Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 317: Tôi không có giết Trầm Lăng Băng (2)


trước sau

Cảnh Trung Tu cực kỳ tức giận!

Hắn đá Cảnh Dật Nhiên văng xa mấy thước, nếu không phải Mạc Lan cố gắng ngăn cản, Cảnh Dật Nhiên không chết cũng trọng thương!

“Trầm gia là cánh tay đắc lực nhất của Cảnh gia, đã có giao tình mười mấy năm với Cảnh gia, bây giờ đều bị mày phá hết!”

Sắc mặt Cảnh Trung Tu âm trầm, giọng nói lại lạnh như băng: “Nếu mày muốn làm Cảnh gia suy bại, thì lập tức cút khỏi Cảnh gia cho tao, Cảnh Trung Tu tao không có đứa con như mày.”

Cảnh Dật Nhiên bị Cảnh Trung Tu đá một cước kia, đá thật là mạnh, một lát sau hắn mới thở chậm lại, ôm ngực giãy giụa đẩy Mạc Lan đang dìu hắn ra, cắn răng nói: “Không phải con giết!”

“Vậy tại sao Trầm Lăng Băng lại chết?! Bệnh? Bệnh gì mà ngay cả bệnh viện cũng không đến kịp, lập tức tắt thở! Trừ mày ra, còn ai vào đây giết Trầm Lăng Băng?”

Cảnh Dật Nhiên dựa vào tường gào lên: “Con chỉ muốn cô ta bệnh đến nỗi không xuống giường được, chứ con không có giết người! Là mạng cô ta không tốt, đáng chết!”

Khi cha con hai người đang tranh chấp, Cảnh Dật Thần bước vào.

“Ba, con có chuyện muốn nói với ba.”

Cảnh Trung Tu áp chế cơn giận trong lòng, xoay người đến thư phòng.

Cảnh Dật Thần cũng không liếc nhìn Cảnh Dật Nhiên, anh bước lên lầu tiến vào thư phòng.

Cha con hai người ở thư phòng nói chuyện hơn một tiếng, đợi đến khi Cảnh Dật Thần đi ra, lại nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên vẫn còn ở trong phòng khách, nghe tiếng anh bước xuống lầu, Cảnh Dật Nhiên lập tức ngẩng đầu lên.

Cảnh Dật Thần bước từng bước vững vàng thoải mái đến bên cạnh hắn, lạnh lùng nói: “Chúc mừng mày, phương pháp của mày cực kỳ hiệu quả, ba ba sẽ không tìm vị hôn thê cho mày nữa, để tránh việc Cảnh gia lại mất thêm người trợ giúp, còn gia tăng thêm đối thủ!”

Cảnh Dật Nhiên không thích cảm giác khi bị Cảnh Dật Thần nhìn xuống, hắn đứng lên, trên mặt không còn vẻ ngả ngớn như ngày thường, răn nanh cắn chặt vang lên tiếng kẽo kẹt: “Tôi không có giết Trầm Lăng Băng!”

“Lời này, mày nên nói với Trầm Tiến Quân thì hơn, ngày mai ông ta sẽ đến!” Trầm Tiến Quân là cha của Trầm Lăng Băng, cũng là người cầm lái Trầm gia trước mắt.

Cảnh Dật Thần nói xong liền bước ra ngoài, sau đó lái xe về nhà mình.

Hôm nay là sinh nhật Thượng Quan Ngưng, ban đầu anh muốn tạo bất ngờ cho cô, nhưng lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, cả ngày hôm nay, anh phải vội vàng đối phóng với áp lực từ bên ngoài, căn bản là không rãnh để về nhà ở cùng cô, điều này làm Cảnh Dật Thần cực kỳ tự trách.

Anh vừa về đến nhà, Thượng Quan Ngưng lập tức ra đón, lo lắng hỏi: “Mọi chuyện thế nào rồi?”

Sáng hôm nay, khi Trầm Lăng Băng được phát hiện thì cô ta đã chết, sau khi Cảnh Dật Thần biết được liền lập tức chạy qua, đến bây giờ, đã qua mười mấy tiếng, truyền thông cứ như điên cuồng mà không ngừng đưa tin, hơn nữa tất cả đều cùng nhau tuyên bố tăng: Trầm Lăng Băng bị Cảnh Dật Nhiên giết chết, bởi vì hắn không hài lòng hôn sự mà cha hắn đưa ra, muốn trải qua cuộc đời độc thân thoải mái, không muốn bị hôn nhân trói buộc.

Từ một tháng trước, Cảnh gia đã tuyên bố, Trầm Lăng Băng và Cảnh Dật Nhiên sẽ đính hôn, tuy là chưa đính hôn, nhưng cũng được xem như là một nửa người nhà, Trầm Lăng Băng xảy ra tai nạn, đương nhiên là Cảnh Dật Thần phải chạy qua.

Chuyện này không thể để Cảnh Trung Tu ra mặt, càng không thể để Cảnh Dật Nhiên ra mặt, chỉ có thể là Cảnh Dật Thần đến Trầm gia giải quyết.

Mặc dù Trầm gia xuất hiện ở A thị mới hơn mười năm, nhưng mà nó cũng là một trong những gia tộc lớn mạnh tồn tại nhiều năm, cho đến nay đều là cánh tay đắc lực của Cảnh gia, có quan hệ cực kỳ thân thiết với Cảnh gia.

Bây giờ, thiên kim Trầm gia bỏ mình mà không rõ lý do, ngoại trừ Trầm gia, người đầu tiên bị ảnh hưởng, chính là Cảnh gia.

