Cô ôm dùng sức hơi quá, làm cho cảnh Dật Nhiên có chút không thở nổi.
Cảnh Dật Nhiên vừa mới bị Cảnh Dật Thần đạp lên lòng bàn chân, cái cảm giác khuất nhục này đều trở thành hư không, ngả ngớn nở nụ cười: “Mới mấy giờ không gặp, liền nhớ anh như vậy? Xem ra mị lực của anh vẫn không hề giảm, loli hay sát thủ cũng vẫn yêu!”
Ý anh là, hai nhân cách của Tiêu Lộc đều thích anh.
Tiểu Lộc không có phản bác, cũng không có buông ra tay, cứ mãi ôm eo hắn như.
Một lát sau, Tiểu Lộc mới nhẹ giọng nói: “Cảm ơn.”
Cảnh Dật Nhiên xoay người, một tay đem Tiểu Lộc bế lên.
Dáng người cô nhỏ xinh, so với thân hình cao lớn của hắn tạo ra một hình ảnh tương phản, thế cho nên khi bị Cảnh Dật Nhiên bế lên, hai chân cô cách mặt đất, cả người đều chôn ở trong lồng ngực Cảnh Dật Nhiên.
Cảnh Dật Nhiên một tay ôm lấy cái eo mềm dẻo của cô, một tay nâng bờ mông nhỏ co dãn của cô, đôi mắt đào hoa xinh đẹp của hắn đều tràn ngập vẻ kinh diễm: “Có phải quá qua loa không? Anh muốn thực thế một chút! Ví dụ như một nụ hôn kiểu pháp."
Tiểu Lộc trước kia chưa bao giờ có cảm giác đặp biệt gì với người khác, trong mặt cô thì mọi người lớn lên thật giôang nhua, không phân chia xấu đẹp, đều đơn giản là có một cái mũi và hai con mắt, đến nỗi mắt một mí hay là hai mí, mũi cao hay mũi tẹt, cô vẫn coi như khó coi, dùng cách thực tế mà nói chính là đôi mắt thẩm mỹ của Tiểu Lộc có vấn đề!
Nhưng hiện tại, cô nhìn mặt Cảnh Dật Nhiên lại cảm thấy rất đẹp
Hắn ta có một cái trán trơn bóng rất rộng, lông mi rất dài, đôi mắt hơi hơi có chút hẹp dài, là đôi mặt đào hoa tiêu chuẩn nhất, mũi cao, cánh môi hồng nhuận, khóe môi khẽ nhếch, hơn nữa làn da hắn trắng nõ giống như nước, làm cả người hắn đều hoàn mỹ như là người đàn ông trong manga anime.
Hắn đẹp giống như yêu nghiệt, chỉ nhìn mặt một cách đơn thuần, rất khó phân biệt nam nữ, bộ dáng hắn không giống Cảnh Trung Tu, nhưng lại giống Chương Dung tám phần, mà Chương Dung lại chính là một mỹ nhân tuyệt mỹ, khi bà còn trẻ đã từng có rất nhiều nam nhân theo đuổi, chỉ là ánh mắt bà quá cao, cảm thấy chỉ có người đàn ông có gia thế, tướng mạo và năng lực xuất sắc như Cảnh Trung Tu mới cứng đôi với mình.
Nhưng là cả người hắn cũng tuyệt đối không có một tia âm nhu, hắn mỹ lệ đến thần hồn điên đảo, nhiều say mê, có người sẽ nghĩ hắn là nữ.
Hắn có câu nói nói không đủ chuẩn xác, hắn không phải chỉ loli và thục nữ đều yêu hắn, mà là hắn là đàn ông giết chết trái tim phụ nữ!
Tiểu Lộc nhìn trong chốc lát, không khỏi vươn tay tới vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của Cảnh Dật Nhiên, nhẹ giọng nói: “Anh thật xinh đẹp.”
Cảnh Dật Nhiên vừa nghe được lời cô nói, sắc mặt lập tức đen thui.
Hắn khiêu khích rõ ràng như thế, Tiểu Lộc lại không hiểu.
Lại còn nói hắn thật xinh đẹp!
Cái từ xinh đẹp này là từ dùng để hònh dung người đàn ông hay sao?
Tiểu Lộc quả nhiên chính là khắc tinh loén nhất đời hắn!
Còn tưởng có thể chiếm được chút tiện nghi của cô, kết quả nhìn bộ dạng nghiêm túc của cô, miệng của hắn lại không thể khép được.
Bất quá Cảnh Dật Nhiên biết, Tiểu Lộc đối với việc tình yêu nam nữ quả thật là rất trì độn, không chỉ có tình yêu nam nữ, thường là đề cập đến tình yêu nam nữa, thân tình cũng được mà gữu nghị cũng được, cô quả thật rất trì độn.
Việc này có lẽ là bở vì cô đã phải chịu một thương tổn rất lớn, có lẽ là bởi vì virut ở trong cơ thể cô làm cho cảm tình của cô có phần trì trệ.
Mặc kệ là loại tình hình nào, thì việc này đều không phải điều Cảnh Dật Nhiên muốn nhìn đến.
