Triệu An An có thể trải nghiệm cảm giác của Thượng Quan Ngưng.
Ba mẹ của cô đã li dị với nhau, bởi vì ba cô không chịu nổi cô đơn, thích một cô người mẫu nhỏ hơn ông mười tuổi.
Lúc ba mẹ ly hôn, Triệu An An mới mười hai tuổi, đã hiểu chuyện, đã biết ba không cần cô và mẹ.
Lúc đó cô cực kì căm hận cô người mẫu kia, nhưng sau lại càng hận ba của mình hơn, bởi vì kể cả không cô người mẫu kia, ông cũng sẽ phải lòng người phụ nữ khác, khiến ông phản bội hôn nhân của mình.
Xét đến cùng, sự cám dỗ của người ngoài chỉ chiếm một phần nhỏ nguyên nhân, nguyên nhân lớn hơn tất cả là người đàn ông không có trách nhiệm.
Triệu An An ban đầu không phải Triệu, là theo họ của ba, sau khi ba mẹ ly hôn, cô mới sửa lại theo họ của mẹ.
Cô và mẹ Triệu Chiêu đã sớm không qua lại với người ba đó, ai lo phận nấy, mặc dù là như vậy mỗi khi nhớ tới ba của mình, Triệu An An vẫn sẽ hận nghiến răng nghiến lợi.
Mẹ của cô ---- Triệu Chiêu không chỉ xuất thân là thiên kim tiểu thư của hào môn, hơn nữa còn một đại mỹ nhân khó có được, nghe nói năm đó cùng dì Triệu Tình là hai đóa kim hoa nổi danh thành phố A nổi, người theo đuổi vô số kể.
Kết quả ba cô vẫn có mới nới cũ, kết hôn mười mấy năm liền thích người phụ nữ khác.
Tình huống của Thượng Quan Ngưng so với cô ấy còn khó sống hơn, cô ấy là do mẹ cứu sống, mẹ ruột bị mẹ kế bức tử, cô ấy có thể nguyên vẹn lớn lên thật là không dễ dàng!
Thượng Quan Ngưng quá lương thiện, nếu đổi lại là cô, không cần chờ đến khi mình lớn lên, đã sớm tìm cơ hội đem đôi gian phu dâm phụ đó độc chết!
Triệu An An đi đến bên cạnh Thượng Quan Ngưng, nhẹ nhàng ôm lấy cô ấy an ủi nói: “Tất cả đều đã qua, cái người nửa chết nửa sống, chúng ta phải tra tấn tốt một chút, làm cô ta nếm trải cái gọi là sống không bằng chết!”
Thượng Quan Ngưng hiện tại đã không giống trước kia, nhắc tới người mẹ đã chết, liền sẽ không khống chế được đau lòng lo lắng. Cô hiện tại vẫn sẽ đau lòng vì bà lựa chọn hy sinh mạng của mình, nhưng có lẽ bởi vì nguyên nhân đã báo thù, cảm xúc của cô vẫn rất bình tĩnh.
Nếu mẹ vẫn còn sống, bà nhất định sẽ hy vọng con gái mình hạnh phúc, vui vẻ!
Trước khi bà tự sát không hề nói cái gì với Thượng Quan Ngưng, cũng không có đem sự việc tiết lộ cho anh trai duy nhất Hoàng Lập Hàm, có lẽ, bà không hy vọng Thượng Quan Ngưng về sau đều sống trong hận thù, không hy vọng cả đời cô đều vì báo thù cho bà mà sống.
Thượng Quan Ngưng ôm lấy Triệu An An, trên mặt lộ ra tươi cười nhợt nhạt: “Ừ, tớ muốn tra tấn Thượng Quan Nhu Tuyết thật lâu!”
“Không không không, người đẹp, cậu không cần tự mình ra tay, cậu cứ ngồi ở chỗ này xem diễn là được! Tớ không phải đã nói, đạo diễn là tớ. Trường hợp này không thích hợp với trẻ nhỏ, đừng nên để cháu trai bé nhỏ tiếp xúc nhiều quá, bằng không để hắn học hư, đến lúc sinh ra lại tùy tiền cầm roi đánh người thì phải làm sao!”
Triệu An An lập tức ấn Thượng Quan Ngưng ngồi xuống, tính cách cô tùy tiện không sai, nhưng cô cũng có một mặt thỏa đáng thận trọng.
Hiện tại Thượng Quan Ngưng là đối tượng bảo vệ trọng điểm, một chút sơ xuất đều không thể được, tốt nhất cách xa hai người phụ nữ nguy hiểm này, ai biết hai người bọn họ có chiêu trò gì khác, chẳng may để Thượng Quan Ngưng bị thương thì mất nhiều hơn được.
Triệu An An nói xong, liền xoay người đi trở về phía giường bệnh.
Côg vươn tay tới khuôn mặt trắng nõn của Thượng Quan Nhu Tuyết “Bạch bạch bạch” vỗ nhẹ nhẹ vài cái: “Hóa ra cô cũng không phải thứ gì tốt, ít nhiều có Đường tiểu thư nhắc nhở, nếu không tôi đã buông tha cho cô rồi! Cô cũng phải cảm ơn Đường tiểu thư một chút, cô ta lo lắng cho cô tới mức nào, chính mình khiêng không được, liền nhanh chóng kéo cô xuống nước!”
