Nhân Nghĩa đao giơ lên cao, trên lưỡi đao tuyết trắng hiện ra sự sắc bén, giống như một đạo luyện không, vẽ ra một vòng cung duyên dáng từ giữa không trung.
Một đao ra, đao ảnh đầy trời.
Đao ảnh rậm rạp chằng chịt, tầng tầng lớp lớp, đan xen lẫn nhau, tạo thành thiên địa la võng.
Mỗi một đao ảnh cũng không phải là hư, mà chân thật không hư, một đao này thật sự là quá nhanh, để lại đều là tàn ảnh.
Lưu Tinh Thất Đao Trảm chính là một loại đao có tốc độ rất nhanh.
Nghiên cứu chủ yếu về tốc độ.
Đã đạt đến viên mãn, đã là trò giỏi hơn thầy.
Ánh đao lấp lánh, ánh mặt trời rực rỡ, giống như đầy sao, nở rộ ánh sao.
Ánh sáng chói mắt làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng.
Diệp Vô Diện lười nhác, khóe miệng hơi nhếch lên, nợ nụ cười lạnh.
Chiến đấu phải chú ý đến thiên thời địa lợi nhân hòa.
Trận chiến này đối phương nắm giữ toàn bộ.
Thiên thời, chiếm cứ phương Tây, mặt hướng Đông, vào buổi chiều đứng ở hướng Đông sẽ đối mặt với hướng Tây, nhìn thẳng về phía mặt trời, lấy đao thúc dục dẫn ra ánh sáng, qua đó ảnh hưởng đến tầm nhìn của hắn ta.
Địa lợi, ở trước tổng bộ Lục Phiến môn, vì không phải là người của Lục Phiến môn nên trong lòng sẽ có cố kỵ, không thể phát huy toàn bộ năng lực, chỉ có thể sử dụng tám phần lực, giữ lại hai phần cảnh giác đối với Lục Phiến môn.
Nhân hoà, lấy đạo của người trả lại cho người, đây là hạn chế của hắn ta, nhất định phải ở cùng một cảnh giới.
Nhưng ở trước thực lực tuyệt đối đây chỉ là khôn vặt.
Đôi mắt Diệp Vô Diện lộ ra vẻ lạnh như băng, trường đao bên hông đã ra khỏi vỏ, một đao vung lên, trường đao rung động, phát ra tiếng ngâm khẽ.
m thanh dễ nghe giống như chim sẻ rít dài.
Vân Tước Đao Pháp.
Đao pháp cơ sở của Lục Phiến môn.
Nhìn như đơn giản, thật ra ẩn giấu huyền diệu, đủ để cho võ giả của Lục Phiến môn chú tạo căn cơ, mở đường cho tương lai.
Đao ảnh đầy trời xông lên ầm ầm tiêu tán.
Tiếng va chạm thanh thúy truyền ra, chợt trên lưỡi đao bắn tung tóe ra tia lửa rực rỡ.
Cửu U chi khí, đen kịt như mực, tia lửa bắn tung tóe trong nháy mắt đã tắt.
Giao thủ một đao.
Đậu Trường Sinh đã biết mình không phải là đối thủ của Diệp Vô Diện.
Đối phương nhẹ nhàng tạo ra Cửu U chi khí, Đậu Trường Sinh dĩ nhiên không cách nào phán đoán ra thật hay hư, nếu không phải biết chi tiết về Diệp Vô Diện, Đậu Trường Sinh căn bản không cho rằng đây là mô phỏng biến ảo.
Một đao này cân sức ngang tài, nhưng Đậu Trường Sinh chiếm cứ thiên thời địa lợi nhân hòa.
Nếu Diệp Vô Diện không bị hạn chế, cho dù là bát phẩm Luyện Khí cảnh tự do phát huy, tuyệt đối không chỉ có một ít uy lực như vậy.
Diệp Vô Diện cầm trường đao trong tay, đứng ở phía trước Đậu Trường Sinh, kinh ngạc nhìn về phía Đậu Trường Sinh, giọng điệu lạnh nhạt vang lên: "Có thể tiếp được một đau của ta.
”"Không kém.
"m thanh ai oán vang lên: "Đáng tiếc Cửu U nhất mạch vất vả lắm mới có được một vị thiên tài.
”"Hôm nay sẽ phải ngã xuống.
"Diệp Vô Diện giơ tay lên, trường đao trong tay giống như lưu quang, đao quang lóe ra giống như sao băng ầm ầm hạ xuống.
Vượt qua năm sáu thước, đến trước mặt Đậu Trường Sinh, trường đao để lại một dấu vết giữa không trung, giống như tàn hồng, tựa như bóng nhạn dần dần đi xa trong hoàng hôn.
Lưu Tinh Thất Đao Trảm.
Môn võ học này ở trong tay Diệp Vô Diện bộc phát ra uy lực kinh thế hãi tục.
Hoàn toàn đã là trò giỏi hơn thầy, lấy Lưu Tinh Thất Đao Trảm làm cơ sở, lại có thể thoát ra khỏi hạn chế của Lưu Tinh Thất Đao Trảm, tự thành một mạch, tạo thành một môn đao pháp hoàn toàn mới.
Trên trường đao, hỏa diễm tự sinh giống như cương khí, nhanh chóng nhưng tăng mãnh liệt, bắt đầu hừng hực thiêu đốt, để