Cho nên Vân Phong Nhã không chút do dự ứng chiến, nhưng nàng cũng không ngốc, chính diện cùng Tuyết Sư giao chiến.
Nàng nhờ có nện bước kỳ ảo, nhiều lần trách thoát công kích của Tuyết Sư, cũng có vài lần nàng tập kích Tuyết Sư, với đại Linh Sư cửu cấp thực lực muốn đã thương Thiên thú nhất giai phòng ngự thật sự không phải dể dàng, nhưng cũng đã làm cho Tuyết Sư nổi giận rồi, nó ngầm giống lên.
"Nhỏ yếu nhân loại, xem ngươi lần này chạy đâu cho thoát.
NGAO Ô...."
Tuyết Sư lần này mang theo linh khí ngầm giống thật lớn, làm sung quanh đất đá, cây cối đều phải run chuyển lên.
Mồm to mở ra bên trong không ngừng bay ra một đám đinh truỳ băng tên, lấy nhanh tốc độ bay về hướng Vân Phong Nhã.
Vân Phong Nhã cũng rất nhanh phản ứng lại, linh khí không ngừng cuồng cuộn đưa vào Hàn Băng kiếm, hét lên.
" Hàn Băng chảm..."
" Xoạt...!xoạt...ầm...ầm." thanh âm va chạm vào nhau.
Vân Phong Nhã lấy nhanh tốc độ lui về phía sau, tay trái cũng không ngừng tụ tập màu nâu thổ nguyên tố thành tường lá chắn, đem những mũi tên đinh truỳ băng tên còn dư lại chắn xuống dưới.
Bụi mù từ từ tiêu tán ra, Tuyết Sư băng lam mắt nheo lại, nhìn thiếu niên màu huyết sắc y phục, tay cầm trường kiếm vẫn đứng vững vàng trước mắt nó.
Nhân loại khuôn mặt tuy mắt đi huyết sắc, nhưng làm càng nổi bật con ngươi đen nhánh sâu không đáy kia càng làm người kiên kị.
Tuyết Sư không ngờ nhân loại này cứ nhiên có thể đỡ được một kích Sư Băng Hống của nó.
Nên biết Linh Vương cửu cấp muốn đỡ một kích này cũng không phải dễ, mà nhân loại này chỉ là vừa mới tăng cấp đến đại Linh Sư cửu cấp, là có thể đỡ được một kích Sư Băng Hống của nó rồi.
Vân Phong Nhã nở ra nụ cười không đạt đáy mắt nói." Chủ nhân ta luyện tập xong rồi, Tiểu Hắc, Tiểu Lôi, Kim Bằng đến lượt các ngươi rồi."
Tiếng nói vừa dứt, trên tay nàng đã xuất hiện một quyển chụp Triệu Hoán Thư, từ bên trong bay ra ba luồn bạch quang.
Tuyết Sư trước mắt lập tức xuất hiện Bạch Hổ cùng Tử Điện Báo.
Còn trên không trung là một con đại Bàng kim sắc.
Khi huyết mạch uy áp của Kim sắc đại Bàng Vương giả làm cho Tuyết Sư trong huyết mạch có chút run rẩy.
Tuy nó không phải là cùng loài có cánh nhưng vương giả huyết mạch vẫn làm nó e sợ.
Cho dù thực lực của nó hơn Kim Bằng Vương một giai nhưng tận bên trong xương tủy của linh thú cũng sẽ xuất hiện một loại uy áp của huyết mạch thuần khiết vương giả sợ hãi.
Mà Bạch Hổ thực lực lại cùng nó không sai biệt lắm, làm nó càng khó tin là thiếu niên này tuổi như vậy nhỏ, không chỉ là đại Linh Sư cửu cấp, có thể vượt cấp chiến đấu, mà còn là hiếm thấy có ba nguyên tố, xem ra hôm nay không phải ngày tốt a.
