Thượng Quan Ngưng ở bộ quan hệ xã hội học tập hơn hai tháng, Lư Cần lại đem cô an bài tới học tập ở bộ truyền thông.
Cô là trợ lý của Cảnh Dật Thần, thuộc về "cận thần”, bởi vậy mọi người đối xử với cô đều rất khách khí, biết gì nói đó không nửa lời gian dối, cho nên việc học tập của cô cũng rất nhanh.
Bộ truyền thông gần đây thiết lập thêm bộ môn, phụ trách cả công việc quản lý tinh diệu truyền thông.
Khoảng thời gian trước đầu tư một bộ phim điện ảnh, gần đây đang tuyển chọn nhân vật.
Mọi nhân vật trên cơ bản đều đã định hết, chỉ còn nữ chính là mấu chốt nhất nên chưa được chọn.
Hôm nay là hôm thử ống kính của mấy diễn viên ứng cử vào vị trí nữ chính, Thượng Quan Ngưng đi theo tổng giám đốc bộ phận truyền thông, chuẩn bị chọn ra nữ chính trong phim.
Thượng Quan Ngưng vào phòng trên của tập đoàn, cô được toàn bộ đoàn phim nhiệt tình hoan nghênh, rồi cô sắp xếp vị trí ngồi cho họ.
Nhân viên của đoàn phim đem kịch bản cùng danh sách diễn viên ứng tuyển vào vị trí nữ chính cho Thượng Quan Ngưng, cô vừa xem qua kịch bản vừa lật xem danh sách diễn viên.
Bỗng nhiên, danh sách có một cái tên cực kì quen thuộc đập vào mắt cô, làm khóe môi cô nổi lên một tia lạnh lẽo.
Thượng Quan Nhu Tuyết!
Không phải cô ta đang mang thai sao? Không phải cô ta nên ở nhà an tâm dưỡng thai sao? Tại sao lại còn đi ứng tuyển làm diễn viên?
Cô ta trước nay đều không có diễn qua phim ảnh gì, vậy mà có thể tiến vào vòng này, trong việc này khẳng định có vấn đề!
Cũng không biết cô ta lại dùng thủ đoạn gì, lại có thể đả động được đến đạo diễn!
Người phụ trách là giám đốc truyền thông Từ Phong, đã từng tham gia nhiều bộ phim điện ảnh, quay phim chụp hình với chế tác, nghe nói danh tiếng làm biên kịch của ông cũng không nhỏ, hiện tại đã lớn tuổi cho nên không đi theo đoàn phim nữa cho nên đến đây là giám đốc truyền thông.
Từ phong thấy danh sách ứng tuyển nữ chính nữ chính bị tuyển danh sách cũng nhíu mày.
Bởi vì bên trong danh sách có vài diễn viên mới vào nghề, đáng chú ý nhất là Thượng Quan Nhu Tuyết.
Cô là người dẫn chương trình nổi tiếng xinh đẹp ở thành phố A, nhưng chưa từng diễn bất kì bộ phim nào.
Mỗi một bộ phim điện ảnh hoặc là phim truyền hình, nếu bắt đầu dùng người mới sẽ rất nguy hiểm, trừ khi là có một đạo diễn nổi tiếng tài năng, nghiêm khắc tuyển chọn, nếu không ratings nhất định sẽ kém hơn tác phẩm có diễn viên nổi tiếng.
Thượng Quan Nhu Tuyết tuy rằng danh tiếng ở giới dẫn chương trình không nhỏ, nhưng cũng chỉ giới hạn trong thành phố A, mức độ nổi tiếng của cô ở trong cả nước còn rất kém.
Tới tham gia buổi thử ống kính tổng cộng có năm người, có lẽ là bởi vì ít kinh nghiệm và ít quan hệ, cho nên thoạt nhìn đều có chút khẩn trương, nhưng biểu diễn đều không tồi.
Người thử ống kính cuối cùng chính là Thượng Quan Nhu Tuyết, hôm nay dung mạo cô rất tinh xảo, phong cách quần áo rất khác với phong cách quần áo điềm đạm đáng yêu hằng ngày, bởi vì nữ chính trong kịch bản là một nữ luật sư giỏi giang, chứ không phải một tiểu bạch thỏ ngốc ngếch.
Tuy rằng cô chưa từng có kinh nghiệm diễn xuất, nhưng là có lẽ bởi vì hàng năm phải đối mặt với màn ảnh, cho nên đối diện với máy quay biểu hiện rất tốt, lại có một khuôn mặt nhỏ hợp với ống kính máy quay, hơn nữa cô ta đã chuẩn bị rất kĩ, lời kịch vô cùng trôi chảy, còn thêm một số động tác vào vở diễn.
Trong nháy mắt, cô làm cho bốn người phía trước phải lu mờ, làm người khác phải cảm thấy, nữ chianh lần này phải là cô.
Thượng Quan Ngưng xem xong mọi người diễn thử trước ống kính, liền hiểu ra vì sao diễn viên đến đây thử ống kính đều là người mới.
Đây chẳng phải là cố tình cho Thượng Quan Nhu Tuyết được chọn sao?
Dùng những người không tốt để có thể làm cho cô ta tỏa sáng hơn.
Nhưng Thượng Quan Ngưng không nghĩ ra cô tao làm sao lại lợi hại như vậy, có thể khiến cho đạo diễn và bốn diễn viên mới kia phụ họa nâng đỡ cho mình.
Từ Phong ở trong phòng lúc đầu có chút bất mãn, nhưng bây giờ đã cảm thất rất vưa lòng.
