Editor: Tuệ Tinh
Dựa theo bản lĩnh gặp một lần là không quên được của Cảnh Dật Thần, ở tiểu khu Lệ Cảnh lâu như vậy, đã sớm nhớ kỹ gương mặt của những người này.
Vì nơi này ở bãi cát nên rất mát, buổi tối người tới nơi này tản bộ đa số là gia đình trong tiểu khu Lệ Cảnh, ngẫu nhiên xuất hiện vài gương mặt xa lạ cũng là chuyện bình thường, nhưng ngày nào cũng xuất hiện một đám người có gương mặt xa lạ này, là chuyện không bình thường.
May mắn những người này chỉ đến tìm hiểu tin tức, quan sát quy luật cuộc sống của bọn họ, mà không phải đến liều mạng, nếu không Cảnh Dật Thần thật không dám mang theo Thượng Quan Ngưng và Cảnh Duệ ra ngoài tản bộ.
Những người này, toàn bộ đều là người Đường gia, Cảnh Dật Thần đã mò đến ngọn nguồn Đường gia, hơn nữa đã tạo ra vòng vây, chuẩn bị tung lưới một cái bắt hết tất cả, không lưu hậu hoạn.
Hiện tại Đường gia có một thế lực không nhỏ, chẳng qua thế lực này không ở thành phố A, cho nên nếu muốn áp chế Cảnh gia căn bản bọn họ không làm được.
Đến bây giờ Cảnh Dật Thần vẫn chưa tra được, rốt cuộc vì nguyên nhân gì, làm cho Đường gia ghi hận anh, có thể là do năm đó Đường gia phản bội, bị Cảnh gia đánh sập, khiến cho người Đường gia ghi hận, nhưng cũng có thể là nguyên nhân khác.
Đời này hắn đắc tội rất nhiều người, cũng giết rất nhiều người, Canh Trung Tu cũng vậy, Cảnh Thiên Viễn cũng vậy.
Thế lực nào muốn lớn mạnh phát triển, sao có thể chưa từng giết chóc, không dính máu người?
Có cừu có oán là chuyện bình thường, trên thực tế hiện tại Cảnh Dật Thần đối mặt cừu gia căn bản không phải một hai hay vấn đề, mà là có rất nhiều rất nhiều vấn đề.
Chẳng qua, người dám bày mưu với hắn, muốn mạng hắn, chỉ có Dương Mộc Yên và Đường gia mà thôi, còn phần cừu gia, trên cơ bản chỉ dám ở trên thương trường cùng hắn tranh đấu, cũng không trực tiếp công kích người của hắn, không dám tính kế với Thượng Quan Ngưng và Cảnh Duệ.
Cảnh Dật Thần thông qua manh mối của Cảnh Dật Nhiên, đã nắm bộ phận thế lực của Đường gia trong tay, không hơn vài ngày, trên bãi biển thượng này những gương mặt xa lạ đó, toàn bộ đều sẽ biến mất!
Ở bờ biển dạo trong chốc lát, một nhà ba người liền về nhà, gió biển có chút lớn, Cảnh Duệ ở lâu sẽ dễ cảm mạo, hiện tại cậu còn nhỏ, khả năng miễn dịch khá thấp.
Thượng Quan Ngưng dỗ Cảnh Duệ ngủ, Cảnh Dật Thần liền mang theo đám người A Hổ vào thư phòng.
Mỗi lần Cảnh Dật Thần ra ngoài tản bộ, nhìn thấy những người đó dùng ánh mắt lạnh lẽo theo dõi hắn và vợ con của hắn, sát ý trong lòng sẽ vô cùng dày đặc.
Nhưng hiện tại bọn họ bị vây trong tình huống cân bằng, Cảnh Dật Thần sẽ không chủ động đi giết những người đó, đối phương cũng không ra tay với bọn họ, ít nhất cho dù lúc Thượng Quan Ngưng và Cảnh Duệ ở bên ngoài một mình, đối phương cũng không xuống tay.
Nhưng mà, không có mười phần nắm chắc, tương lai Cảnh Dật Thần sẽ không tùy tiện ra tay.
Có điều, hai ngày nay, Cảnh Dật Thần đã tiến triển hơn một chút, có thể bắt đầu gạt bỏ phe cánh của đối phương!
“A Hổ, cậu an bài người ra tay đi, những người ở bên ngoài Đường gia, không cần giết, sự trung thành của bọn họ đối với Đường gia không cao, để cho chạy cũng không sao cả, những thân tín của Đường gia, một người cũng không tha, có bao nhiêu giết bấy nhiêu, trước mắt trong danh sách có mười hai người, ngày mai dùng một lưới bắt hết bọn họ!”.
Giọng nói Cảnh Dật Thần lạnh như băng, trước kia những người đó bắt hắn, tra tấn hắn đã không còn quan trọng, quan trọng là, những người này đều phải chết!
A Hổ lập tức đáp: “Vâng, thiếu gia, ngài yên tâm, mười hai người một người cũng không sống được!”.
Cảnh Dật Thần thản nhiên gật đầu, sau đó nhìn Lý Đa và Lý Phi Đao ở phía sau nói: “Mấy ngày nay bảo vệ A Ngưng và Cảnh Duệ thật tốt, khả năng sẽ có nguy hiểm, lúc nào cậu cũng phải ứng phó thật tốt. Tôi sẽ nói với A Ngưng, tạm thời mấy ngày nay không được ra ngoài”.
Lý Đa thấp giọng nói: “Thiếu gia yên tâm, chúng tôi sẽ bảo vệ thiếu phu nhân và tiểu thiếu gia thật tốt”.
