Cách giờ ăn cơm còn có một lúc, Cảnh Dật Thần liền cùng Cảnh Trung Tu đi vào phòng sách, để lại hai cậu cháu Hoàng Lập Hàm cùng Thượng Quan Ngưng ở phòng khách nói chuyện.
Hoàng Lập Hàm là một người đàn ông thận trọng, ông không chỉ trải qua quá trình sinh đẻ của vợ mình, hơn nữa còn trải qua quá trình sinh đẻ của em gái Hoàng Lập Ngữ, đối với việc phụ nữ sinh đứa bé, ông cũng không xa lạ.
Năm đó lúc Hoàng Lập Ngữ sinh Thượng Quan Ngưng, Thượng Quan Chinh cũng không ở bên cạnh chăm sóc Hoàng Lập Ngữ, cùng bà vào phòng sinh là anh trai Hoàng Lập Hàm này.
Hắn và y tá là người đầu tiên bế Thượng Quan Ngưng.
Sinh đứa bé đối với một người phụ nữ là một loại tra tấn, năm đó Hoàng Lập Hàm rất đau lòng em gái, hiện giờ lại đau lòng Thượng Quan Ngưng.
Cũng may chồng của Thượng Quan Ngưng là Cảnh Dật Thần, là một người đáng tin cậy, không giống Thượng Quan Chinh mặc kệ vợ mình sinh con, vẫn đi theo cùng thủ trưởng uống rượu, chính vì mong muốn được đề bạt lên chức.
Em gái Hoàng Lập Ngữ mất sớm, Thượng Quan Ngưng không có mẹ, hơn nữa cũng không có mẹ chồng, Cảnh gia lão thái thái cũng không phải là người đáng tin cậy, hiện giờ Thượng Quan Ngưng mang thai đều không có người lớn đến dặn dò cô, Hoàng Lập Hàm đành phải đem những gì mình biết, tất cả đều nói cho Thượng Quan Ngưng nghe.
May mắn y học hiện giờ rất phát triển, trừ việc lúc sinh có chút đau đớn cũng không có nguy hiểm quá lớn, Hoàng Lập Hàm còn có thể yên tâm một ít.
Thượng Quan Ngưng ngồi bên người ông, ông vốn dĩ muốn sờ đầu cháu gái như lúc còn bé, lại ngạc nhiên phát hiện, tiểu nha đầu cả ngày luôn đi theo sau ông cũng phải làm mẹ người ta, tay tức khắc liền cứng lại.
Hoàng Lập Hàm giống như không có việc gì thu tay lại, tế nhị dò hỏi sức khỏe của cháu gái, còn có tình trạng phát triển của đứa bé, thỉnh thoảng dặn dò cô một ít việc phải chú ý.
Ông vốn là một người nói nhiều, nhìn thấy bụng to của cháu gái, trong lòng quá mức quan tâm càng lải nhải nhiều hơn.
Thượng Quan Ngưng cũng không mất kiên nhẫn.
Hiện giờ, có thể dặn dò cô như vậy cũng chỉ có một mình cậu.
Cô rất thích nói chuyện với cậu, một đoạn thời gian rất dài lúc cô còn nhỏ, cậu giống như ba, cho cô ấm áp cùng sự bảo vệ, làm cuộc sống của cô trở nên trọn vẹn.
Bên này hai cậu cháu đang nói chuyện, bên kia phòng sách, Cảnh Dật Thần đưa giấy chuyển nhượng cổ phần mà mình mới lấy được không bao lâu cho Cảnh Trung Tu xem.
Cảnh Trung Tu tiếp nhận giấy tờ, nghe xong mọi việc, ông cũng có chút kinh ngạc sự chuyển biến của Quý Bác.
Nhưng mà ông tin tưởng phán đoán của con trai, Quý Bác hẳn là thật lòng tính toán đầu quân cho Cảnh gia.
Như vậy rất tốt, thực lực của Quý gia không yếu, có trợ lực như vậy, sự phát triển sau này của Cảnh gia nhất định sẽ càng tốt.
Ông đem giấy tờ chuyển nhượng đưa cho Cảnh Dật Thần, nghiêm nghị trên mặt lộ ra một tia ý cười: “Nếu cổ phần là do con cầm về, đó chính là của con, ba cũng không dùng làm gì, chờ cháu trai của ba sinh ra, con có thể cho nó một chút.”
Cảnh Dật Thần không có khách khí, tiếp nhận giấy tờ, nhàn nhạt đáp: “Được!”
Cổ phần của hắn và toàn bộ tập đoàn Cảnh Thịnh, về sau đều là giao hết cho con trai, sớm hay muộn cũng giống nhau.
Cảnh Trung Tu đem giấy tờ đưa cho Cảnh Dật Thần, xoay người lại từ trên bàn cầm một túi giấy đưa cho Cảnh Dật Thần.
“Đây là tài liệu về việc mười một năm trước, ba đã đọc qua, đều có liên quan đến Đường Vận, thế lực của bọn họ không yếu, hơn nữa tất cả đều là những tên khốn kiếp, chẳng qua mười một năm trước bị con diệt trừ một bộ phận rất lớn, hiện tại đã suy yếu không ít, đại bản doanh của bọn họ ở Mỹ.”
Cảnh Dật Thần nghe xong, sắc mặt hơi hơi có chút trắng bệch.
