Mộc Vấn Sinh thở dài, nhìn Cảnh Dật Nhiên đang hôn mê bất tỉnh trên giường, nhàn nhạt nói: “lão gia hỏa Cảnh Thiên Viễn kia, vận khí luôn luôn rất tốt, đời này chỉ sinh một đứa con trai, mọi phương diện đều vô cùng xuất sắc, con của nó cũng rất lợi lại, nhà bọn họ gen rất cường đại, ngoài trừ Cảnh Dật Nhiên là dị số ra thì tất cả đều phát triển một cách tốt nhất."
Ông nói, có chút tự giễu cười cười: “Vốn dĩ ta lúc đầu mỗi ngày đều chê cười ông ấy, nói cháu trai ông ấy không thích phụ nữ, về sau sẽ cưới đàn ông về nhà."
“Kết quả đâu, Cảnh Dật Thần kết hôn con nhanh hơn ai khác, kết hôn năm thứ hai liền sinh ra một đứa bé trai béo tốt, làm cho ta thèm mà không được. Ta có đi xem náo nhiệt chỗ Cảnh Duệ vài lần. Đứa bé này lớn lên cũng thật chắc nịch, đẻ chưa tròn bảy tháng mà đã lớn tốt như vậy. Về sau, nó khẳng định sẽ là một người thừa kế ưu tú của Cảnh gia."
“Con nhìn lại nhà chúng ta đi, tuy rằng mỗi người cũng đều không tồi, nhưng không ai có thể ứng mọi việc! Thật vất vả mới có con xuất sắc, vậy mà còn cố tình thích một con nha đầu thân thể không tốt.”
Mộc Thanh nghe lão gia tử lời nói, trong lòng đau như đao cắt.
Cậu “Bụp” một tiếng quỳ gối xuống trước mặt lão gia, nước mắt “Lạch cạch” lập tức rơi xuống không nhiễm một hạt bụi trên mặt đất, trở thành một cái bọt nước lạnh lẽo.
“Ông nội, con rất xin lỗi ông……”
Từ “Bất hiếu” đã không đủ để biểu đạt tội ác của cậu.
Mộc Thanh tự trách rất nhiều, trong lòng cũng rất thống khổ, nhưng kêu cậu từ bỏ Triệu An An, thì hắn căn bản lại làm không được.
Lão gia biết Mộc Thanh sẽ không từ bỏ Triệu An An, ông hôm nay nói những lời này cũng chỉ là cảm xúc bộc phát mà thôi, cũng không phải muốn bức bách Mộc Thanh kết hôn với người phụ nữ khác.
Mộc gia cũng có nhiều con nối dõi tốt, nếu Mộc Thanh không thể sinh, vậy thì kêu mấy đứa cháu khác sinh nhiều một chút, có thể chọn ra một đứa thiên phú tốt một chút, về sau để đứa bé kia đi theo Mộc Thanh học y thuật là được.
Bất quá, Mộc Vấn Sinh vẫn không muốn từ bỏ gen đẹp của cháu trai, ông cảm thấy, chỉ có con của Mộc Thanh mới có thể là xuất sắc nhất.
“Nếu con khăng khăng muốn cưới Triệu An An, ông nọi cũng không ngăn cản con, nhưng nếu hai đứa không thể sinh sản. Vậy thì trước tiên con giúp con bé lấy một ít tế bào trứng, đóng băng lên, phải lấy trong bất cứ tình huống nào."
Mộc Thanh kinh ngạc ngẩng đầu: "Ông nọi, nghĩa là……”
Chẳng lẽ lão gia là muốn đích thân đào tạo phôi thai?!
“Thử xem đi, đây là biện pháp cuối cùng.”
Mộc Vấn Sinh cũng không dám cam đoan sẽ thành công, nếu ông suy đoán không tồi, tế bào trứng trong người Triệu An An hoạt tính sẽ rất kém cỏi, sống suất thấp đến đáng sợ.
Sau đó ba ngày, Mộc Vấn Sinh mỗi ngày đều tới châm cứu cho Cảnh Dật Nhiên làm châm cứu, tới thứ tư, ông kêu Mộc Thanh tự mình làm, ông chỉ phụ trách ở một bên làm chỉ đạo.
Mộc Vấn Sinh làm châm cứu chỉ mất hai giờ, mà Mộc Thanh ước chừng phải mất ba giờ rưỡi.
Bất quá, cậu lần đầu tiên làm cách châm cứu phức tạp như thế mà có thể một lần là thành công, đã thuyết minh là thiên phú của cậu kinh người.
Kể từ đó, Mộc Vấn Sinh lại càng muốn một đứa chắt trai là con của Mộc Thanh.
Cảnh Dật Nhiên hiện tại trạng thái càng ngày càng tốt hơn, tay chân của hắn đôi khi sẽ cử động, Tiểu Lộc thật vui vẻ.
Mộc Thanh lại lâm vào một vấn đề nan giải lớn khác.
Làm sao để lửa đưa Triệu An An đến bệnh viện, sau đó lấy tế bào trứng trong cở thể của cô?
Khoảng thời gian trước bị Dương Mộc Yên náo loạn, hai người bọn họ hiện tại vẫn còn chưa hòa hoãn!