Triệu An An nói, quay đầu lại nhìn về phía Đường Vận
đang nằm trên một giường khác, hé miệng nở nụ cười với cô ta: “Cám ơn, cô thật đúng là người tốt! Xét thấy cô rất phối hợp diễn xuất với bản đạo diễn, màn đâm dao nhỏ này liền giữu lại, cô nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa chúng ta sẽ trao đổi xem nên diễn như thế nào!”
Đường Vận bị nụ cười của cô làm da đầu tê dại, trong lòng lập tức vắt óc suy nghĩ những việc gần đây của Thượng Quan Nhu Tuyết, tùy lúc chuẩn bị bán đứng cô ta.
Tuy rằng cô ta và Thượng Quan Nhu Tuyết là đồng minh, hai người đều có chung một mục tiêu, đó chính là Thượng Quan Ngưng và đứa bé, nhưng hiện tại tai vạ đến nơi, Đường Vận còn quan tâm đồng minh hay kẻ thù cái gì, trước bảo vệ mạng của mình rồi nói sau!
Ý đồ châm ngòi ly gián của Triệu An An cực kì rõ ràng, cô là muốn bọn họ nghi kị vạch trần lẫn nhau, cô chỉ việc ngư ông đắc lợi.
Rất rõ ràng cô đã thành công, chiêu này đối với hai người ích kỉ đó dùng rất tốt!
Thượng Quan Nhu Tuyết đã “Anh anh anh” khóc lên, cô ta cùng Đường Vận không giống nhau, cô ta khóc lên rất xinh đẹp, rất yếu đuối vô tội, quả thực làm người khác không đành lòng xuống tay.
“An An, cô không cần nghe Đường Vận nói linh tinh, tôi đối xử với chị tôi luôn rất tốt, là chị ấy luôn hiểu lầm tôi! Việc ngày hôm qua, đều là chủ ý của Đường Vận cùng Cảnh Dật Nhiên, tôi là bị bọn họ uy hiếp, mới không thể không đi theo! Tôi không nghĩ thương tổn người khác, chị ấy hiện tại là người thân duy nhất của tôi!”
Triệu An An rất có hứng thú nghe Thượng Quan Nhu Tuyết nói chuyện, đôi mắt trừng thật lớn: “Ồ, phải không? Cô vô tội? Nhưng mà mẹ cô là do A Ngưng ép tự sát, cô không hận cô ấy sao?”
Thượng Quan Nhu Tuyết nghe giọng nói Triệu An An đã buông lỏng, vội vàng rèn sắt khi còn nóng nói: “Không hận không hận, tôi từ nhỏ đến lớn đều ở cùng với chị ấy, tôi làm sao có thể hận chị gái mình, trước kia đều là tôi rất xin lỗi chị ấy, tôi vẫn luôn muốn xin lỗi, thỉnh cầu chị ấy tha thứ cho tôi!”
“Việc của mẹ tôi, không thể trách chị gái, là mẹ tôi gieo gió gặt bão, bà đã làm chuyện xấu thì phải nhận trừng phạt! Nhưng những việc mà mẹ làm tôi đều không hề biết, nếu tôi biết, tôi nhất định sẽ ngăn cản bà không để bà làm như vậy!”
Nếu không hiểu rõ cô ta, hiện tại nghe lời Thượng Quan Nhu Tuyết nói, nhất định sẽ cảm thấy Thượng Quan Nhu Tuyết là một cô gái tốt, lương thiện lại dịu dàng, nhất định sẽ cảm thấy Thượng Quan Ngưng quá xấu xa, đã bức chết mẹ ruột của em gái còn không chịu từ bỏ ý đồ, hiện tại lại muốn bức chết em gái mình.
Thượng Quan Nhu Tuyết đã từng dùng cách như vậy lừa gạt những người bên cạnh Thượng Quan Ngưng, chỉ ở lúc không có người khác cô ta mới giơ nang múa vuốt với Thượng Quan Ngưng, chính mình chiếm hết chỗ tốt, khiến Thượng Quan Ngưng phải gánh tội thay, để cô thừa nhận tất cả các áp lực và chửi rủa, dễ như trở bàn tay đẩy Thượng Quan Ngưng lên đầu sóng ngọn gió.
Thượng Quan Ngưng ngồi trên ghế ở cửa ra vào, dựa vào người Tiểu Lộc, nghe Thượng Quan Nhu Tuyết đổi trắng thay đen, nghe cô ta nói chính mình lương thiên vô tội, biểu cảm trên mặt không một chút dao động.
Nhưng thật ra Tiểu Lộc nghe Thượng Quan Nhu Tuyết nói xong liền nhíu mày, rồi sau đó kinh ngạc liếc mắt nhìn Thượng Quan Ngưng một cái, nhàn nhạt nói: “Cô rất bình tĩnh.”