Sau khi mở hộp đao ra, thứ xuất hiện chính là vỏ đao bị miếng vải đen quấn quanh.
Đậu Vọng Ly thật cẩn thận dỡ miếng vải đen xuống, lộ ra vỏ đao màu đen tuyền.Vỏ đao có phong cách cổ xưa đơn giản, Băng Phách đao nằm trong vỏ, kín kẽ như liền thành một khối.Đậu Vọng Ly nâng Băng Phách đao bằng cả hai tay, Đậu Trường Sinh cũng giơ hai tay trịnh trọng nhận lấy Băng Phách đao rồi trầm giọng mở miệng nói: "Xin thất thúc yên tâm, ta sẽ không phụ kỳ vọng của toàn tộc."Chỉ trong nháy mắt, hắn đã trở thành hy vọng của toàn thôn.Đậu Vọng Ly nghe vậy cũng vui mừng, liên tục cảm thán: "Có Tiểu Thập Thất ngươi, Đậu thị chúng ta không còn lo lắng nữa."Lời hay giống như không cần tiền cứ liên tiếp tuôn ra từ trong miệng Đậu Vọng Ly, Đậu Trường Sinh cũng phối hợp đáp lại.
Tuy giờ phút này trong lòng hắn đã ngứa khó nhịn, nhưng vẫn cố kìm nén ý tưởng muốn lập tức quan sát Băng Phách đao.Không thể thấy bảo quên thân, có Băng Phách đao là ném bay thất thúc.Đậu Trường Sinh vẫn một mực khách sáo hồi lâu, còn tự mình ăn một bữa điểm tâm phong phú cùng Đậu Vọng Ly.
Mãi cho đến khi hắn thu xếp ổn thỏa cho Đậu Vọng Ly, lúc này hắn mới có thời gian rảnh rỗi, trực tiếp rút Băng Phách đao vẫn một mực nắm trong tay rời vỏ.Băng Phách đao vừa rút ra được nửa thanh đã lộ ra sự trong suốt sáng long lanh, thân đao như làm từ ngọc thạch.Một cỗ hàn khí tràn ngập tuôn ra, dù Đậu Trường Sinh là thất phẩm Ngưng Cương cảnh cũng không nhịn được phải rùng mình một cái.Nhìn qua thanh Băng Phách đao này không giống một thứ vũ khí sắc bén, ngược lại thật tương tự một loại bảo vật bằng ngọc thạch nào đó.Cả thân đao đều tinh thuần thông suốt, không ngừng tản ra hàn khí.Dài chừng ba mét, thân hẹp, chuôi ngắn.Đột nhiên nhiệt độ không khí giảm xuống.
Một tầng băng sương tuyết trắng lấy Đậu Trường Sinh làm trung tâm, chậm rãi không ngừng khuếch tán ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt đã phủ lên cái bàn gần đó một lớp quần áo màu bạc.Đậu Trường Sinh thấy một màn này, đành phải thu Băng Phách đao về vỏ.Nhiệt độ không khí lại trở nên ấm áp, sương lạnh đã từ từ bị hòa tan, biến thành từng giọt nước nhỏ.Bán thần binh, Băng Phách đao vào tay.Đây mới là thứ m Cực tông thưởng cho.Làm một gã nằm vùng, hiệu quả của thân phận chân truyền đệ tử không lớn, dù sao hắn cũng không dám quang minh chính đại hành tẩu giang hồ, hưởng thụ danh dự và địa vị do m Cực tông mang đến.Nhưng gửi tới một kiện bán thần binh này, coi như m Cực tông ra tay hào phóng.Tuy thần binh chân chính đều là cấp bậc Thần Ma, nhưng bán thần binh cũng đạt tới cấp bậc Tông Sư.Chẳng qua muốn đạt tới cấp bậc đó phải chờ thần binh thức tỉnh.Kiện trong tay Đậu Trường Sinh vẫn chưa thành công thức tỉnh, cần độ phù hợp giữa Đậu Trường Sinh và Băng Phách đao khiến cho Băng Phách đao hoàn thành nhận chủ.Thần binh nhận chủ, đây là điều khó khăn nhất.Từ trước đến nay thần binh vẫn một mực trung thành, trung với chủ nhân đầu tiên của nó.Đối với thần binh, không chỉ mình chủ nhân, hoặc là người rèn đúc, hoặc là người bồi dưỡng, đều phải cùng nó trải qua mưa gió.Cho nên sau khi nó nhận chủ nhân đầu tiên, muốn nhận chủ lần thứ hai cực kỳ khó khăn.
Phần lớn thần binh đều gian ngoan không thay đổi, trừ khi chủ nhân đầu tiên của nó yêu cầu.Băng Phách đao xuất từ Cửu U Minh giáo chỉ là một kiện bán thần binh, bởi vậy không thể so sánh với thần binh chân chính đã thai nghén ra khí linh.Đã vậy, nó còn tương đối bài xích người ngoài, sau khi Cửu U Minh giáo bị hủy diệt, nó vẫn chưa từng thức