Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 404: Âm mưu mười năm (2)


trước sau

“Các người đây là đang giở trò lưu manh! Triệu An An mày cút ngay, đừng đụng vào tao!”

Đường Vận sắc mặt trắng bệch, môi không còn chút máu, trên trán mồ hôi to như hạt đậu không ngừng rơi xuống, chỉ trong nháy mắt cô ta đã khàn cả giọng!

Có thể thấy được, cô ta có bao nhiêu sợ hãi bị Triệu An An cởi quần áo ra!

Tình hình này cực kì không bình thường!

Cô ta đang sợ hãi, mà không phải đang sợ hãi bị một cô gái cởi quần áo xấu hổ, giận dữ cùng sỉ nhục!

Ngay cả Mộc Thanh cùng Trịnh Kinh sắc mặt đều có chút nghiêm túc, hai người bọn họ mơ hồ có chút dự cảm, lại cảm thấy suy đoán của mình làm người khác khó có thể tin được!

Ngay cả Triệu An An là một người thẳng thắn cũng cảm thấy không thích hợp, Đường Vận phản ứng thật sự là quá lớn!

Cởi quần áo mà thôi, làm sao lại giống như muốn mạng cô ta! Nếu là một cô gái trong sáng coi trinh tiết là mạng sống như Trịnh Luân, gặp phải loại tình huống này, có phản ứng như vậy là bình thường.

Nhưng mà Đường Vận căn bản không phải là người như vậy a!

Triệu An An mười năm trước đã quen biết cô ta, Đường Vận là một người rất cởi mở, huống chi cô ta còn sống ở Mỹ lâu như vậy, tư tưởng đã sớm bị Tây hóa, mặc bikini ra cửa một chút đều không để trong lòng, kể cả bị người khác nhìn thấy hết, cô ta cũng sẽ không để ý.

Triệu An An cùng Đường Vận liều mạng, mông gắt gao ngồi lên bụng cô ta, không cho cô ta đứng dậy, hai tay bận rôn, trong miệng còn mãnh liệt mắng: “Cho rằng chính mình nhìn rất đẹp sao! Chúng ta không có bắt cô làm chuyện gì hết, hôm nay nhất định phải lột sạch cô, nhìn xem trên người của cô rốt cuộc có bí mật gì!”

Ba người đàn ông đều lẳng lặng đứng ở nơi đó, không có người tiến lên giúp đỡ Triệu An An cởi quần áo của Đường Vận, ngay cả Mộc Thanh cũng không động đấy, hắn chỉ trầm mặc đứng đó, chờ đợi kết quả.

Triệu An An rất hung hãn, Đường Vận gắt gao nắm chặt quần áo chỗ ngực, cô lại trực tiếp ra tay xé bộ quần áo cotton màu xanh nhạt của bệnh nhân.

Quần áo bị xé mở từ mặt bên, sau đó bị Triệu An An trực tiếp lột quần áo xuống dưới, trong tay Đường Vận chỉ còn cổ áo chỗ và một chút ít vải dệt.

Triệu An An lập tức bắt lấy hai tay cô ta, dùng sức bẻ xuống hai bên sườn.

Toàn bộ cơ thể của Đường Vận đều bại lộ trước mặt mọi người.

Trên mặt cô ta không có xấu hổ và giận dữ, chỉ có một mảnh tro tàn.

Thân thể của Đường Vận không nghi ngờ gì cực đẹp, quần áo bệnh nhân bị Triệu An An xé nát, lộ ra nội y ren màu đỏ cực kì khêu gợi, da thịt tuyết trắng, bộ ngực đầy đặn bị bao vây trong áo ngực, có vẻ hết sức mê người.

Nhưng mà giờ phút này không ai thưởng thức vẻ đẹp của cô ta.

Đặc biệt là Cảnh Dật Thần, giờ phút này hắn thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ, toàn thân đều tản ra sát khí lạnh thấu xương, một loại tức giận cực kì mạnh mẽ, giống như muốn đem tất cả mọi người ở đây cắn nuốt!

Hắn nhìn bộ ngực bóng loáng tinh tế của Đường Vận, cả người đều lâm vào trong bóng đêm trước nay chưa từng có, sắc mặt hắn vô cùng tái nhợt, cái trán đầy gân xanh, ngón tay nắm chặt thành quyền, nỗ lực dùng lí trí chống đỡ chính mình.

Sắc mặt của Mộc Thanh cùng Trịnh Kinh cũng cực kì khó coi, bọn họ liếc nhau, đều từ trong mất đối phương thấy được khiếp sợ.

Lúc này thời gian có vẻ trở nên quá dài, không biết qua bao lâu, Cảnh Dật Thần mới lạnh nhạt mở miệng: “Mộc Thanh, vết sẹo do bị trúng đán, có thể xử lý hoàn toàn nhìn không ra dấu vết, giống như chưa từng bị trúng đạn?”

Mộc Thanh lập tức lắc đầu, giọng nói rõ ràng logic: “Không có khả năng, căn bản không thể làm được! Nếu ngực đã từng bị trúng đạn, muốn hoàn toàn không để lại vết sẹo, cậu hẳn rõ ràng nhất rốt cuộc yêu cầu cần có y thuật như nào!”

