Ánh mắt Cảnh Dật Nhiên lóe lên tia tàn khốc rồi chợt biến mất, sau đó bắt chéo chân, ngữ điệu thờ ơ nói: “Tùy hứng, cô ta không phải là người phụ nữ của tôi, sống hay chết, cũng không liên quan gì đến tôi. Nếu cô muốn giết cô ta, tôi có thể cho cô mượn dao, nhưng có điều, tôi muốn giết người, cô cũng đến mượn dao cho tôi.”
“Có những lời này của anh là tôi an tâm rồi, có lẽ, chúng ta có thể hợp tác!” Thượng Quan Nhu Tuyết vuốt ve cái bụng hơi nhô lên của mình, nhưng gương mặt lại không có biểu hiện của người sắp làm mẹ, mà là dày đặc tính toán.
Cô ta cũng không tin tưởng Cảnh Dật Nhiên, nhưng ngoài cậu ta ra, cô ta không còn bất cứ ai có thể lợi dụng! Người đàn ông này là một con dao hai lưỡi, điểm quan trọng chính là cậu ta không có đạo đức, thích làm gì thì làm, nhưng chỉ cần cô ta có thể lợi dụng tốt góc khuất tối tăm trong trái tim cậu ta, người đàn ông này sẽ trở thành con dao bén nhọn, Thượng Quan Ngưng phải chết là chuyện không thể nghi hoặc!
Thượng Quan Ngưng hại cô ta hai bàn tay trắng, còn bức chết Dương Văn Xu, thù này cô ta là nhất định phải trả!
Nhưng, cô ta không nghĩ sẽ để Thượng Quan Ngưng chết dễ dàng!
Cô ta muốn nhìn Thượng Quan ngưng mất đi tất cả, trở nên hai bàn tay trắng, bị mọi người phỉ nhổ, rồi từ từ chết!
Cô ta biết rõ còn cố hỏi nói: “Anh muốn giết ai?”
Cảnh dật nhiên không thèm đặt tâm cơ cô ta vào trong mắt, không quan tâm nói thẳng: “Ông anh trai yêu quý của tôi, Cảnh Dật Thần!”
“Thật hay vừa lúc chúng ta có thể liên thủ, tôi có thể thay thế chị mình, trở thành Thiếu phu nhân Cảnh gia, sau đó chúng ta lại liên thủ với nhau giết chết Cảnh Dật Thần, hết thảy mọi thứ Cảnh gia đều thuộc về chúng ta!”
Cảnh Dật Nhiên nhìn Thượng Quan Nhu Tuyết như một kẻ ngu ngốc, cậu ta mở lớn đôi mắt hoa đào yêu nghiệt, không thể tin nói: “Đầu óc cô có bệnh à?!”
Cảnh Dật Nhiên thật sự không biết Thượng Quan Nhu Tuyết tự tin tới đâu, lẽ nào cô ta nghĩ rằng, một người như Cảnh Dật Thần, sẽ ngu ngốc va chạm với một người như những đứa nhóc vắt mũi không sạch chưa hiểu sự đời giống cô ta sao? Loại phụ nữ gì anh ta chưa từng thấy? Hơn ba mươi năm vẫn chỉ nhìn trúng một Thượng Quan Ngưng! Hay là, Thượng Quan Nhu Tuyết nghĩ rằng bản thân cũng mang họ Thượng Quan, cho nên cảm thấy cô ta cũng có thể đả động Cảnh Dật Thần?!
Gia sản Cảnh gia ngàn tỉ, nếu một người ngoại tộc có thể cướp đi dễ dàng, còn cần cậu ta cả ngày liều sống liều chết giành dựt với Cảnh Dật Thần sao? Cậu ta đường hoàn là Nhị thiếu gia Cảnh gia, không chỉ lớn lên ở Cảnh gia, mà còn hiểu rõ những bí mật của Cảnh gia như lòng bàn tay, nhưng mặc kệ cậu ta sử dụng thủ đoạn gì, tài sản trong nhà luôn được Cảnh Trung Tu nắm chặt, gần như không có một tí xiu lay động.
Thượng Quan Nhu Tuyết là một kẻ ngoại tộc, chỉ dựa vào mỗi mình cũng nghĩ muốn cướp đi tài phú của Cảnh gia, đúng là thật sự buồn cười!
Chỉ trong một đêm toàn bộ Dương gia đều bị phá sản, Quý gia là gia tộc lớn thứ hai thành phố A, con cháu thịnh vượng, trong nhà người tài xếp lớp, cho dù như vậy, bọn họ cũng không dám tùy ý trêu chọc Cảnh gia. Một cái tên Cảnh Trung Tu đã làm người nghe sợ đến vỡ mật, thời còn trẻ tiếng tăm ông rất vang, nhắc đến ông đều khiến mọi người khiếp sợ, giờ còn thêm một Cảnh Dật Thần tàn nhẫn hơn cả ông ta, những chuyện ở thành phố A, chả bao giờ lọt khỏi mắt hai người này!
Biết đâu, lúc này cậu ta ở đây cùng Thượng Quan Nhu Tuyết nói chuyện, Cảnh Dật Thần đã sớm biết hết nội dung!
Không, không đúng, Cảnh Dật Thần chả thèm liếc bọn đến một cái — chả là cái đinh gì trong mắt anh, chính xác là bọn họ không đủ tư cách! Có thể để anh coi trọng, chính là mấy đại gia tộc trong thành phố A liên hợp với nhau chống lại Cảnh gia, ngáng chân anh.
Đối với sự trào phúng của Cảnh Dật Nhiên Thượng Quan Nhu Tuyết cũng không nói gì, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười tự tin.
