"Chỉ cần chiến thắng Diệp Vô Diện, chẳng những Trương Thiếu Quyền không cách nào đột phá, để cho Lục Phiến môn thiếu một vị Tông Sư, đệ tử cũng có thể nổi danh lập tức, tiến vào bên trong Lục Phiến môn, trở thành cấp cao ởLục Phiến môn.
""Chỉ cầu sư phụ ban cho một quyển đao pháp phát huy Cửu U chi khí.
"Sự châm chọc của sư phụ biến mất, chăm chú nhìn Cửu U chi khí, cuối cùng gật gật đầu nói: "Được.
”"Xin sư phụ ban cho tình báo chi tiết về Trương Thiếu Quyền.
""Được.
""Lại xin sư phụ ban lại một đạo Huyền m khí.
""Lại xin sư phụ tạo thế cho đệ tử.
""Lại xin sư phụ.
"“Cút!”Đêm khuya.
Một vầng trăng tròn treo trên bầu trời.
Ánh trăng mông lung chiếu xuống, phủ lên mặt đất một tầng cát bạc.
Đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ.
Trong Thần Đô không biết có bao nhiêu chỗ, đèn dầu cùng đuốc đốt lên, chiếu rọi phủ đệ giống như ban ngày.
Chu Tước phường, Trịnh phủ.
Đây là một bộ trạch viện tam tiến hiện ra hình chữ mục.
Tam hợp viện cộng thêm cửa phòng là khẩu hình khép kín, tam tiến chính là ba căn nhà như vậy.
Ở Chu Tước phường quyền quý tụ tập, là vị trí tốt tấc đất tấc vàng, có thể có một bộ trạch viện tam tiến, đủ để nhìn ra tài lực và địa vị của Trịnh gia.
Tổng bộ đầu ngồi ngay ngắn trên ghế thái sư, một tay ôm trán, đang than thở, trải qua một ngày đàm phán, uy bức, dụ dỗ! Tất cả các loại thủ đoạn đã được sử dụng.
Nhưng tiền âm phủ thu thập được, cũng mới có sáu ngàn lượng.
Tốc độ thu thập này không thể nói chậm, bởi vì vẫn còn nhiều người thu thập.
Đối tượng tốt nhất để xuống tay đều đã không còn tiền âm phủ, còn lại không dễ lấy đạt được, hơn nữa đáng phiền nhất chính là Trịnh gia thu thập sáu ngàn lượng tiền âm phủ đã bị để mặt tới.
Hôm nay là đêm đầu tiên nên tính nguy hiểm không cao, dù sao thì Diệp Vô Diện chỉ có một mình, cho nên cố kỵ Trịnh gia, không lập tức động thủ.
Nhưng sau hai ngày thì không nhất định sẽ như vậy nữa.
Trong nội tâm tổng bộ đầu có một ngọn lửa đang cháy rừng rực, thê tử chết sớm, mà ông cũng chỉ có một đứa con trai này.
Từ trước đến nay đều coi là trân bảo, hơn nữa nhi tử cũng tương đối thông minh, cũng rất không chịu thua kém, hơn hai mươi tuổi cũng đã là kim chương bộ khoái, hơn ba mươi tuổi đã có thể trở thành huyền ngọc bộ khoái.
Đợi đến khi bốn mươi năm mươi tuổi, có hy vọng trở thành thần bộ trong Lục Phiến môn.
Ở góc Tây Bắc tiền sảnh, Trịnh Thế Minh đứng ngồi không yên, mặc dù đã là đêm khuya nhưng Trịnh Thế Minh vẫn không hề buồn ngủ, lúc này đang chờ đợi tin tức.
Tiếng bước chân nặng nề truyền ra.
Một vị nam tử dáng người trung bình nhưng cường tráng, sải bước từ bên ngoài đi vào đến tiền sảnh phía sau, không đợi Tổng bộ đầu mở miệng hỏi trực tiếp mở miệng nói: "Tiền âm phủ vô dụng rồi.
”"Tâm tính của Diệp Vô Diện ác độc, mục tiêu đầu tiên là người mất tiền âm phủ, mục tiêu thứ hai tìm được người không đủ tiền âm phủ, giống như mèo vờn chuột, khiêu khích trêu đùa kẻ thù của mình.
"Trịnh Thế Minh cầm một tập tiền âm phủ, đứng ngồi không yên, bàn tay mất đi sức lực, một tập tiền âm phủ rải rác như thiên nữ tán hoa.
Diệp Vô Diện không có ý định buông tha bất kỳ một người nào.
"Thật là ác độc.
""Đây là muốn chém tận giết tuyệt.
"Trịnh Thế Minh nghiến răng nghiến lợi, trên khuôn mặt hiện ra gân xanh, sắc mặt vặn vẹo giống như một con lệ quỷ, trong hai mắt lộ ra hận ý giống như cửu thiên hàn phong đủ để đóng băng hết thảy kẻ địch.
"Đúng vậy, chính là muốn chém tận giết tuyệt.
"Lời nói phát ra từ trong miệng nam tử cường tráng.
Bàn tay ngắn nhưng hữu lực đặt ở vị