Trịnh Luân bị Triệu An An chọc cười, đi đến ghế bên người cô ấy ngồi xuống, chuyên viên trang điểm bắt đầu trang điểm cho cô.
Triệu An An vừa thấy còn phải trang điểm, chết sống không đồng ý.
Cái gì mà lông mi giả a, phấn a, son a, má hồng a, mắt a, tất cả cô đều không thích!
“Đừng đừng đừng, đại sư, không cần phải động vào tôi, trang điểm cho hai vị kia là được, tôi đối với mấy thứ này thật sự không thích.”
Triệu An An lưu loát nói tiếng Anh, trực tiếp khiến chuyên viên trang điểm mà Cảnh Dật Thần tìm từ Anh quốc tới bị làm cho sửng sốt.
Từ trước tới nay cô ấy còn chưa gặp qua cô gái nào không thích trang điểm đâu!
Nhưng mà chuyên viên trang điểm cũng không bắt buộc, thấy cô dâu chú rể đều không phản đối, cô ấy cũng chỉ chỉnh sửa sơ qua cho Triệu An An.
Chỉ việc trang điểm thôi cũng mất một buổi sáng, tới gần 11 giờ, mới chuẩn bị xong.
Trong lúc đó Cảnh Dật Thần bị Cảnh Trung Tu gọi đi rồi, ba con hai người đi ra đón và trò chuyện với khách khứa, sau đó đưa những người này tới giáo đường.
Nhưng từ lúc Cảnh Dật Thần bất đầu rời đi Hoàng Lập Hàm đều canh giữ ở bên người Thượng Quan Ngưng.
Ông biết việc tối hôm qua phát sinh, phẫn nộ đau lòng rất nhiều, hôm nay liền một tấc cũng không rời đi theo Thượng Quan Ngưng, phải khiến cô an toàn cho tới khi gặp Cảnh Dật Thần, ông một khắc cũng không rời đi.
Thượng Quan Ngưng có Triệu An An, Trịnh Luân làm bạn, mặc áo cưới cô yêu thích nhất, ngồi xe Rolls-Royce Phantom xa hoa đến giáo đường.
Giống như các hôn lễ bình thường, nghi thức chủ trì ở giáo đường đều do mục sư làm chủ, mà hôm nay, chủ trì hôn lễ cho Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng là Giáo chủ giáo đường Hoàng gia.
Trong giáo đường, Cảnh Dật Thần một thân tây trang màu trắng, dáng người thẳng đứng ở trước mặt giáo chủ, chờ cô dâu đẹp nhất của hắn.
Giáo đường đã ngồi đầy người, một đoàn người ngồi ở đằng trước đó là Cảnh Thiên Viễn, Mạc Lan, Cảnh Trung Tu, còn có một nhà Thượng Quan Hành bị hôn lễ làm cho rung động.
Thượng Quan Ngưng mặc áo cưới trắng tinh, làn váy thật dài kéo trên mặt đất, cô chậm rãi mà bước vào.
Trên đầu cô mang lụa trắng, trên tay đeo bao tay ren trắng, cầm bó hoa cưới, khoác tay Hoàng Lập Hàm được ông chậm rãi mang vào giáo đường.
Phía sau cô, là Triệu An An cùng Trịnh Luân, phía sau cô, là sáu tiểu hoa đồng đáng yêu.
Hoàng Lập Hàm nhìn cháu ngoại gái đã trưởng thành, trong lòng rất là cảm khái, hôn lễ trang trọng nghiêm túc, dù cho Thượng Quan Ngưng sớm trở thành vợ chồng với Cảnh Dật Thần, ông vẫn cảm thấy luyến tiếc như cũ, luyến tiếc đứa con gái được ông cưng chiều trong lòng bàn tay từ nhỏ.
Tiến vào giáo đường, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Thượng Quan Ngưng.
Rất nhiều người đến bây giờ cũng không gặp qua Thượng Quan Ngưng, bọn họ không thể tưởng tượng nổi, là cô gái ưu tú tới cỡ nào, mới có thể gả vào Cảnh gia, trở thành Thiếu phu nhân Cảnh gia, trở thành nữ chủ nhân của đế quốc thương nghiệp khổng lồ tập đoàn Cảnh Thịnh!
Mặt của Thượng Quan Ngưng bị một tầng lụa trắng mỏng che khuất, lại như cũ lộ ra ngũ quan tinh xảo khiến người khác kinh diễm.
Cảnh Dật Thần nhìn người phụ nữ đang chậm rãi đi về phía mình, trong lòng vô cùng sục sôi.
Không thể nghi ngờ hôm nay cô là cô dâu đẹp nhất!
Áo cưới màu trắng lộ vai, bao vây lấy đường cong lả lướt của cô, xương quai xanh tinh xảo, vòng eo mảnh khảnh, cánh tay thon dài, không một chỗ nào không lộ rõ vẻ đẹp của cô.
Mặc dù không đi giày cao gót, dáng vẻ vẫn cao gầy như cũ, cả người mang theo một loại khí chất thanh nhã, giống như một đóa ngọc lan trắng, lẳng lặng nở rộ.
Thượng Quan Ngưng từ rất xa đã nhìn thấy Cảnh Dật Thần một thân tây trang màu trắng đứng ở nơi đó, trong lòng bỗng nhiên rung động.
