Triệu An An một chút cũng không ngốc, những người đó tìm chuyện về việc dung mạo không có chút quan hệ nào, với lại cô cũng không cảm thấy mình xinh đẹp tới mức làm cho mọi người phải phẫn nộ.
“Hừ, đừng cho là tớ không biết, bọn họ đều ở sau lưng chỉ chỉ trỏ trỏ tớ, lại còn nói tớ được người khác bao dưỡng! Bọn họ đúng là mắt chó! Bọn họ được bao nuôi, chẳng lẽ liền nói người khác cũng bị bao? Tớ có một người anh vạn năng, bọn họ không có, cho nên ghen ghét chết! Những người đó trình độ kém như vậy, Còn không biết xấu hổ nói tớ? Thật không biết xấu hổ!”
“Bọn họ không phải thích soi tật xấu của tớ sao? Tớ đây sẽ khiến cho bọn nhọ soi không ra tật xấu, một đám đàn bà cả ngày đều chỉ biết ở đó khua môi múa mép, nói dung nhan tớ không chuẩn, không có bộ dáng của hiệu trưởng! Không phải chỉ là mặc váy đi giày cao gót sao? Bà ngoại đây liền mặc cho bọn họ xem!”
Thượng Quan Ngưng rốt cuộc cũng bừng tỉnh, hóa ra Triệu An An là bị kích thích!
Các cô đều có tính cách gần giống nhau, tỉ dụ như rất ghét phiền toái, rất thích mọi việc đơn giản.
Triệu An An khẳng định là bị những người đó dây dưa phát sợ, mới muốn mặc váy đeo giày cao gót để lấp kín miệng bọn họ.
Rốt cuộc hiện tại cô ấy cũng là hiệu trưởng trường đại học X, ở thành phố A thật sự tính là người của công chúng, mỗi ngày đều có rất nhiều người nhìn chằm chằm cô, bới lông tìm vết cũng rất nhiều, nhưng không phải tất cả mọi người ai cũng biết thân phận thật sự của Triệu An An.
Có người sẽ cố ý khiêu khích, muốn nhìn xem phản ứng của người đứng sau lưng Triệu An An, để có thể tìm hiểu nguồn gốc người nâng đỡ Triệu An An.
Hiện tại rất nhiều người đều hoài nghi thân phận của Triệu An An, thậm chí thông qua các con đường khác nhau để hỏi thăm.
Có thể để một người phụ nữ không đến ba mươi tuổi đến pàm hiệu trưởng của trường đại học X, hơn nữa áp bức hiệu trưởng Mẫn ban đầu phải lui về sau mà không hề có câu oán hận nào, hậu phương của cô nhất định rất lớn.
Triệu An An đã từng bị đại học X sa thải qua một lần, hiệu trưởng kế nghiệp này quả thực là một vị hiệu trưởng lỗi nhất, nhưng cô lại có thể quay lại đây một lần nữa làm hiệu trưởng, đủ thấy rằng thành phố A từ trên xuống dưới đã sớm bị chuẩn bị hết.
Cục trưởng cục giáo dục cục Vương thậm chí còn rất hòa khí với cô, có quan hệ tương xứng với cô, chẳng những không làm giá chút nào, cũng không ngại mà mời Triệu An An về nhà của mình làm khách.
Nếu không phải cục trưởng Vương luôn luôn thanh liêm đoan chính, hơn nữa vợ và con đều đã có, gia đình hòa thuận thì mọi người nhất định sẽ hoài nghi ông ấy có ý với vị hiệu trưởng mỹ nữ Triệu An An này.
Thành phố A nhưng không chỉ có một đại học lớn như đại học X mà còn có vài ba trường hơi thua kém đại học X một chút, còn có rất nhiều trường tiểu học, trung học, cao trung, nhưng không hiệu trưởng nào được ông ấy đối xử với thái độ tốt như vậy.
Trước kia hiệu trưởng Mẫn lên nhận chức tựi đại học X, cục trưởng Vương có cùng ông ấy giao tiếp qua, nhưng tuyệt đối không có hóa khí thân cận như đối xử với Triệu An An.
Rất nhiều người đều không phục, cho nên sôi nổi bới lông tìm vết, chỉ có ít người nhìn ra mà thật cẩn thận.
Triệu An An luôn không am hiểu phương diện xã giao, nhưng cô hiện giờ đã không còn giống trước kia mà tùy hứng làm bậy nữa.
Nếu cô quyết định phải làm một vị hiệu trưởng tốt thì sẽ hết sức lý trí thành thục.
Đương nhiên, một vị cục trưởng cục giáo dục, Triệu An An thật đúng là không có để ở trong lòng, ứng phó vài câu như vậy là đủ rồi, cô không có khả năng đến nhà cục trưởng ăn cơm.
Triệu An An ưu sầu nhìn nhìn chiếc váy ngắn trên người chính mình, lại nhìn nhìn giày cao gót trên mặt đất, kêu rên nói: “Những người này thật là quá đáng ghét, quần à, giày thể thao à, các ngươi về sau có phải sẽ không thể đi theo chị a!"
