Trịnh kinh vẻ mặt đương nhiên nhìn cô: “Đúng vậy, xong rồi!”
“Anh như vậy không được, anh phải nói nhiều chút nữa! Anh không phải là cảnh sát hình sự sao? Hẳn rất am hiểu nói đạo lý, nên lấy ra bản lĩnh khiến những tên tội phạm khuất phục để khuyên Lý Phí Đao nha!”
Trịnh Kinh bất đắc dĩ vỗ trán, Lý Phi Đao không phải tội phạm, đây là vấn đề tình cảm, không phải vụ án hình sự!
Lý Phi Đao cũng không thể hiểu được, hắn không phạm pháp, Trịnh Kinh là cảnh sát hình sự cũng vô dụng a!
Trịnh Kinh nghĩ nghĩ, dứt khoát đem lời kịch mấy hôm nay đã suy nghĩ tốt nói ra: “An An, anh có một biện pháp cực kì tốt có thể giải quyết mọi viêhc, có thể khiến Lý Phi Đao không theo đuổi em nữa, đồng thời cũng có thể giải quyết việc của Mộc Thanh!”
Triệu An An vui mừng khôn xiết, vội vàng nói: “Mau nói, rốt cuộc có biện pháp tốt nào?”
“Gả cho anh!”
Ba chữ này vừa từ trong miệng Trịnh Kinh nói ra, trong văn phòng lập tức lâm vào sự yên tĩnh quỷ dị.
Qua một hồi lâu, Trịnh Kinh mới nghe thấy tiếng Triệu An An hút khí.
Cô trừng lớn đôi mắt, giống như không quen biết Trịnh Kinh, khó có thể tin hỏi: “Anh nói cái gì? Anh nói lại một lần nữa coi?!”
Ba chữ này, thật sự không phải dùng để nói đùa!
Hơn nữa dáng vẻ của Trịnh Kinh, căn bản không giống nói đùa! Không giống như đang giúp cô giải vây, hắn là muốn đẩy cô vào hố lửa a!
Lý Phi Đao cũng trừng mắt, dùng bất thiện ánh mắt nhìn Trịnh Kinh: “Đúng, anh lặp lại lần nữa xem!”
Lời nói một khi nói ra, Trịnh Kinh ngược lại cảm thấy trong lòng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Mấy ngày nay hắn vẫn luôn bị viên đá này đè nặng, Thượng Quan Ngưng cho hắn nhiệm vụ này thật sự là quá gian khổ, khiến người khác ngoài ý muốn, hắn cũng phải dùng thời gian rất lâu để tiếp nhận, nếu không phải Trịnh Luân đau khổ cầu xin hắn giúp Triệu An An, hắn căn bản sẽ không đồng ý làm việc này.
Nếu về sau Triệu An An biết được chân tường, đến lúc đó khẳng định sẽ đuổi giết hắn khắp thành phố A!
Thứ hai, diễn kiểu bộ phim mà các cô gái ưa thích, hắn thật sự không am hiểu, trong lòng cũng khó chịu, người hắn thích chỉ có Trịnh Luân, để hắn nói thích Triệu An An, quả thật là muốn mạng hắn!
Cũng may hắn cùng Triệu An An cực kì quen thuộc, ngày thường cũng coi cô như một người đàn ông, kề vai sát cánh gì đó đều không nói chơi.
Từ mấy tháng trước Thượng Quan Ngưng đã chuẩn bị lời kịch thất tốt cho Trinh Kinh, vì phòng ngừa Trịnh Kinh không thể nói những lời buồn nôn thế này với Triệu An An, cô ấy đã tận sức đơn giản hóa rất nhiều, lại còn có dạy Trịnh Kinh một biện pháp: Tạm thời đem Triệu An An tưởng tượng thành Trịnh Luân, coi như là diễn tập để thổ lộ với Trịnh Luân.
Đi đâu tìm được một người cho Trịnh Kinh luyện tập giống như Triệu An An a!
Trịnh Kinh mỗi lần tưởng tượng như vậy, liền sẽ tự tại hơn rất nhiều.
Hắn vì làm ra vẻ nghiêm túc mà trịnh trọng, học dáng vẻ của Lý Phi Đao, đối mặt với Triệu An An, dùng ánh mắt thành khẩn nhìn cô, sau đó nói: “Anh không nói đùa, em vừa rồi cũng không nghe lầm, anh nói, để em gả cho anh! Em đồng ý không?”
Triệu An An dùng sức chớp chớp mắt, sau đó lại đào đào lỗ tai, cô cảm thấy ánh mắt của mình hôm nay không được tốt lắm, lỗ tai cũng nghe không tốt!
Người thâm tình trước mặt này là Trịnh Kinh sao?
Hắn vừa rồi nói chuyện với cô sao?
Là cô vẫn chưa tỉnh ngủ, hay là Trịnh Kinh vẫn chưa tỉnh ngủ?!
Đầu óc bị nước vào sao?