Lý Phi Đao không nói chuyện, nhưng cũng gật gật đầu.
Thượng Quan Ngưng tạo ra kế hoạch phức tạp khổng lồ nhằm vào Triệu An An, Cảnh Dật Thần cũng tương tự tạo một cái kế hoạch khổng lồ nhằm vào Đường gia, bất đồng là, bản thân Cảnh Dật Thần cũng là một khâu quan trọng trong cái kế hoạch.
Nếu hắn không mạo hiểm, đối phương sẽ không dùng hết toàn lực, như vậy hắn không thể diệt hết phe cánh mà
đối phương sở hữu.
Cảnh Dật Thần bố trí mấy bước kế hoạch lại lần nữa, liên tục cho tới tận khuya, hắn mới rời khỏi thư phòng.
Trong hòng ngủ, Thượng Quan Ngưng bật một cái đèn dưới đất, một cái đèn ngủ, đang nửa nằm ở trên giường xem tư liệu lập ngữ khoa học kỹ thuật chuẩn bị đưa ra thị trường, bà chủ như cô phải sửa lại một số số liệu phức tạp.
Nhìn thấy Cảnh Dật Thần tiến vào, cô đặt tư liệu ở một bên, vươn tay với hắn.
Cảnh Dật Thần mỉm cười, đi qua ôm lấy cô, ở môi cô dùng sức hôn, thấp giọng nói: “Chờ anh đến tận bây giờ, chỉ vì muốn ôm một cái thôi sao?”.
Thượng Quan Ngưng chớp chớp mắt mấy cái, ôm thắt lưng dày rộng của hắn làm nũng: “Em còn muốn hôn nhẹ!”.
“Vừa rồi đã hôn rồi, còn muốn nữa sao?”
“Không được, cái kia không tính, đó là em hôn anh trước, hiện tại em nói là muốn, anh phải hôn em một lần nữa!”.
“Tính rõ ràng như vậy?”.
Thượng Quan Ngưng giận: “Cuối cùng anh không muốn hôn chứ gì?”.
Cảnh Dật Thần cố ý đùa cô: “Nếu anh không hôn thì sao?”.
Thượng Quan Ngưng lập tức ngẩng đầu, dán lên môi Cảnh Dật Thần, cắn hắn một chút, cười hì hì nói: “Vậy em đành hôn anh thôi! Dù sao bộ dạng anh đẹp trai như thế, em sẽ không bị thiệt thòi!”.
Cảnh Dật Thần cúi đầu, tặng cho cô một cái hôn thật sâu.
Lời lẽ dây dưa, dẫn tới một trận tình triều khác.
Hơi thở Cảnh Dật Thần có chút loạn, nhưng không quên dặn dò Thượng Quan Ngưng: “Bảo bối, mấy ngày nay phải ngoan ngoãn ngốc ở nhà, không được đi đâu, anh muốn dọn dẹp Đường gia, bọn họ mới có thể phản kích”.
Thượng Quan Ngưng dùng con ngươi trong veo nhìn hắn, mềm giọng nói: “Vâng, em đã biết, sẽ không đi đâu đến, em và con trai ở nhà chờ anh, anh cũng phải cẩn thận, không được mạo hiểm”.
“Ừ, anh sẽ cẩn thận”.
Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng vuốt ve no đủ trước ngực Thượng Quan Ngưng, miệng có chút mơ hồ không rõ nữa với cô.
Độ ấm phòng ngủ lập tức tăng lên, hai thân thể chồng lên nhau dây dưa âu yếm, dưới ánh sáng yếu ớt, cùng nhau lên đỉnh.
Ngày hôm sau, Cảnh Dật Thần sảng khoái rời giường, Thượng Quan Ngưng làm thế nào cũng không đứng dậy được, đêm qua cô bị Cảnh Dật Thần ép buộc đến thảm, hiện tại đau nhức cả người.
Cảnh Dật Thần nhìn ánh mắt u oán cùng khuôn mặt kiều diễm của vợ, trong lòng không khỏi vui vẻ, hắn tặng vợ một cái hôn nhẹ, sau đó mang theo A Hổ rời đi.
Thượng Quan Ngưng không có thói quen ngủ nướng, hiện tại có Cảnh Duệ, cô càng không có thói quen đó.
Tuy rằng cả người đều có chút bủn rủn, nhưng cô rất nhanh đứng dậy, tắm rửa sạch sẽ xong, lại cùng với chị Nguyệt, tắm cho Cảnh Duệ.
Cảnh Duệ đặc biệt thích tắm, điều này làm cho Thượng Quan Ngưng cảm thấy rất ngạc nhiên.
Mỗi lần cậu tắm rửa, đều cười không ngừng, giống như rất thích nước.
Chị Nguyệt tính cách hướng nội, trưởng thành không thích nói chuyện, nhưng cô ấy chăm sóc quan tâm Cảnh Duệ rất nhiệt tình, nhìn thấy Cảnh Duệ được tắm nên vui vẻ. Trước kia cô ấy chăm sóc không ít đứa nhỏ mới được sinh ra, đa số đứa nhỏ không thích tắm rửa, vừa vào nước liền khóc nháo, thấy Cảnh Duệ thích tắm rửa, là lần đầu tiên gặp.
“Tiểu thiếu gia thích tắm rửa, thích nước, đây là chuyện tốt, người già thường nói, đứa nhỏ như vậy sẽ vô cùng khỏe mạnh”.
Tắm rửa sạch sẽ sẽ trôi đi dơ bẩn, cho nên đa số người già cho rằng, tiểu hài tử thích tắm rửa trên người sẽ không bẩn, sẽ vô cùng cường tráng.