Văn Thiết Mãng Xà, hoãn qua mức tới, công hướng vài người vừa mới ra tay đã thương nó, ngay lúc này Đường Võ và Giang Thành Liệt lấy nhanh tốc độ, nhảy vài cái lên vách đá nơi có Ngủ Sắc Thảo, trong mắt bọn họ không che giấu được sự hưng phấn, nhưng ngay lúc này một đạo màu cam nhanh hơn tốc độ của Giang Thành Liệt và Đường Võ từ bên người bọn họ xẹt qua, nhanh chóng chạy đến Ngủ Sắc Thảo.
Giang Thành Liệt và Đường Võ thấy vậy, trên tay trường kiếm nhanh chóng đâm đến bóng dáng kia, người phía trước cảm nhận được nguy hiểm phía sau, xoai người, trên tay quán chú linh lực trường kiếm, vẽ ra một hình chữ C bạch quang, Giang Thành Liệt và Đường Võ có chút bất ngờ trước sự nhanh nhẹn phản ứng của đối phương, hai người lập tức dùng linh lực chấn lại bạch quang sắc bén kia.
" Ầm.
"
Linh lực chạm vào là nổ ngay, Giang Thành Liệt và Đường Võ cũng bị lực đạo dòng khí lui về sau, nhanh chóng bám vào vách đất, nơi có cây nhỏ phía trên, trong mắt đều là sát ý, cùng không thể tin.
Văn Thiết Mãng Xà, từ lúc bị tập kích, nó giống thật lớn vài đạo Xà thanh, làm rất xa người cũng có thể nghe đến.
" Khẹt!.
khẹt! Khẹt.
.
"
Dưới chân núi vừa chạy đến Vân Phong Nhã cũng nghe được Xà thanh.
" Chủ nhân, không xông, Văn Thiết Mãng Xà vương đang chịu tập toàn bộ đồng loại của nó, chủ nhân ngày phải cẩn thận.
" Tuyết Sư nói.
"Ân, ta biết.
"
Bên này Giang Thành Liệt và Đường Võ không thể tin nhìn nữ nhân bức lui bọn họ hai, nữ nhân trước mắt cứ nhiên là Linh Vương thất cấp đỉnh phong, nhìn cốt linh nữ nhân này, khoảng chừng 20 tuổi trở xuống, trong học viện khi nào lại có bật này nhân tài, sao bọn họ chưa nghe nói qua? Đừng nói là học viện chưa nghe nói qua, kể cả Đế Đô cũng không có nghe qua có như vậy nhân vật a.
Ở Đế Đô, xếp hạng đứng đầu thiên tài, có thể nói là dòng chính đại tiểu thư Bạch gia, Bạch Lam Y, năm hoa 17, có được khuynh quốc khuynh thành dung mạo, cũng vừa tăng cấp Linh Vương ngũ cấp không lâu, có thể xưng là thiếu nữ thiên tài đệ nhất của Đông Lân Quốc, luận thân phận, thiên phú, hai dung mạo, đều là nam nhân trong mộng muốn cưới nữ nhân.
Đường Võ càng khó có thể tiếp thu là, hắn đường đường là Linh Vương bát cấp, cứ nhiên bị nữ nhân không biết lai lịch này bức lui, luận thiên phú, hắn năm nay mới 30 tuổi, cũng đã là Linh Vương bát cấp, có thể nói ở Đế Đô có thể đếm trên đầu ngón tay, nếu hôm nay để nữ nhân này đoạt được Ngủ Sắc Thảo, hắn chẳng những sẽ bị Đế Đô người chê cười, phụ thân của hắn cũng sẽ không tha hắn, vì hắn biết Ngủ Sắc Thảo này không phải là phụ thân hắn ý tứ, mà là Hoàng Thượng ý tứ, nếu để cho Ngủ Sắc Thảo loạt vào tay Bạch người nhà, thì hắn nhất định sẽ bị hoàng thượng trách tội, nghĩ đến đây, hắn trong mắt đều là ngoan lệ, nếu hắn lấy không được, cũng sẽ đem nó hủy diệt không cho người đoạt đi.