Triệu lão phu nhân còn cố ý gọi điện thoại nói cho cậu, Triệu An An nhận được một cái tin nhắn và một tấm ảnh của cậu chụp với người phụ nữ khác, tức giận đến nỗi nhìn ai cũng không thuận mắt, vài ngày rồi vẫn còn mang một khuôn mặt như người ta thiếu cô ấy năm trăm vạn tiền.
Mộc Thanh hiện tại nhớ tới Triệu An An liền đau đầu, cậu thật ra đã sớm không còn tức cô, chỉ sợ Triệu An An vẫn luôn giận hắn đâu.
Nếu là trực tiếp nói cho cô, muốn lấy tế bào trứng của cô, nhất định sẽ bị cô đánh chết.
Không nên không nên, phải nghĩ một kế hoạch hoàn hảo.
Vẫn là lão gia
có biện pháp, thế nhưng nghĩ ra chủ ý tốt như vậy!
Chờ khi phôi thai đã được đào tạo tốt, ra ngoại quốc tìm một người mang thqi hộ rồi sinh hạ ra, vậy thì hắn có thể là cha!
Cũng không biết Triệu An An sau khi biết, có thể cầm đao chém chết cậu hay không.
Mộc Thanh vừa hưng phấn về kế hoạch lấy trứng này, vừa nghiêm túc làm châm cứu cho Cảnh Dật Nhiên.
Bảy ngày châm cứu, đến ngày thứ tám thì Cảnh Dật Nhiên rốt cuộc cũng tỉnh.
Cảnh Dật Nhiên tỉnh lại, thì đã không còn việc của Mộc Thanh, dù sao cũng có Tiểu Lộc ở đó, cô sẽ chăm sóc cho hắn.
Không cần làm châm cứu cho Cảnh Dật Nhiên, Mộc Thanh đem tất cả thời gian đều dùng để an bài việc lấy trứng của Triệu An An.
Lấy trứng cũng không dễ dàng, phụ nữ và đàn ông không giống nhau, phụ nữ một tháng thông thường chỉ biết bài xuất ra một viên trứng, trong cuộc đời tổng cộng cũng chỉ có thể có hơn bốn trăm viên trứng mà thôi.
Mà tình huống của Triệu An An có chút đặc thù, tế bào trứng của cô hoạt tính thấp, số lượng lại càng thiếu.
Muốn lấy trứng thì trước tiên phải tiến hành xúc tác trị liệu trứng trong kì nghỉ lễ của cô, chỉ cần tiêm vào chất kích thích sinh trưởng vào một đợt trị liệu ước trừng cũng mất nửa tháng.
Trong lúc đó, cần phải không ngừng thông qua sự giám sát, đến khi trứng phát dục đủ lớn. Thì dẫn ống dẫn lấy trứng trong phao dịch.
Kế tiếp từ trứng phao dịch trung đem trứng phân nhặt ra tới công tác chính là Mộc Thanh, cái này cũng không cần Triệu An An tham dự.
Dựa theo tình trạng thân thể của Triệu An An, một đợt trị liệu khẳng định là không được, cô ít nhất phải cần ba đợt trị liệu, mới có thể rút đủ nhiều, chất lượng trứng cũng đủ tốt.
Trực tiếp nói cho Triệu An An tình hình thực tế, cô khẳng định không nói hai lời mà quay đầu đi, lấy trứng khẳng định là phải lừa mới được.
Bất quá, chuyện này là việc trọng đại, Mộc Thanh không có khả năng đơn phương làm, cậu xin sự trợ giúp của Triệu lão phu nhân và Triệu Chiêu, lúc ăn cơm với nhau cậu đem mọi việc kỹ càng tỉ mỉ nói một lần.
Hai người chấn động, hai người họ có nằm mơ cũng muốn có một đứa cháu do Triệu An An sinh ra, đáng tiếc Triệu An An đã làm quá nhiều lần trị bệnh bằng hoá chất, tử cung đã chịu tổn thương nghiêm trọng, khả năng mang thai đã rất bé nhỏ.
Hiện tại có loại phương pháp này có thể cho Triệu An An có được cho chính mình một đứa con, hai người cầu mà không được!
Thuyết phục hai người dễ dàng hơn trong dự đoán nhiều, Mộc Thanh đã chuẩn bị tất cả.
Ba người ăn một bữa cơm vô cùng náo nhiệt vô cùng vui vẻ, chỉ có mình Triệu An An đáng thương hề hề chẳng hay biết gì.
Triệu An An gần nhất đây tâm tình thật không tốt, cô lại một lần nữa náo loạn với Mộc Thanh.
Mộc Thanh lúc này đây hình nhue cũng tức giận, nên căn bản không tới an ủi cô.
Nói, cô giống như không có bất luận lý do gì để Mộc Thanh tới an ủi, chỉ là Mộc Thanh không xuất hiện, trong lòng cô vẫn luôn trống rỗng. Vạn nhất Mộc Thanh thật sự không thèm để ý đến cô nữa thì làm sao bây giờ!
Hơn nữa, cô lại không thể đi ra ngoài chơi, mỗi ngày đều ngồi buồn ở nhà, thật nhàm chán a!
Trong lòng cô ôm một con mèo bông màu trắng, chỉ tiếc, một con mèo bông trắng vốn dĩ rất đáng yêu, giờ phút này bị nàng nắm bóm đến mức không ra hình dạng gì.