Triệu An An không tin, nắm cổ áo Trịnh Kinh, cả khuôn mặt gần như dán lên mặt hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi không nghe rõ, anh lặp lại lần nữa!!”
Trịnh Kinh thuận thế ôm eo cô, khiến cả người cô dán lên người mình, thâm tình nói: “Anh muốn cưới em, em gả cho anh, tất cả vấn đề đều có thể giải quyết?”
Triệu An An bị hắn ôm lấy, lông tơ cả người lập tức dựng thẳng!
Cô không chút nghĩ ngợi, lập tức một quyền đánh lên mặt Trịnh Kinh, má phải lập tức sưng lên!
Trịnh Kinh kêu thảm thiết một tiếng, còn chưa kịp nói chuyện, trên
bụng lại bị Triệu An An đã một cái ngã lên mặt dất.
“A! Triệu An An, sao em lại tùy tiện đánh người như thế! Dừng tay!”
Triệu An An đang dùng sức chà sát eo mình, cô cảm thấy bị Trịnh Kinh chạm vào eo khó chịu muốn chết!
Trước kia cô thường xuyên ôm Trịnh Kinh, lúc hai người đánh nhau cũng dây dưa cùng một chỗ, trước nay cô đều không cảm thấy có cái gì, nhưng hôm nay bị Trịnh Kinh chạm vào lại làm cô cảm thấy buồn nôn!
“Tôi đánh anh? Anh là tên khốn kiếp vô liêm sỉ, tôi còn muốn giết người đấy! Không đúng, anh căn bản không phải là người!”
Triệu An An tức đỏ cả mặt, trong ánh mắt đều là sự tức giận: “Những lời này mà cũng không biết xấu hổ nói ra!? Anh có biết vợ của bạn không thể trêu đùa không? Anh có biết tôi với Luân Luân là bạn tốt hay không? Anh nói ra loại lời này, tôi làm sao có thể nhìn mặt cô ấy? Anh còn mặt mũi để gặp cô ấy sao? Hôm nay tôi phải thay Luân Luân đánh chết kẻ lòng lang dạ sói như anh!”
Trịnh Kinh từ trên mặt đất đứng lên, chạy quanh trong văn phòng, vừa trốn vừa nói lời kịch: “Anh thích em đã lâu! Nhưng vẫn luôn không dám nói, anh cũng không muốn phả hoại tình cảm của em và Mộc Thanh, nhưng em đã cự tuyệt lời cầu hôn của Mộc Thanh, em không gả cho hắn, anh liền có cơ hội! Lý Phi Đao theo đuổi em cũng không muốn, vậy em gả cho anh không phải vừa đúng sao?”
Triệu An An điên cuồng đuổi theo hắn, thỉnh thoảng thuận tay cầm lấy cốc hoặc tìa liệu ném lên trên người hắn.
“Tốt cái rắm! Tốt nhất là lúc nãy anh chỉ là nói đùa với tôi, nếu anh nghiêm túc, tôi nhất định giết chết anh!”
Cô đuổi theo Trịnh Kinh, xuống tay không chút lưu tình giống như cô và Trịnh Kinh có thù không thể đội trời chung.
“Anh đừng tưởng rằng lừa tôi thì tôi sẽ không biết gì, anh nói thích tôi, quỷ cũng không tin! Anh làm gì có chút dáng vẻ nào là thích tôi? Trực giác nói cho tôi biết, gần tây anh có vấn đề! Nói, anh rốt cuộc có âm mưu gì!”
Trịnh Kinh không nghĩ tới cô lại đoán ra được đây là âm mưu!
Xem ra thật sự không thể xem thường trực giác của phụ nữ, Triệu An An không có chứng cứ gì, liền đoán được hắn không phải thật sự thích cô, có thể thấy được vấn đề tình cảm này, chỉ cần hơi dùng một chút tâm tư là có thể phát hiện ra chân tình hay là giả ý.
Nhưng Trịnh Kinh sống chết không thừa nhận.
Hắn một mực chắc chắn mình thích Triệu An An.
“Anh có chỗ nào không thích em? Mỗi ngày anh đều ở bên cạnh em chẳng nhẽ em không phát hiện ra?”
Triệu An An đương nhiên phát hiện!
Trong khoảng thời gian này, Trịnh Kinh mỗi ngày đều xuất hiện ở trước mặt cô, mặc kệ ở trên đường cái, hay là ở bệnh viện, hay trên đường gần nhà Mộc Thanh, cô đều có thể gặp hắn!
Từ khi cô đến đại học X làm, Trịnh Kinh mỗi ngày đều xuất hiện!
Cô đã sớm cảm thấy sự xuất hiện của Trịnh Kinh càng ngày càng nhiều!
Cô cũng đã nghi ngờ rất nhiều lần, nhưng mỗi lần hỏi Trịnh Kinh, hắn luôn có lý do rất tốt, hắn luôn xuất hiện hợp tình hợp lý, cô chỉ có thể tin tưởng hắn!
Nhưng trùng hợp quá nhiều, vậy không phải trùng hợp!