“Lúc tớ lấy đạn cho cậu, đã tận lực khiến miêng vết thương nhỏ nhất, dùng kỹ thuật tinh tế nhất khâu lại, dùng thuốc trị sẹo tốt nhất toàn thế giới, nhưng trên ngực cậu vẫn để lại vết sẹo! Y thuật của tớ kể cả không phải tốt nhất toàn thế giới, nhưng việc xử lí vết thương cùng vết sẹo, Mộc gia ở trên
toàn thế giới là có một không hai, y thuật của tớ là giỏi nhất, tớ cũng làm không được, những người khác cũng không có khả năng làm được, điểm này tớ rất tự tin!”

Mộc Thanh nói xong, tất cả mọi người trong phòng bệnh đều đem ánh mắt nhìn về phía ngực của Đường Vận, nơi đó một mảnh nhẵn nhụi, không có nửa vết sẹo.

Kỳ thật mấy người Mộc Thanh cũng không biết năm đó Đường Vận bị thương ở chỗ nào, nhưng mà lúc Cảnh Dật Thần để Triệu An An cởi quần áo của Đường Vận, ánh mắt hắn vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm ngực của Đường Vận, bọn họ có ngốc cũng biết Đường Vận thương ở ngực.

Triệu An An lúc này cũng đã hiểu được vấn đề, cô vẫn như cũ cưỡi trên người Đường Vận vẻ mặt khiếp sợ không thể tưởng tượng được!

Cảnh Dật Thần chỉ trải qua cảm xúc mất khống chế rất ngắn ngủi, rất nhanh đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng hờ hững như thường ngày, ít nhất mặt ngoài là như thế.

Mà trong lòng hắn giờ phút này sớm đã nhấc lên sóng gió động trời, thật lớn đánh sâu vào lòng hắn phá tan thành từng mảnh nhỏ!

Ngực của Đường Vận không có vết sẹo!!

Sự cảm kích mười năm nay, sự cảm ơn này, ở trong nháy mắt bị phá hủy!

Việc mười năm trước, Cảnh Dật Thần rõ ràng vẫn còn nhớ rõ từng cảnh phát sinh lúc đó, mà một màn Đường Vận dùng thân thể gầy yếu chắn đạn cho hắn, không thể nghi ngờ đã sớm khắc sâu vào trong đầu hắn, vĩnh viễn khó quên!

Hắn rõ ràng thấy, viên đạn găm vào ngực cô ta!

Hắn rõ ràng nhớ rõ, máu tươi bắn ra khắp nơi, bắn lên mặt hắn, lên người hắn, làm bỏng lòng hắn!

Đoạn thời gian kia nghĩ lại mà sợ, dáng vẻ cùng giọng nói của Đường Vận mang cho hắn một chút ấm áp cùng an ủi, đó là tia nắng mặt trời duy nhất của hắn trong bóng tôi.

Mà hiện tại, Cảnh Dật Thần mới biết được, ánh mặt trời là giả!

Quá khứ của hắn, trước nay đều không có ánh mặt trời, có tất cả đều là đen tối cùng âm mưu! Mười năm trước người khiến hắn bị tra tấn, làm cho hắn thiếu chút nữa mất mạng, ở ngay trước mắt!

Buồn cười chính là, hắn giống như một người ngu ngốc, cảm ơn mười năm, tìm cô ta mười năm! Mặc kệ Đường Vận làm chuyện gì, hắn vẫn luôn chịu đựng cô ta, chăm sóc cô ta, sợ cô ta chịu một chút oan ức.

Kỹ thuật diễn rất tốt, thủ đoạn cùng tâm cơ rất lợi hại!

Cảnh Dật Thần ra sức khống chế chính mình, không cho chính mình một quyền đánh chết Đường Vận!

Ba mươi ba năm qua, chưa bao giờ bị một âm mưu hiểm ác như thế bao phủ thời gian dài như vậy, hắn có thực lực mạnh mẽ không gì sánh được, là người có bộ não thông minh nhất trên thế giới, năng lực phân tích cùng năng lực quan sát đều là số một.

Từ sau khi hắn trưởng thành, đây là lần té ngã lớn nhất!

Hắn trước nay đều không đem Đường Vận để vào mắt, hắn cho rằng cô ta chỉ là một người điên cuồng yêu thích hắn có chút thủ đoạn tâm cơ nho nhỏ của phụ nữ.

Kết quả là, hắn lại bị cô ta đùa giỡn xoay quanh.

Hắn đã sớm phát hiện Đường Vận không bình thường, nhưng không có khiến cho hắn quá coi trọng —— hắn quá tự phụ, hắn mười mấy năm qua chưa từng bại trận, đù là vấn đề khó nào, hắn đều có thể dễ dàng giải quyết.

Cảnh Dật Thần sắc mặt bình tĩnh, duy nhất đôi mắt là ánh lên tia sáng khát máu, cái cảm giác lạnh lùng này làm Đường Vận căn bản không dám đối diện với hắn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện