Cảnh Dật Thần nói sẽ đi dạo cùng với Thượng Quan Ngưng, đúng là đi cùng, anh dẫn cô đến A thị tham quan thế giới đáy biển vô cùng nổi tiếng trên cả nước.
Thật ra Thượng Quan Ngưng đã đến đây vài lần, trước đây khi còn nhỏ thì cậu có dẫn cô đến, nhưng từ khi trưởng thành đến giờ thì chưa từng quay lại.
Nhưng thật ra đối với Cảnh Dật Thần, thì chưa từng đến thế giới đáy biển -- Thời thơ ấu của anh đều là vượt qua thi cử và thách thức, những thứ có quan hệ với chơi đùa, anh chưa bao giờ được tiếp xúc.
Thế giới đáy biển không có thay đổi kiến trúc gì nhiều, nhưng mà có thêm rất nhiều sinh vật biển mới lạ và xinh đẹp mà trước kia cô chưa nhìn thấy, cô và Cảnh Dật Thần hào hứng nắm tay nhau đi dạo xung quanh.
Thế giới đáy biển hoàn toàn nằm trong nước, bên trong có rất nhiều loại cá ngũ sắc và san hô, con người hoà mình vào trong đó, giống như bị màu xanh của biển bao vây, các loại cá bơi qua bơi lại cách một tầng thuỷ tinh trong suốt, cảm giác này thật là đặc biệt.
Mặc dù Thượng Quan Ngưng đã tới đây hai lần, bây giờ lại đến chơi lần nữa, nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ rung động và hưởng thụ.
Cô và Cảnh Dật Thần tay trong tay bước từng bước trong đường hầm dưới biển, thỉnh thoảng lại hưng phấn chỉ vào con cá nhỏ nào đấy rồi gọi tên anh, Cảnh Dật Thần bị sự vui vẻ của cô cuốn hút, khoé môi cũng lộ ra ý cười như có như không.
Hai người thân mật dựa vào nhau, hai trái tim như hoà làm một, bây giờ bọn họ rất giống người yêu đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt.
Cảnh Dật Thần không có nghiên cứu chuyên sâu về các loại cá, hiểu biết về sinh vật biển của anh kém hơn Thượng Quan Ngưng, điều này làm cho lòng tự tin của Thượng Quan Ngưng nổ tung.
“Thật là không dễ, anh mà cũng có lúc biết ít hơn em!”
Gương mặt nhỏ nhắn của Thượng Quan Ngưng bị nước biển chiếu thành màu lam, trong con ngươi trong suốt ấy, không hề che dấu sự vui vẻ và đắc ý.
Cảnh Dật Thần cười cưng chiều, một chút cũng không cảm thấy rằng không biết tên những loại cá nhỏ bé này thì có gì là bẽ mặt.
“Anh cứ tưởng em nhìn thấy cá thì chỉ biết ăn thôi, ai ngờ còn biết tên chúng, xem ra em vẫn là người ham ăn có văn hoá.”
Thượng Quan Ngưng chớp mắt, nhìn chằm chằm vào con cá nhỏ đang bơi qua bơi lại, nói: “Ơ, có thể ăn bọn nó à? Nhưng mà đừng ăn, đáng yêu như vậy, ăn rất đáng tiếc!”
Cảnh Dật Thần bật cười, nhẹ nhàng bóp bóp chóp mũi cô: “Anh nói giỡn thôi, nếu em thật sự muốn ăn, cũng không thể ăn cá này, nó là cá kiểng. Em mà ăn nó, người không biết còn tưởng anh bỏ đói em, vậy mà đánh chủ ý lên những con cá trong thế giới đáy biển!”
“Anh cũng cắt xén lương thực của em mà, ngay cả nước ô mai mà cũng không cho em uống, bánh sơn tra cũng không cho em ăn, không cho em ăn rất rất rất nhiều thứ!”
“Đó không gọi là cắt xén, tình huống bây giờ của em rất đặc biệt, phải ăn kiêng, nếu em muốn trách, thì chờ đứa con sinh ra rồi tính sổ với nó thì hơn, không có liên quan gì tới anh hết.”
Hai người vừa đấu võ mồm vừa đi dạo vòng quanh thế giới đáy biển, trên đường còn gặp buổi biểu diễn nàng tiên cá, Thượng Quan Ngưng hưng phấn lôi kéo Cảnh Dật Thần đứng xem toàn bộ buổi diễn.
Có rất nhiều người tụ tập ở đây xem diễn, chờ đến khi kết thúc, rất nhiều người, nhất là con gái, đều không muốn đi.
Lúc đầu Thượng Quan Ngưng không có chú ý mọi người vẫn đứng ở đây, thế nhưng cô lập tức phát hiện ra vấn đề.
Bởi vì những cô gái đến thế giới đáy biển đều nhìn chằm chằm vào Cảnh Dật Thần!
Hơn nữa, vẻ mặt của những cô gái đó đều là kích động, hai má đỏ bừng, ánh mắt toả sáng.
“Nhìn kìa, người đàn ông đó thật là đẹp trai! Là ngôi sao hả?”
“Oa, hình như còn đẹp hơn ngôi sao trên TV nữa!”