Hắn không nghĩ tới kĩ thuật diễn của Thượng Quan Nhu Tuyết tốt như vậy, tình cảm rất tự nhiên, hơn nữa lại rất hợp với ống kính, trong lòng đối với nhân vật nữ chính này có vài phần tán thành.
Một mặt khác, diễn viên ở phía sau đài thấp thỏm chờ đợi kết quả, chỉ có Thượng Quan Nhu
Tuyết, đi đến chào hỏi với đạo diễn và biên kịch.
Mấy người nói vài câu, đạo diễn liền đưa biên kịch cùng Thượng Quan Nhu Tuyết đi tới chỗ Thượng Quan Ngưng.
Danh tiếng của đạo diễn ở đây không kém,cũng là chỗ quen biết đã lâu, hắn liền thuần thục đi vào phòng để chào hỏi, sau đó nhìn về phía người quan trọng hơn cả Từ Phong là Thượng Quan Ngưng.
Thượng Quan Nhu Tuyết đi theo đạo diễn ra phía sau, vừa nhìn thấy Thượng Quan Ngưng liền kinh ngạc, không biết sao cô lại ở chỗ này.
Cô ta trong lòng có chút dự cảm không lành, trên mặt vẫn giữ vẻ ôn nhu hào phóng, làm bộ không quen biết Thượng Quan Ngưng.
Người lãnh đạo trực tiếp của Từ Phong là phó tổng Lương, đã làm việc ở tập đoàn nhiều năm, năm lực cực kì xuất chúng và người ngang hàng với phó tổng Lương là Thượng Quan Ngưng, mọi việc hắn đều phải hỏi qua ý kiến của Thượng Quan Ngưng, lấy ý kiến của cô làm đầu.
Thượng Quan Ngưng chính là trợ lý tổng giám đốc, mọi việc của tập đoàn đều do cô trực tiếp thông báo lên chỗ tổng giám đốc, không thể coi cô là trợ lý bình thường mà quát mắng.
Lão Lư Cần làm trợ lý của tổng giám đốc, tuy rằng hiện giờ đang làm chức vụ trợ lý, nhưng mọi người trên dưới đều rất kính nể, mấy vị phó tổng còn phải tôn kính khách khí với hắn.
Từ Phong thấy đạo diễn nhìn về phía Thượng Quan Ngưng, hơi hơi mỉm cười, giới thiệu nói: “Trịnh đạo diễn, vị này chính là trợ lý tổng giám đốc của tập đoàn chúng ta tên là Thượng Quan Ngưng, cũng là người phụ trách sản xuất bộ phim điện ảnh này, là người phê duyệt phương diện tài chính, tất cả mọi việc đều là do cô báo cáo với bên ban lãnh đạo tập đoàn.”
Hắn nói rất rõ, việc đầu tư cho bộ phim điện ảnh này đều là do Thượng Quan Ngưng quyết định.
Đạo diễn đương nhiên rõ ý tứ trong lời Từ Phong nói, hắn không nghĩ tới, người phụ trách sản xuất lại là một người phụ nữ trẻ tuổi như vậy.
Nhưng mặc kệ cô trẻ tuổi cỡ nào, mọi việc về tài chính cô đều nắm giữ ở trong tay cũng đã đủ để nói lên cô có đủ khả năng, không nên bỏ qua.
Thái độ của đạo diễn lập tức đã chuyển biến, hắn lập tức lộ ra vẻ mặt tươi cười, kính nể bắt tay với Thượng Quan Ngưng, sau đó nói: “Đoàn phim dự định tháng sau khởi máy, rất mong có thể hợp tác vui vẻ với Thượng Quan tiểu thư!"
Thượng Quan Ngưng hơi hơi mỉm cười, nhàn nhạt nói: “Trịnh đạo diễn rất có thực lực và nhiều kinh nhiệm, tôi tin rằng việc hợp tác của chúng ta sẽ rất thành công!”
Đạo diễn nói hai câu với cô, liền giới thiệu cho cô biên kịch và Thượng Quan Nhu Tuyết.
“Vị này chính là nữ chính được chọn cho bộ phim điện ảnh của chúng ta, Thượng Quan Nhu Tuyết, cô ấy là người dẫn chương trình rất nổi tiếng ở thành phố A, thực lực không tồi, chắc chắn sẽ mang cho bộ phim điện ảnh không ít lợi nhuận từ phòng vé.”
Cảnh Thịnh Tập Đoàn đứng ra sản xuất, bộ phim điện ảnh đượ. đầu tư hai trăm triệu, đương nhiên người sáng lập sẽ chú ý tới lợi nhuận, nếu như lợi nhuận quá kém sẽ ngay lập tức bị rút đầu tư.
Thượng Quan Ngưng bị điều đến bộ truyền thông, Lư cần muốn cho cô lấy một bộ phim để luyện tập, chờ sau khi cô đã quen thuộc thì sau mới có thể thành thạo xử lý công việc ở tập đoàn truyền thông.
Cô đương nhiên rất coi trọng tiền lời của hai trăm triệu tiền đầu tư, nhưng ngoài việc tiền lời, cô còn rất để ý tới tâm tình của mình.
Cô nhìn thoáng qua Thượng Quan Nhu Tuyết, nhàn nhạt nói: “Trịnh đạo diễn, tôi cảm thấy, Thượng Quan Nhu Tuyết không thích hợp làm nữ chính của bộ phim điện ảnh này, thay người đi!”