Vân Phong Nhã thu hồi Hàn Băng kiếm, từ không gian bên trong lấy ra nguyên khí đan ăn vào, bên trong thân thể linh lực cũng từ từ khoi phục lại, sắc mặt cũng hồng nhuận lên, nàng nhìn Tuyết Sư nhe nanh ngầm ngừ đề phòng, Vân Phong Nhã trong mắt lóe lên, sau đó là như không có gì mà nói.
" Tuyết Sư vương, ngươi yên tâm ta hôm nay đến đây không phải là tìm ngươi tìm phiền phức! Ta là vì đáp ứng khế ước thú của ta đến đây trợ giúp các ngươi rời khỏi nơi cấm chế này mà thôi."
" Ngươi gì ý tứ?" Tuyết sư đề phòng, nghi hoặc hỏi.
"Cũng không gì ý tứ, ta không lâu phía trước ở nơi cấm chế này, vừa cùng Tầm Kim Thử khế ước.
Nó cũng đem nơi này tình huống cùng ta nói qua, các ngươi vượt qua Thánh thú cấp bậc đến Thiên thú về sau rất khó tiến giai, thì đừng nói có thể trở thành Thần thú gì đó.
Tiểu Kim biết ta có cách đưa các ngươi ra ngoài mà không cần cùng Triệu hồi sư khế ước, cho nên..." nàng giả vờ than thở nói." ai...!ta đây cũng thật bất đắt dĩ, nếu không vì Tiểu Kim nhiều lần cùng ta nói các ngươi khó sử tình huống ta cũng không đến cùng ngươi nói một tiếng.
Ta có cách đưa các ngươi rời khỏi nơi này.
"
Tầm Kim Thử cũng không biết khi nào đã dùng hình thái tự vệ nầm trong lòng bàn tay của chủ nhân mình, nghe xong lời nói vô sỉ của chủ nhân mình.
Nó trợn tròn đôi mắt, nó khi nào nói muốn chủ nhân giúp, chủ nhân đây rõ ràng là vừa ăn cướp vừa la làng a, nói rối cũng không chớp mắt một cái.
Còn ba con khế ước thú khác thì thấy nhiều không trách, còn cảm thấy tự hào vì tính vô sỉ của chủ nhân đâu.
" Cái gì? Ngươi thật sự có thể đưa chúng ta ra khỏi nơi cấm chế này, mà không cần cùng Triệu hồi sư khế ước? " Tuyết Sư có chút kích động hỏi, nhưng rất nhanh nó bình tĩnh xuống dưới nói." Nhân loại các ngươi rất giảo hoạt, ta làm sao có thể tin được ngươi lời nói, cũng sẽ không tinh tưởng ngươi như vậy có lòng tốt người."
" Ha hả, ta tất nhiên không như vậy lòng tốt rồi, ta đương nhiên là có điều kiện rồi." Vân Phong Nhã đương nhiên nói.
Tuyết Sư nghe Vân Phong Nhã nói như vậy, nó có chút bất ngờ nhưng nó không xin khí.
Linh thú chúng nó thích nói trực tiếp, không như nhân loại như vậy vòng vo.
Bởi vậy nó thấy Vân Phong Nhã trực tiếp nói ra, nó cũng không cảm thấy tức giận còn cảm thấy nhân loại này khá hộp nó ăn uống.
Tuyết Sư hỏi.
" Điều kiện của ngươi là gì?"
Vân Phong Nhã khoé môi cong cong, vuốt cầm nói." Ta có một nơi linh khí nồng đậm gấp mấy lần nơi này, nhưng ta nhiều lắm chỉ có thể cho 30 thánh thú ẩn nấp tu luyện.
Chờ khảo hạch kết thúc là có thể cùng ta rời khỏi nơi cấm chế này, nhưng điều kiện của ta là các ngươi trong vòng 20 năm làm hộ vệ của ta.
20 năm sau các ngươi mới có thể tự do, tất nhiên trong lúc đó ta sẽ không ép buộc các ngươi cùng người khế ước.
Chờ đến 20 năm sau các ngươi muốn rời đi hai lưu lại đều có thể.
Nếu các