôi mắt âm lãnh xuống, biết hôm nay là không có cơ hội nên hừ nhẹ nói.
" Hừ, chúng ta đi." Nói xong câu này, lão Trần gia xoay người tức giận rời đi.
Tô quản sự thấy đám người Trần gia đi rồi, cũng cáo từ Vân gia người rời đi.
Hắn vừa rồi đang luyện đan thì nghe được thuộc hạ bẩm báo là lão Trần gia đến Vân gia gây sự, lão cũng thật bất đắc dĩ a.
Còn Vân gia đệ tử không bị thương người cũng bắt đầu thu thập trước cửa hỗn loạn.
Mà Vân lão vừa vào đến đại sảnh, không kiềm chế được học ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt cũng trở nên trắng bệch làm Vân Chiến và các vị trưởng lão đều cả kinh lên.
" Vân Lão người không sao chứ?" Vân Chiến lo lắng hỏi.
" Lão phu không sao, chỉ là vết thương cũ tái phát mà thôi.
nghỉ ngơi một lát là được rồi, còn có, đừng đem chuyện này tiết lộ ra bên ngoài."
Mọi người trong mắt đều là nghiêm trọng thần sắc, lo lắng nhìn nhau.
( Trần gia)
" phụ thân