Thượng Quan Ngưng lo chuyện này sẽ gây bất lợi cho Cảnh gia, ngay cả tập đoàn Cảnh Thịnh cũng bị ảnh hưởng.

Cảnh Dật Thần ôm Thượng Quan Ngưng vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, giọng nói ôn nhu: “Bảo bối, sinh nhật vui vẻ! Hôm nay là ngày quan trọng, nhưng anh không thể ở cùng em, anh xin lỗi.”

Lo lắng trên mặt Thượng Quan Ngưng dần biến thành hạnh phúc, hai tay cô áp vào gương mặt mệt mỏi của Cảnh Dật Thần, nhẹ giọng nói: “Không sao, anh không cần phải xin lỗi, so với người chết, chúng ta còn có
cuộc sống hạnh phúc, nó quan trọng hơn tất cả.”

Thượng Quan Ngưng cũng biết Trầm Lăng Băng, tuy rằng chưa thân đến mức gọi là bạn, nhưng cô rất có thiện cảm đối với cô gái lạnh lùng luôn sống vì lợi ích gia tộc ấy, cái chết của Trầm Lăng Băng, tạo thành cú sốc tâm lý rất lớn cho. 

Bây giờ, cô đâu còn tâm trạng để tổ chức sinh nhật nữa.

Trong lòng cô không ngừng tự trách: “Nếu lúc trước em không đề cử Trầm Lăng Băng cho anh, có lẽ cô ấy sẽ không chết.”

Cảnh Dật Thần nắm chặt tay Thượng Quan Ngưng, nhẹ giọng nói: “Không có liên quan đến em, cho dù hôm nay không phải là Trầm Lăng Băng, cũng sẽ có cô gái khác phải chết, đây là nhằm vào Cảnh gia, chỉ cần Cảnh Dật Nhiên đính hôn, vị hôn thê của hắn sẽ chết.”

Có người nhằm vào Cảnh gia?

Thượng Quan Ngưng thông minh lập tức bắt được ý chính, cô ngạc nhiên nói: “Hung thủ không phải Cảnh Dật Nhiên?”

Bây giờ truyền thông đang đưa tin rằng Cảnh Dật Nhiên là hung thủ giết người, còn có chứng cứ vô cùng chính xác, ngay cả mẹ Trầm Lăng Băng cũng lên truyền hình khóc lóc kể lể, tai nạn bất ngờ của con gái, chính là do Cảnh Dật Nhiên hại chết.

Cảnh Dật Nhiên thản nhiên nói: “Không phải Cảnh Dật Nhiên, hôm nay anh cố ý trở lại Cảnh gia để nói chuyện này cho ba ba biết, nhưng mà chúng ta không có chứng cứ để rửa sạch nghi ngờ cho Cảnh Dật Nhiên, đối thủ bố trí hiện trường rất hoàn mỹ, ngay cả Trịnh Kinh cũng không tìm được sơ hở.”

Hôm nay, tất cả chứng cứ đều chỉ vào người Cảnh Dật Nhiên, sau khi Trịnh Kinh dẫn đội của hắn đến hiện trường, gương mặt vô cùng nghiêm trọng nói cho Cảnh Dật Thần biết, tất cả dấu hiệu ở hiện trường đều nói rằng Trầm Lăng Băng là do Cảnh Dật Nhiên giết, Cảnh Dật Nhiên là người duy nhất bị tình nghi.

Có thể nói hiện trường rất hoàn mỹ, nhưng mà bởi vì nó hoàn mỹ, cho nên khiến Cảnh Dật Thần và Trịnh Kinh nghi ngờ -- Bọn họ cảm thấy, hung thủ là người khác!

Có lẽ Cảnh Dật Nhiên không nói dối, người giết Trầm Lăng Băng, thật sự không phải là hắn.

Nói theo lời Trịnh Kinh thì, Cảnh Dật Nhiên giết Trầm Lăng Băng, thoạt nhìn rất hợp tình hợp lý, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ lại, sẽ phát hiện không đủ động cơ -- giết người, tuy tính tình Cảnh Dật Nhiên tàn nhẫn, nhưng lại không đến mức đó. Cảnh Dật Nhiên không muốn kết hôn với Trầm Lăng Băng, có rất nhiều cách để thay đổi, nhưng giết Trầm Lăng Băng, là cách gây bất lợn cho hắn nhất, cũng là cách thức đánh sâu vào lợi ích Cảnh gia.

Thượng Quan Ngưng lắng nghe lời Cảnh Dật Thần nói, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tuy cô không thích Cảnh Dật Nhiên, nhưng mà cô cảm thấy, tuy Cảnh Dật Nhiên không từ thủ đoạn, nhưng mà hắn sẽ không giết người vô tội -- Hắn sẽ tra tấn, chứ không giết người.

Hắn hiểu rõ hơn mọi người, rất nhiều thời điểm, không phải chết là sẽ giải quyết được vấn đề, ngược lại, có đôi khi bởi vì người đã chết, vấn đề mới có thể xảy ra.

Cảnh Dật Thần không muốn chuyện này ảnh hưởng đến Thượng Quan Ngưng, anh giải thích xong liền dẫn cô vào nhà ăn, lấy bánh kem mà anh đã cố ý chuẩn bị ra.

Lúc đầu, anh muốn tổ chức sinh nhật thật long trọng cho Thượng Quan Ngưng, đây là sinh nhật đầu tiên của cô kể từ sau khi bọn họ kết hôn, nên tổ chức long trọng một chút.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện