Cảnh Dật Thần nghe Mộc Thanh nói xong, trên mặt một tia biểu tình cũng không có, phảng phất như không phải chuyện của hắn.
Nhưng mà hắn không có phản ứng, Triệu An An lại trực tiếp từ trên ghế nhảy dựng lên, vừa sợ vừa giận nói: “Cái gì đứa bé?! Con của ai? Hai người rốt cuộc đang nói cái gì?! Mộc vô lại, đã xảy ra chuyện lớn như vậy, anh sao lại không nói cho em biết!”
Mộc Thanh cảm thấy cực kì vô tội: “Này này này, Triệu An An, không phải có người phụ nữ lớn bụng đến cửa nói anh là ba đứa bé, người phụ nữ kia không có chút quan hệ nào với anh, em nổi giận với anh làm gì?”
“Anh biết không báo, tội thêm một bậc!”
“Anh……” Mộc Thanh hết chỗ nói rồi, hắn cảm thấy loại việc này căn bản là không cần phải nói với Triệu An An a, nói với cô xong nhất định cô sẽ nóng nảy hơn mà lại không giúp được chút gì.
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt nhìn Triệu An An liếc mắt một cái, phá lệ bố thí cho cô mấy chữ: “Chuyện này không liên quan đến Mộc Thanh, là có người mang thai, lại đến tìm anh, ngày hôm qua bị anh đánh sinh non.”
“Loại tiết mục này không phải nên phát sinh trên người tên khốn kiếp Cảnh Dật Nhiên sao?” Vẻ mặt Triệu An An khó có thể tin, giọng nói cũng cao hơn một chút: “Anh, tại sao lại có người đến tìm anh! Là ai?! Hiện tại em liền đi giết chết cô ta!”
Cô nói xong, liền trực tiếp đi ra ngoài, đi tới cửa rồi lại quay trở về, có chút thật cẩn thận hỏi: “Anh, A Ngưng có biết chuyện này không?”
Thượng Quan Ngưng có tình cảm với anh họ, chỉ sợ nghe loại việc này, lại bị chọc giận điên rồi.
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt nói: “Biết.”
Trong lòng Triệu An An giống như bị nhéo một cái, sắc mặt khó coi hỏi: “Cô ấy có phải rất tức giận hay không? Anh cũng thật là, làm sao lại để xảy ra loại chuyện này, trứng không có khe hở làm sao ruồi bọ có thể bu vào, khẳng định là anh có sơ hở, người ta mới có thể tìm tới cửa, chuyện này là anh không đúng!”
Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn cô một cái, nha đầu này tại sao lời nói càng ngày càng khó nghe!
Cái gì gọi là trứng không có khe hở ruồi bọ không bu! Hắn là trứng sao?!
“Nói linh tinh! Đây là có người thiết kế bẫy rập, trước nay anh chưa làm việc gì có lỗi với A Ngưng! Em đi ra ngoài!”
Cảnh Dật Thần có chút bực bội, chuyện này có liên quan đến hắn không sai, nhưng đây đều là mưu kế của kẻ thù, nếu tin tưởng, vậy rất nhanh mọi người sẽ có sự nghi ngờ với hắn!
Đây là mục đích của đối phương!
Rốt cuộc Đường Vận mang thai đứa bé của ai, căn bản đã không quan trọng, quan trọng là, trải qua việc như vậy, trong lòng những người thân cận bên cạnh hắn đều gieo xuống hạt giống nghi ngờ!
Người đứng sau thiết kế màn này, đã sớm biết, chuyện Đường Vận mang thai sẽ rất dễ dàng bị chứng minh ra đứa bé không phải của hắn, bọn họ cũng hoàn toàn không để ý bị vạch trần.
Dù sao, kể cả bị vạch trần, giữa hai vợ chồng Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng sẽ có khoảng cách, rất nhiều người thân bên cạnh hắn cũng sẽ mang theo ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn!
Hiện tại Cảnh Dật Thần thấy cực kì may mắn vì cơ thể mình có chút bệnh nhẹ, tạm thời không thể có con, nếu không thật sự phải đi giám định DNA!
Loại việc này, làm Cảnh Dật Thần cảm thấy ghê tởm như ăn phải ruồi bọ!
Hiện tại hắn đã chán ghét Đường Vận tới cực điểm rồi!
Hắn căn bản không có nghĩ tới, Đường Vận lại hợp tác với người khác, muốn đưa hắn vào chỗ chết!
Cô ta đã từng dùng cả tính mạng để bảo vệ hắn, hiện tại lại dùng một một sinh mạng nhỏ bé còn chưa ra đời để đến hại hắn!
Sắc mặt Cảnh Dật Thần đã cực kì âm trầm đáng sợ, sợ tới mức Triệu An An nhanh chóng câm miệng chạy ra ngoài.
Cô mới vừa đi ra ngoài, A Hổ liền tiến vào.
“Thiếu gia!”
“Ừ, bên nước Mỹ đã điều tra đến đâu rồi?” Cảnh Dật Thần áp xuống cảm xúc của mình, dùng giọng nói bình tĩnh đạm mạc hỏi.