“Sao dáng người ảnh lại hoàn mỹ như thế! Bạn gái ảnh thật là hạnh phúc, mỗi ngày đối mặt với người đẹp trai như vậy, cô ấy có thể kiềm chế bản thân được không đây?”
“Tớ muốn cạnh tranh công bằng với bạn gái ảnh, mấy bạn cảm thấy tớ có hy vọng hay là bạn gái ảnh có hy
vọng hơn vậy? Vẻ ngoài của tớ cũng rất được đó!”
...
Tiếng thảo luận xung quanh càng ngày càng lớn, hoàn toàn không hề kiêng kị người vợ chính quy là Thượng Quan Ngưng còn đang ở bên cạnh Cảnh Dật Thần, đã vậy còn táo bạo đến mức muốn cướp người đàn ông của cô!
Cảnh Dật Thần khôi ngô tuấn tú, khí chất xuất chúng, đi đến đâu cũng là vật sáng. Nhưng mà trước kia khi Thượng Quan Ngưng và anh ra ngoài, quá lắm thì cũng chỉ có một vài cô gái nhìn chằm chằm vào anh, bình thường sẽ không gặp được nhiều người như thế này, lại còn không ngừng làm trò trước mặt cô và Cảnh Dật Thần!
Này đúng là, chú nhịn được nhưng thím không nhịn được!
Thượng Quan Ngưng hắng giọng, ôm cánh tay Cảnh Dật Thần, cố ý dùng giọng nói đủ cho mọi người nghe thấy, nũng nịu kêu: “Ông xã—”
Âm cuối kéo rất dài, giọng điệu rất là yếu ớt.
Ban đầu, khi Cảnh Dật Thần bị những cô gái xung quanh nhìn chằm chằm, cả người anh đều tản ra ý lạnh, nhưng mà bị Thượng Quan Ngưng cố ý gọi như vậy, anh lập tức mỉm cười: “Vợ, em có gì muốn nói hả?”
“À, ông xã, em đột nhiên nghĩ ra, nếu không thì chúng ta gọi cục cưng là Tiểu Ngư Nhi đi, anh xem, những con cá này thật đẹp, con em chắc chắn sẽ đẹp hơn bọn chúng!”
Cô nói xong, còn nhẹ nhàng vuốt ve vùng bụng của mình, dùng hành động thực tế nói cho những cô gái mê trai đó biết, người đàn ông vĩ đại trước mặt là chồng cô, không phải bạn trai, hơn nữa bọn họ đã có con, mấy người nhanh kiếm chỗ nào mát mẻ mà ngồi ngốc đi, ít đánh chủ ý lên người chồng tôi là được rồi!
Có ai đem con mình so sánh với cá chưa? Chắc là vừa rồi nhìn thấy nàng tiên cá biểu diễn cho nên muốn đặt tên như thế!
Tiểu Ngư Nhi...
Có phải là nếu sinh song bào thai, em sẽ gọi đứa còn lại là Hoa Vô Khuyết!
Vợ à, em thật sự muốn gọi như thế hả! Anh đoán nếu con biết em chọn tên cho nó tuỳ tiện như vậy, có lẽ nó sẽ ở mãi trong bụng không chịu đi ra.
Trong lòng Cảnh Dật Thần đang oán thầm, nhưng trên mặt lại mỉm cười ôn nhu, ôm thắt lưng cô, dẫn cô đi về phía trước, cực kỳ chiều chuộng: “Đi thôi, gọi gì cũng được, chỉ cần em vui, đều nghe theo em, đều nghe theo em, được chứ?”
Vợ chồng hai người không coi ai ra gì, cực kỳ ân ái, trực tiếp hạ gục những cô gái có mặt tại hiện trường.
Thì ra là vợ chồng, không phải người yêu, còn có con!
Đã kết hôn và có con rồi mà còn nồng nhiệt như vậy, làm bọn họ hiểu lầm, thật là!
Nhưng mà làm trò trước mặt nhiều người như vậy, ân ái thẳng mặt như vậy, có vui không? Đây chẳng phải là ngược chết cẩu độc thân hay sao?!
Thượng Quan Ngưng mới mặc kệ nhiều chuyện như vậy, có người đánh chủ ý lên người chồng cô, cô rất không vui! Cô không vui, những người này cũng đừng mong sẽ được vui vẻ!
Nhưng mà, chiêu này của cô vẫn dùng tốt như thường, ban đầu có nhiều người vây quanh Cảnh Dật Thần, nhưng sau khi biết được bọn họ là vợ chồng, còn có đứa nhỏ, đa số đều phẫn nộ rời đi.
Quan niệm đạo đức truyền thống có ràng buộc rất mạnh đối với đại đa số mọi người, những người phụ nữ bình thường, sẽ không tuỳ tiện đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Còn nữa, nhìn dáng vẻ của Cảnh Dật Thần, rõ ràng là cực kỳ sủng ái vợ mình, trong mắt anh không hề có người khác.
Nhưng mà, càng làm như vậy, mị lực của anh lại càng lớn, vợ mang thai, anh cẩn thận chăm sóc, không quan tâm đến oanh oanh yến yến xung quanh, điều này chứng minh anh là người đàn ông có trách nhiệm.