Lục Phiến môn cho quá nhiều, Âm Cực tông cũng cho không ít.Bởi vậy lấy tâm cảnh đúc kết từ hai kiếp làm người của Đậu Trường Sinh, cũng không khỏi chút chần chờ, muốn nằm vùng thêm một khoảng thời gian nữa.Cuối cùng dựa vào nghị lực lớn, hắn kiên định bác bỏ suy nghĩ vừa nảy ra đó.Từ xưa nay có mấy kẻ nằm vùng được chết già?Kể cả khi thành công trở về những gì bọn họ nhận được cũng là nghi kỵ và ngăn cách, nhất định không bao giờ được tiếp tục tín nhiệm.Đậu Trường Sinh cụp mắt xuống, chậm rãi nhắm mắt.
Hắn coi như không nhìn thấy phần danh sách treo thưởng của Âm Cực tông kia?Hắn không hề thiệt tình muốn làm nằm vùng hay bán mạng cho Âm Cực tông nọ.m Cực tông kia là một Ma tông, dĩ nhiên bên trên danh sách treo thưởng có không ít người đều là nhân sĩ chính đạo.
Thế nhưng Đậu Trường Sinh hắn là một thành viên trong trận doanh thiện lương, hắn sao có thể đi giết hại trung lương? Càng không thể làm nên loại chuyện tự giết lẫn nhau, khiến người thân đau khổ, cho kẻ thù sung sướng kia.Lực chú ý chủ yếu của hắn đều tập trung lên Cửu U Hàn Sương Quyết - Ngưng Cương thiên.《 Cửu U Hàn Sương Quyết 》 là một bộ tuyệt học.Muốn biết công pháp đó có phải tuyệt học hay không? Thật ra rất đơn giản, chỉ cần xem tu luyện nó có thể đột phá tới thượng tam phẩm, trở thành một Tông Sư hay không thôi.Với Đậu Trường Sinh, nâng cảnh giới võ đạo thất phẩm Ngưng Cương cảnh này không phải việc khó.Nhưng việc cần phải làm nhất hiện giờ lại không phải đột phá, mà tiếp tục tăng cường nền tảng của bản thân.Sau khi học thuộc lòng tâm pháp Ngưng Cương thiên, Đậu Trường Sinh chậm rãi mở mắt, nhìn về phía một viên ngọc thạch đang nằm trong lòng bàn tay hắn, nhưng lại được che dấu bởi phần ống tay áo.Huyền Âm thạch.Kích cỡ của viên ngọc thạch này chỉ bằng ngón tay cái.Màu xám giống hệt một cục đá nhỏ bình thường, không chút hấp dẫn.Thế nhưng nó lại chính là căn cơ truyền thừa của Âm Cực tông.Đậu Trường Sinh chậm rãi bỏ thứ này vào trong miệng, trực tiếp nuốt xuống.Phần thưởng tiếp theo mà Âm Cực tông ban cho hắn chính là viên Huyền Âm thạch này, thế nhưng nó lại mang tới cho Đậu Trường Sinh một loại suy nghĩ, thứ này chẳng khác gì cái bánh vẽ thật lớn cả.
Huyền Âm thạch này là thứ hắn bị bắt buộc phải mang theo, còn yêu cầu thường xuyên đi cảm ngộ.Suy cho cùng, bánh vẽ cũng có một phần vạn xác suất thành công chứ? Lỡ như hắn thành công thì sao?Nói gì thì nói, hắn vẫn còn một tia hy vọng, lỡ như thành công, hắn sẽ có cơ hội trở thành tông chủ Âm Cực tông.Cửu U chi khí và Huyền Âm chi khí đều nằm trong hai mươi loại khí đứng đầu.Tuy có phân chia cao thấp, nhưng bản chất lại không khác nhau.Nếu muốn dung hợp trở thành Huyền U chi khí đứng vị trí thứ mười sáu, hiển nhiên phải cần một bộ bí pháp có phẩm cấp không thấp, đã vậy còn phải kết hợp với thật nhiều tài nguyên trân quý, và phối hợp cùng một loại nghi thức thần bí.Mà tất cả những thứ đó Đậu Trường Sinh đều không có.Chẳng qua chuyện này cũng bình thường thôiThứ này chắc chắn là truyền thừa dòng chính của tông chủ Âm Cực tông, loại tép riu như hắn có mới là lạ.Nhưng lúc này đây, Đậu Trường Sinh lại có gan trực tiếp nuốt vào.
Kỳ thật hắn cũng không khỏi hơi lo lắng một chút.Chẳng qua suốt ba tháng dưỡng thương và khôi phục, cũng chính là phần lớn thời gian sau khi xuyên qua, hắn đều dùng để nghiên cứu bàn tay vàng, từ đó đạt được kha khá hiểu biết về nó.Vậy mà Đậu Trường Sinh lại