“Lý Dũng cùng toàn bộ thuộc hạ của hắn đều không liên lạc được! Chỉ sợ đã tất cả đều……” A Hổ không có nói tiếp, Lý Dũng cùng Lý Đa là anh em bà con, quan hệ với hắn rất tốt, vài người đã từng cùng với Cảnh Dật Thần sát cánh vào sinh ra tử, đã sớm kết thành anh em tình nghĩa sâu đậm, hiện tại lại không có tin tức, trong
lòng A Hổ cực kì khó chịu, hận không thể lập tức bay đến nước Mỹ điều tra rõ chân tường sự thật.
Lý Dũng chuyên môn phụ trách sự an toàn của Đường Vận, có mấy chục thuộc hạ, mỗi ngày thay phiên bảo vệ Đường Vận, thỏa mãn tất cả các yêu cầu của cô ta, đồng thời cũng giám sát hành động của cô ta.
Muốn làm mấy chục người đồng thời biến mất, gần như không khả năng, bởi vì giữa bọn họ, chỉ có mười người là ở chỗ sáng, những người còn lại đều ẩn thân ở chỗ tối, chỉ dựa vào một mình Đường Vận căn bản không có khả năng phát hiện ra.
Xuất hiện loại tình huống mọi người đồng thời biến mất này, chỉ có một loại, đó chính là, bên trong xảy ra vấn đề!
“Nói Lý Đa dẫn người tới nước Mỹ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!” Giọng nói Cảnh Dật Thần lạnh lẽo, hắn đối với thuộc hạ của mình đều coi như anh em, Lý Dũng vì phụ trách bảo vệ sự an toàn của Đường Vận, lại bị Đường Vận làm hại biến mất không rõ tung tích, hắn đối với Đường Vận nhẫn nại cùng cảm ơn, đang từng chút một biến mất.
“Từ bên trong chúng ta bắt đầu tra! Bất luận kẻ nào cũng không buông tha, bọn họ có nội ứng!” Trong lòng Cảnh Dật Thần rất tức giận, thuộc hạ của hắn, đã thật lâu không xuất hiện việc làm phản, người mới gia nhập đều yêu cầu trải qua sự tuyển chọn cùng thử thách cực kì nghiêm khắc, cam đoan mỗi người đều không có suy nghĩ gian dối. Không nghĩ tới, hiện tại lại có sơ suất lớn đến như vậy!
Là ai lại có năng lực khiến người của hắn làm phản!
“Vâng, thiếu gia!” A Hổ lên tiếng, xoay người đi ra ngoài.
Mộc Thanh nhìn sắc mặt Cảnh Dật Thần khó coi, không khỏi nói: “Ân nhân cứu mạng kia của cậu, vừa thấy liền biết không phải người hiền lành gì, tàn nhẫn độc ác cố tình lại còn không có đầu óc. Nếu cậu muốn từ trong miệng cô ta hỏi được gì đó, có lẽ tớ có thể giúp đỡ. Làm người khác mở miệng nói ra những việc này, là sở trường của tớ.”
Cảnh Dật Thần tới tìm Mộc Thanh, vốn dĩ chính vì cái này.
Hắn cần từ trong miệng Đường Vận biết kế hoạch và người đứng sau chuyện này, nhưng khẳng định không thể sử dụng bạo lực với cô ta.
Để Mộc Thanh tới làm cô ta mở miệng, là thích hợp nhất.
Cảnh Dật Thần gật gật đầu dẫn đầu đi ra ngoài, Mộc Thanh mặc áo blouse trắng, trong tay cầm một bình nước thuốc nhỏ, cũng đi theo đi ra ngoài.
Trong một phòng bệnh cao cấp của bệnh viện Mộc thị, giọng Đường Vận nghẹn ngào khóc lóc kể lể.
“Anh Dật Thần, anh sao có thể nhẫn tâm như vậy a! Con của chúng ta, con của anh, cứ như vậy bị anh huỷ hoại, kể cả anh chán ghét em, cũng không thể trút giận lên đứa bé a!”
“Đều do hồ ly tinh Thượng Quan Ngưng làm hại em, nếu không phải do cô ta, em đã sớm gả cho anh làm vợ, con của chúng ta cũng sẽ không vì vậy mà không còn! Anh Dật thần, anh sợ em có đứa bé thì sẽ làm phiền anh sao? Anh sai rồi, em căn bản sẽ không làm phiền anh! Anh cho rằng xóa sạch đứa bé, anh có thể phủ nhận việc anh yêu em sao? Anh có thể phủ nhận việc em yêu anh sao?”
“Anh sợ tiện nhân Thượng Quan Ngưng kia sẽ tức giận sao? Cô ta không mang thai, em lại mang thai, cô ta ghen ghét em a! Số em sao lại khổ như vậy……”
“Số mạng của cô rất khổ, nhưng àm cô rất nhanh sẽ phát hiện ra, mạng của cô so với những gì cô tưởng tượng còn khổ hơn hơn! Bởi vì cô đã gặp tôi, Đường Vận!”