Trên mặt không tự chủ được hiện ra ý cười nhợt nhạt, cô cảm thấy, Cảnh Dật Thần hôm nay giống như đặc biệt đẹp trai!
Cô muốn nhanh chóng đi tới, nhưng Hoàng Lập Hàm lại bước chậm vô cùng, cô không có cách nào, chỉ có thể thành thành thật thật đi theo cậu bước vào, chẳng qua, ánh mắt của cô vẫn luôn không rời khỏi Cảnh Dật Thần.
Mà Cảnh Dật Thần, cũng luôn nhìn chằm chằm cô.
Đêm qua hắn vừa mới đánh mất cô,
hôm nay còn có thể đúng hạn tổ chức hôn lễ, thật là trời cao chiếu cố.
Cưới cô còn khó khăn trắc trở như vậy, làm cho Cảnh Dật Thần càng thêm quý trọng hạnh phúc cùng tốt đẹp trước mắt.
Hắn nhìn cô chậm rãi đi đến trước mắt mình, không tự chủ được vươn tay đón cô.
Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng cười, đem tay mình đưa cho hắn, rồi sau đó bị hắn gắt gao cầm lấy.
Cảnh Dật Thần đối với Hoàng Lập Hàm gật gật đầu, Hoàng Lập Hàm liền đi tới hàng ghế phía trước ngồi xuống.
Một đôi tân nhân, tay nắm tay, đứng ở trước mặt giáo chủ.
Giáo chủ là người Anh quốc cao lớn, hơn năm mươi tuổi, vẻ mặt nghiêm túc, mở miệng lại là tiếng Trung lưu loát.
“Hôm nay, chúng ta tập trung ở đây trước mặt Thượng Đế, chứng kiến hôn lễ thần thánh của Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng. Đây là giờ phút thiêng liêng nhất, nó không phải sự suy xét lỗ mãng, mà là sự thành kính và nghiêm túc. Hiện tại, hai vị tân nhân này sắp hoàn thành nghi thức hôn lễ thần thánh để se duyên vợ chồng. Nếu có bất luận kẻ nào có lý do hợp pháp để phản đối hôn lễ này, mời nói ra ngay lúc này nếu không hãy bảo trì im lắng.”
Giọng nói của giáo chủ quanh quẩn trong giáo đường, phía dưới một mảnh yên tĩnh, không có người sẽ lên tiếng trong lúc này. Câu hỏi này chỉ hỏi theo lệ thường mà thôi.
Kinh nghiệm của giáo chủ phong phú, hắn chỉ dừng lại một chút, liền tiếp tục dùng giọng nói to lớn vang dội nghiêm túc nói: “Tôi yêu cầu hai người, đây là một hôn lễ trang nghiêm thần thành có giá trị hợp pháp trước pháp luật, hai người cần phải thành thật không lừa dối. Nên biết một điều: Không có sự cho phép của Thượng Đế, bất luận kẻ nào kết hôn đều không phải hợp pháp.”
Giáo chủ nhìn Cảnh Dật Thần, trang nghiêm hỏi: “Cảnh Dật Thần, anh nguyện ý ở trước hôn lễ thần thánh này tiếp nhận Thượng Quan Ngưng là vợ hợp pháp của anh, cùng nhau sống dưới sự chỉ dẫn của Thượng Đế sao? Anh nguyện ý từ nay về sau yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy, an ủi cô ấy, dù lúc nghèo khó hay bệnh tật. Quan tâm cô ấy hơn tất cả những người khác, trung thành đối xử với cô ấy sao?”
Cảnh Dật Thần nắm chặt tay Thượng Quan Ngưng, trên khuôn mặt đẹp trai đều là sự nghiêm túc, dùng giọng kiên định nói: “Tôi đồng ý!”
Giáo chủ quay đầu, nhìn Thượng Quan Ngưng, tiếp tục hỏi: “Thượng Quan Ngưng, cô nguyện ý ở trước hôn lễ thần thánh này tiêp nhận Cảnh Dật Thần là chồng hợp pháp của cô, cùng nhau sống dưới sự chỉ dẫn của Thượng Đế sao? Cô nguyện ý từ nay về sau yêu anh ấy, tôn trọng anh ấy, an ủi anh ấy, dù lúc nghèo khó hay bệnh tật. Quan tâm anh ấy hơn tất cả những người khác, trung thành đối xử với anh ấy sao?”
Thượng Quan Ngưng cảm thấy, cô cả đời này đều không có trang trọng giống như bây giờ, cô không chút do dự trả lời: “Tôi đồng ý!”
“Hiện tại, mời hai người đọc lời thề với Thượng Đế!”
Cảnh Dật Thần quay đầu nhìn Thượng Quan ngưng, đôi mắt hắn ánh lên sự chân thành và tình cảm sâu lắng, xúc động nói: “Tôi Cảnh Dật Thần đồng ý để cô Thượng Quan Ngưng trở thành vợ hợp pháp của tôi, từ nay về sau vĩnh viễn ở bên cạnh cô ấy, dù giàu có hay nghèo hèn, khỏe mạnh hay bệnh tật, tôi đều sẽ yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy, cho đến khi sống chết chia lìa. Tôi thề trước mặt Thượng Đế, cũng cam đoan với Người lời thề thần thánh của tôi.”