Một người, cả đời chỉ có thể gặp được một người nguyện ý không màng tất cả để đi theo chính mình.
Đại đa số người đều có rất nhiều rất nhiều băn khoăn, nữ nhân luôn sẽ lo lắng là đàn ông có thay lòng đổi dạ hay không, có thể biến thành người nghèo hay không.
Đương nhiên, hắn cũng là một người đàn ông dễ dàng thay lòng đổi dạ, phụ nữ qua tay hắn xếp quanh thành phố A phải được ba vòng, hắn quả thật cũng qua một đêm liền biến thành một
kẻ ngèo hèn.
Chỉ còn có Tiểu Lộc ở bên người, thì mới có thể biết rõ mình tâm ý của chính mình, và tâm ý của cô!
Lòng Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên trở nên có chút mềm mại, bị Tiểu Lộc nói mình “Xinh đẹp” hắn cũng không so đo, hắn đem cô đẩy xuống mặt đất, duỗi tay xoa xoa mái tóc mềm mại của cô, sau đó ngồi xổm xuống trước người cô.
“Đi lên, anh cõng em.”
Tiểu Lộc ngẩn người, tư duy và phản ứng của cô luôn luôn nhanh nhẹn nhưng gần đây luôn xảy ra chút vấn đề, vì Cảnh Dật Nhiên có Quá nhiều hành vi cô chưa từng gặp qua, cho nên nó đã vượt qua cách lý giải của cô.
Chưa từng có người cõng cô.
Trước nay đều là cô cõng người khác, bởi vì cô có sức lực rất lớn, tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy cô cõng người khác là theo lẽ thường tình.
Chính cô cũng cho là như vậy, cô chưa bao giờ yêu cầu người phác phải cõng mình.
Bởi vì từ lúc cô sinh ra đã được tiêm vào gien virut cải tạo, nên có thể là một người có thể năng mạnh nhất thế giới, mấy đấu sĩ quyền anh cao thủ chưa chắc đã là đối thủ của cô.
Xếp hạng đệ nhâdt sát thủ toàn cầu “Sát thần”, là một người Mexico, hắn sở dĩ xếp trước Tiểu Lộc, đều không phải là vì hắn có thực lực cao hơn Tiểu Lộc, mà là bởi vì hắn rất thích giết chóc, số người giết gấp mất chục lần Tiểu Lộc, hơn nữa sai lầm lại rất là ít, cho nên hắn mới có thể bị cho rằng nguy hiểm hơn Tiểu Lộc nên được xếp hạng càng cao.
Cô quá cường hãn, cô không hiểu cách để làm một người phụ nữ nhỏ bé dựa vào đàn ông.
Cảnh Dật Nhiên ngồi xổm xuống một hồi lâu đều không thấy phía sau có động tĩnh gì, vừa quay đầu liền thấy, Tiểu Lộc ánh mắt mê mang ngốc ngốc đứng ở nơi đó, thoạt nhìn rất đáng yêu, làm cho trong lòng Cảnh Dật Nhiên ngứa ngáy như bị mèo cào, lại còn mang theo từng đoqjt đau đớn.
Hắn đứng lên, tiến lên nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Lộc: “Không có người cõng em bao giờ sao?”
Tiểu Lộc không biết hắn là có ý tứ gì, chỉ là theo bản năng lắc đầu.
Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên cười: “Cũng vừa lúc, anh cũng chưa từng cõng qua người khác, đây là lần đầu tiên, chúng ta huề nhau.”
“Có thích anh ôm em hay không?”
“A?!”
Tiểu Lộc đột nhiên trừng lớn đôi mắt, đây là cái vấn đề gì! Đề tài này chuyển biến quá nhanh đi!
Cảnh Dật Nhiên vươn ngón tay thon dài, nắm lấy chiếc cằm tinh xảo hoàn mỹ của Tiểu Lộc, thấp giọng nói bên tai cô: “Trả lời anh, em có thích hay không?”
Cảnh Dật Nhiên có lẽ là gần đây vẫn luôn liên tục phát sốt nhẹ, cho nên ngón tay càng thêm nóng rực, làm cho lòng Tiểu Lộc nhảy dựng.
Cô nghĩ, có lẽ là thích đi?
Bởi vì cô không bài xích.
Cô do dự trong chốc lát, gật gật đầu nói: “Rất thoải mái.”
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Cảnh Dật Nhiên lộ ra một nụ cười sáng lạn, hàm răng hắn vừa trắng vừa chỉnh tề, ở dưới ánh trăng như một cái vỏ sò xinh đẹp sâu trong đáy biển, rất đẹp.
Hắn hành sự tuy rằng không từ thủ đoạn, và cũng chưa bao giờ có trách nhiệm đối với phụ nữ, nhưng bề ngoài của anh là tốt nhất, so với anh trai cùng cha khác mẹ như Cảnh Dật Thần cũng không phân cao thấp, chẳng qua là phong cách hai người hoàn toàn bất đồng mà thôi.
“Nếu em cũng cảm thấy thoải mái, kia…… Bảo bối, chúng ta yêu nhau đi!”