Ký ức trong quá khứ hắn không dám nhớ lại.
Bởi vì quá mức khiến người khác tuyệt vọng, quá mức thống khổ.
Cảnh Trung Tu nhìn sắc mặt của con trai, biết bóng ma tâm lý của hắn rất lớn.
Ông ngừng trong chốc lát, mới nói tiếp: “Việc năm đó, không hề nghi ngờ là một âm mưu, hẳn là hướng về phía Cảnh gia, có thể là mầm họa thật lâu trước kia lưu lại. Cụ thể chính con đi tra một chút, nhưng mà Cảnh gia đã từng có quen biết với Đường gia, sau đó Đường gia phản bội Cảnh gia, cho nên quan hệ hai bên liền chuyển
biến xấu, đây là một gia tộc nhỏ, Cảnh gia không có đuổi tận giết tuyệt, cũng không để ở trong lòng. Nếu không phải con nói Đường Vận có vấn đề, ba cũng không nhớ chuyện này.”
Sắc mặt Cảnh Dật Thần có chút trắng bệch, nhưng cũng dần bình tĩnh trở lại.
“Không có việc gì, có những manh mối này, con có thể điều tra ra việc lúc trước. Đường gia năm đó là gia tộc nhỏ, hiện tại hẳn đã chuyển thành thế lực phi pháp, hơn nữa thế lực không yếu.”
Nếu không phải xuất thân từ hắc đạo, Đường Vận sao có thể âm ngoan độc ác như vậy, hơn nữa cô ta rõ ràng thiếu sự dạy dỗ, không qua sự giáo dục của trường học.
Đầu óc của cô ta không tốt, thường thường tự cho là đúng, khẳng định là bị chiều hư, nhưng cô ta cố tình có thể chịu đựng được thuốc gây ảo ảnh, tra tấn bức cung đối với cô ta một chút tác dụng cũng không có, rõ ràng cô ta đã chịu huấn luyện về phương diện này!
Thế lực nào đã phái Đường Vận tới tiếp cận hắn, thậm chí không cho Đường Vận đổi tên trực tiếp dùng tên thật, thật là kiêu ngạo!
Những tra tấn mà mười một năm trước hắn phải chịu, nhất định phải đòi lại gấp mười lần gấp trăm lần!
Đường Vận đã bị hắn giết, nếu có thể, Cảnh Dật Thần cũng không hy vọng Đường Vận chết, hắn muốn chậm rãi tra tấn Đường Vận đến chết, mà không phải để cô ta chết thoải mái như vậy, nhanh đến mức không cảm nhận được sự đau đớn của cái chết!
Gần đây thường xuyên có người ra vào tiểu khu Lệ Cảnh, A Hổ đã sớm phát hiện ra, lại không rõ lai lịch của đối phương, nhưng rõ ràng không phải là người của Dương Mộc Yên.
Người của Dương Mộc Yên đều là sát thủ do cô ta thuê bằng giá cao, tuy rằng tàn nhẫn lại không có quy tắc, mà những người xuất hiện gần đây thân thủ bất phàm, hơn nữa phối hợp cực kì ăn ý, hiển nhiên là có tổ chức.
Hôm nay Cảnh Dật Thần mới hiểu được, những người này, hẳn là những người phía sau Đường Vận.
Hẳn là đã biết được tin tức về cái chết của Đường Vận, phái người tới trả thù.
Cảnh Dật Thần không rõ ràng lắm mục đích chính mà Đường Vận tiếp cận hắn là gì, phái cô ta tới, thật sự là một quyết định sai lầm nhất, phái người tốt một chút, khả năng Cảnh Dật Thần sẽ bị đối phương đùa giỡn trong lòng bàn tay, Đường Vận có quá nhiều tật xấu, Cảnh Dật Thần không thể không phòng bị cô ta.
Đường Vận không có đầu óc, rất dễ dàng bị người khác lợi dụng, tính cách lại xúc động, chuyện tốt cũng có thể bị cô ta biến thành chuyện xấu.
Đến nỗi Đường Vận có thật sự thích hắn hay không, Cảnh Dật Thần cũng không thèm nghĩ vấn đề này, hắn cũng không thèm để ý, trước đây không thèm để ý, hiện tại càng sẽ không để ý.
Hắn là người có thù tất báo, có người đã từng muốn huỷ hoại hắn, buộc hắn tự sát, loại thù hận này làm sao có thể không trả lại!
Chờ Cảnh Dật Thần cùng Cảnh Trung Tu từ trong phòng sách đi ra ngoài, vẻ mặt của Cảnh Dật Thần đã bình thường trở lại nhìn không ra nửa điểm không vui.
Ở trước mặt Thượng Quan Ngưng, Cảnh Dật Thần vĩnh viễn đều bình tĩnh lạnh nhạt, sẽ không để cô biết những việc dơ bẩn đó, để cô phải lo lắng.
Có lẽ, những người đó có thể chết chậm một chút, chờ con hắn chào đời, chờ Thượng Quan Ngưng cùng bé cưng mẹ tròn con vuỗng, hắn sẽ ra tay.
Thượng Quan Ngưng đang mang thai, hắn giết quá nhiều người cũng không tốt cho bé cưng.
Dù cho Cảnh Dật Thần chưa bao giờ tin điều này, hiện tại cũng thà rằng tin còn hơn không.