Công việc bắt buộc, đặc biệt là công việc như vậy, váy là trang phục trang nhã, quần chỉ là mặc lúc bình thường
nhàn nhữ, khi phỏng vấn các phu nhân của các nguyên thủ quốc gia này, hoặc là phỏng vấn, không phải tất cả đều mặc váy sao?
Triệu An An tuy rằng kém xa phu nhân của nguyên thủ quốc gia, nhưng cô là hiệu trưởng, mặc quần ở rất nhiều trường hợp thật sự sẽ có vẻ không đủ trịnh trọng.
Giày thể thao sẽ càng không được, cho dù là loại giày đế bằng cũng không được, cô mặc một bộ váy công sở thì phải mang một đôi giày cao gót khéo léo, nếu không nhìn rất quái dị.
Thượng Quan Ngưng cười an ủi cô: “Cậu đi làm thì mặc đồ công sở, còn cuối tuần không phải muốn mặc gì thì mặc sao! Chưa kể có thể nghỉ đông hè, đến lúc đó cậu có thể thả lỏng."
Ngành giáo dục có điểm này là tốt, còn vó kỳ nghỉ có thể kéo dài, Triệu An An rốt cuộc cũng có chút tinh thần: “Đúng vậy, tớ mấy ngày nay đều vội đến sắp hôn mê, tớ còn có thể có rất nhiều kỳ nghỉ nữa! Ha ha ha, thật tốt quá! Tớ là hiệu trưởng, năm nay nhất định phải cho nghỉ nhiều, tầm ba tháng."
Việc này…… cho người như Triệu An An làm hiệu trưởng, thật sự tốt sao?
Nếu nghỉ hè ba tháng, nghỉ đông ba tháng, hơn nữa cuối tuần và tiết nghỉ, thời gian đi học không đến một trăm ngày! Bọn học sinh khẳng định mừng đến điên rồi, mấu chốt là các phụ huynh và giáo viên khẳng định cũng muốn điên rồi!
Nhưng Triệu An An vẫn cảm thấy kỳ nghỉ quá ngắn, cô ấy thở dài nói: “Ai, nếu là kỳ nghỉ và thời gian đi học đổi lại với nhau thì tốt rồi, chỉ cho nghỉ một tháng! Quy định trước là ai ra, sao có thể tàn nhẫn như vậy, vùi dập đóa hoa của tổ quốc.”
“Hiệu trưởng Triệu, cậu suy nghĩ nhiều, có thể nghỉ hơn một tháng đã là không tồi, đừng có nằm mộng, mau tỉnh lại đi!”
Thượng Quan Ngưng thật là không muốn nói, vị hiệu trưởng này, cũng quá tùy tâm đi!
Triệu An An từ trong mộng đẹp tỉnh lại, oán giận áp lực công việc của mìng trong chốc lát, muốn học quá nhiều, nhớ đến người anh trai vạn năng thì cô,mới nhớ tới hỏi Thượng Quan Ngưng một chút, xem là bọn họ rốt cuộc là đã sảy ra chuyện gì.
“Cậu làm sao vậy, bộ dạng như nửa chết nửa sống, sắc mặt trắng như vậy, trạng thái kém như vậy, không phải là do....”
Cô vừa nói, vừa đem mặt tiến sát đến bên người Thượng Quan Ngưng, dùng ngữ khí ái muội nói: “Có phải là do anh trai tớ không biết tiết chế, làm cho cậu mệt muốn chết rồi? Tớ nghe nói thận hư thì ăn nhiều sáu vị địa hoàng hoàn một chút, rất dùng được, nếu không, cậu cùng anh ấy đều thử xem?”
Việc lung tung rối lạon này mà cô ấu còn không biết xấu hổ mà nói ra!
Thượng Quan Ngưng bị cô cười, giơ tay liền túm tai cô: “Cả ngày chỉ biết nói hươu nói vượn, làm hiệu trưởng rồi mà còn như vậy, như là trẻ con!”
Triệu An An khoa trương kêu to: “Ai da, tớ thân là em dâu, cậu làm gì cũng nhẹ nhàng một chút đi, tai của tớ khẳng định đã dài ra, nếu cậu kéo một cái thì sẽ còn một cái kia không cân, thật đáng thương!”
Chỉ là, cô quỷ khóc sói gào đem "con sói” chân chính đưa tới.
Cảnh Dật Thần mở cửa, nhìn Triệu An An không hề có chút hình tượng ghé vào trên người Thượng Quan Ngưng, cau mày lạnh lùng nói: “Cảnh Duệ vừa mới vừa ngủ, lại còn kêu to như vậy, đem em ném văng ra bây giờ! Còn có, trên người của em không sạch sẽ, chánh xa A Ngưng một chút đ, cô ấy không có sức lực, không được dựa vào nàng trên đùi cô ấy, đè nặng cô ấy!”
Nhóm dịch: Mèo Xinh-->