Đường Võ không chút do dự, bao phủ trường kiếm linh lực chém ra, màu đỏ hỏa nguyên tố chém về hướng Bạch Lam Y, hắn không chút để ý có lan đến Ngủ Sắc Thảo hai không? Một kích này không làm đã thương được nữ nhân này, cũng làm cho Ngủ Sắc Thảo hủy diệt.
Bạch Lam Y thấy vậy, linh lực lập tức hình thành lá chắn lớn, không để cho dòng khí đánh đến Ngủ Sắc Thảo trên thân.
Văn Thiết Mãng Xà đang chiến đấu với đám người Linh Vương, thấy được nhân loại cứ nhiên muốn hủy đi Ngủ Sắc Thảo của nó, còn có nữ nhân kia đang đến gần Ngủ Sắc Thảo, nó giống giận, cái đuôi vung lên, đập vào trên vách đất đá ngần Đường Võ hai người.
" Ầm.
" Rung chuyển, tiếp theo nó vọt thẳng đến Bạch Lam Y công kích, không cho nàng đến ngần Ngủ Sắc Thảo.
Bạch Lam Y chặn lại một kích của Đường Võ, sao đó xoai người, lấy nhanh tốc độ hái được Ngủ Sắc Thảo, thu vào chữ vật bên trong, chưa chờ nàng lấy ra Ngọc bài, thì Văn Thiết Mãng Xà như tia chớp đã công kích đến.
Bạch Lam Y vừa rồi chặn lại một kích dũng mãnh của Đường Võ, vì sợ dòng khí lan đến Ngủ Sắc Thảo, nên dùng không ít linh lực làm lá chắn, cho nên lúc này dưới sự công kích cường hãn của Văn Thiết Mãng Xà, có chút lực bất đồng tâm cảm giác, lúc trước nàng vì tìm thảo dược, vào sâu bên trong núi non, không may gặp được Thiên thú ngũ giai, khế ước thú của nàng chỉ là Thiên Thú nhị giai Thanh Loan, khó khăn lắm nàng và khế ước thú mới chạy thoát, trên đường trở về còn bị người truy giết, Thanh Loan vì cứu nàng cũng bị trọng thương, còn đang ở bên trong Triệu Hoán Thư tu dưỡng.
Bạch Lam Y biết một kích này của Văn Thiết Mãng Xà, sẽ làm cho thương thế vừa khoi phục không lâu nàng, lại một lần nữa chịu ảnh hưởng không nhẹ, nhưng mà, đây cũng là sinh cơ của nàng, có vài giây bóp nát Ngọc bài, không phải sao.
Nhưng ngay lúc này, một đạo bóng trắng như tia chớp xẹt qua, đánh về hướng Văn Thiết Mãng Xà lực lượng đó, Bạch Lam Y cũng đã chuẩn bị sẵn bị lực lượng của Văn Thiết Mãng Xà đã thương đánh ra xa, nhưng chưa chờ được dòng khí đánh tới, thì đột nhiên có thứ gì đó buộc chậc eo nàng kéo về phía sau, nhìn kỹ là màu tím dây đằng quấn nàng eo kéo đi, tiếp theo là một bàn tay ôm chặt bên eo nàng, nàng cả người rơi vào bên trong một lòng ngực xoay tròn một vòng, nói là lòng ngực cũng không phải, vì mặt nàng cùng với người đó có chút ngần nhau, đôi mắt nàng chừng thật lớn vì kinh ngạc cùng khó tin, vì người ôm nàng vào lòng không phải ai khác, là Vân Phong Nhã, nhìn thiếu niên non nớt khuôn mặt, nhưng đôi mắt đầy sắc bén đen sâu không đáy kia, như muốn đem linh hồn người thu nhập vào trong vậy.
Vân Phong Nhã cũng không biết vì sao, vừa rồi nàng thấy nữ nhân này như vậy quyết liệt, thà bị thương cũng muốn đoạt được Ngủ Sắc Thảo, nhìn đôi mắt cố chấp kia, làm nàng có một cảm giác quen thuộc đến lạ