“Tôi biết những lời này nghe qua thật không thể tưởng tượng, nhưng những chuyện càng không thể tưởng tượng, thì luôn có khả năng phát sinh. Đối phó với đàn ông, phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp, tự nhiên là sẽ có cách, muốn bắt lấy trái tim một người đàn ông là điều hết sức dễ dàng.
Cô ta nói xong, duỗi tay
nhẹ nhàng quấn vài sợi tóc xõa bên tai, động tác ưu nhã mà xinh đẹp, hiện ra sườn mặt hoàn hảo, đến Cảnh Dật Nhiên cũng phải thừa nhận, vốn liếng cô ta đúng thật không tồi.
Nhưng, cũng chỉ là không tồi mà thôi.
Không phải người đàn ông nào cũng dễ dàng bị sắc đẹp cám dỗ, thì đừng nói chi một người không chạm vào phụ nữ như Cảnh Dật Thần, thậm chí một tay ăn chơi ngắt hoa hái nguyệt như cậu ta, trên thực tế, cũng bình tĩnh mười phần.
Chỉ khi...
Bỗng nhiên Cảnh Dật Nhiên đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra sắc bén trước nay chưa từng có, ngữ khí âm u nói: “Cô muốn dùng thuốc?!”
Chỉ một cách này, cho đến giờ, luôn thành công nhất, không phải ai khác, người mẹ đã qua đời của cậu ta, Chương Dung!
Một người như Cảnh Trung Tu, cũng thua trong tay bà, những người biết chuyện này luôn âm thầm nói, Chương Dung là người phụ nữ có thủ đoạn có tâm cơ nhất thành phố A.
Vì vậy, Cảnh Dật Thần vô cùng chán ghét người phụ nữ nào dùng thuốc đối với đàn ông! Hơn nữa, có lẽ bởi vì nguyên nhân cậu ta đã từng cho Thượng Quan Ngưng uống thuốc khiến cô xém chút nữa mất mạng, bây giờ cậu ta không còn dùng thuốc với phụ nữ. Kẻ đáng chết, cậu ta sẽ không từ thủ đoạn mà hành hạ người đó cho đến chết, nhưng nếu người phụ nữ đó vô tội, Cảnh Dật Nhiên sẽ không tùy ý muốn mạng bọn họ.
Dùng thuốc là cách đơn giản nhất, cũng là cách hiệu quả nhất!
Đối phó với người như Cảnh Dật Thần, quả nhiên vẫn là loại phụ nữ ác độc như Thượng Quan Nhu Tuyết mới thích hợp nhất!
Cảnh Dật Nhiên trong lòng bắt đầu cảnh giác Thượng Quan Nhu Tuyết, bởi vì người phụ nữ này không biết bất cứ khi nào, sẽ dùng thủ đoạn bỉ ổi nhất hố cậu ta!
“Ha ha ha, Thượng Quan Nhu Tuyết, cách của cô mặc dù có chút xấu xa, nhưng hiệu quả chắc chắn không tồi! Chỉ cần cô có thể hoàn hảo lên giường với anh trai tôi, Thượng Quan Ngưng sẽ bỏ anh ta ngay lập tức!”
Tuy rằng cậu ta chán ghét dùng thuốc, nhưng nếu thuốc này được áp dụng trên người Cảnh Dật Thần, cậu ta vô cùng vui vẻ!
“Có điều, cô ưỡn to bụng trên giường, không bất tiện sao?” Cảnh Dật Nhiên nhìn thoáng qua cái bụng hơi nhô lên của Thượng Quan Nhu Tuyết, trong lòng có một cái nhìn mới về người phụ nữ độc ác này. Mọi người đều nói phụ nữ sau khi mang thai, cảm xúc sẽ trở nên mong manh, sẽ ngày càng trở nên mềm mại bao dung, nhưng Thượng Quan Nhu Tuyết lại không như vậy, cô ta chỉ ngày càng trở nên xấu xa.
“Đúng thật là có chút bất tiện, vì vậy chờ đến khi tôi sinh xong đứa bé, sẽ thực hiện kế hoạch của tôi, nhanh thôi, còn có hai hoặc ba tháng nữa, không phải bảy tháng là có thể sống sao?” Giọng nói Thương Quan Nhu Tuyết nhẹ nhàng, nghe qua giống như một người mẹ yêu thương con, nhưng lời cô ta nói ra khiến Cảnh Dật Nhiên rét run.
Cô ta quá ác độc!
Ngay cả đứa bé trong bụng mình cũng có thể tàn nhẫn như vậy!
Bảy tháng, rõ ràng là sinh non, xác xuất tử vong rất lớn, hơn nữa về sau cũng sẽ để lại nhiều rủi ro cho cơ thể!
“Đứa bé này, là con của tôi và chồng Tạ Trác Quân, tôi muốn sinh nó ra, đợi sau khi Thượng Quan Ngưng chết, cả ba người nhà chúng tôi đã có thể đoàn tụ. Anh nói, Trác Quân sau khi thấy đứa bé, có hạnh phúc hay không?”
Cảnh Dật Nhiên rùng mình một cái, cảm thấy bi ai thay Tạ Trác Quân, phỏng chừng đến khi hắn nhìn thấy đứa bé mới bảy tháng bị Thượng Quan Nhu Tuyết dùng kim trợ sản sinh ra, sẽ “hạnh phúc” thêm lần nữa mà phát bệnh, trở thành người thực vật luôn! Nửa đời sau vợ chồng Tạ thị chẳng có nổi một ngày an bình!
Lẽ nào, đây là nguyên nhân Cảnh Dật Thần vẫn luôn bí mật không cho phép bất kì bệnh viện nào phá thai cho Thượng Quan Nhu Tuyết?