Cảnh Dật Thần không tốn quá nhiều sức lực liền tìm thấy Tiểu Lộc, tuy Cảnh Dật Nhiên có nói sẽ đưa cô đi sống ẩn dật, nhưng Tiểu Lộc không đồng ý để hắn giấu mình đi, cho nên chính cô chủ động liên hệ với Cảnh Dật Thần yêu cầu được hiến máu.
Vì biết máu của mình có tác dụng nên Tiểu Lộc rất cao hứng.
Cô vẫn luôn cảm thấy cả người mình đều là virus, chúng nó khiến cô trở thành mạnh mẽ, lại biến cô không giống người thường.
Những virus này, đại biểu cho quá khứ kinh khủng của cô, đại biểu cho thời thơ ấu mà cô không thể lấy lại, là do một tay ba mẹ cô tạo thành.
Cô chán ghét những thứ virus trong cơ thể mình.
Hiện giờ, chúng nó có thể có tác dụng, có thể cứu Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An, cô cảm thấy ngay cả ánh nắng cũng trở nên ấm áp đáng yêu.
Mộc Thanh chỉ rút 200cc thì không rút tiếp nữa, Tiểu Lộc phá lệ hỏi hắn: “Từng này máu đủ rồi sao? Nếu không đủ thì anh cứ rút nhiều một chút đi!”
Gương mặt Mộc Thanh lại run rẩy: “Đừng, lát nữa để Cảnh Dật Nhiên biết hắn sẽ giết chết tôi mất!”
Hắn chỉ vết thương trên mặt và vết rách trên áo sơmi nói: “Cô xem, hắn xuống tay tàn nhẫn như vậy! Thiếu chút nữa tôi đã bị hủy dung! An An vốn dĩ có khả năng bị mất trí nhớ, chẳng may tôi bị hủy dung, cô ấy tỉnh lại nhìn thấy sẽ không nhớ tôi là ai!”
Hiếm khi trên mặt Tiểu Lộc lộ ra tươi cười, giọng nói cũng có chút dịu dàng: “Tôi thay anh ấy xin lỗi anh, anh ấy vì quá lo lắng cho tôi nên mới ra tay đánh anh.”
Cảnh Dật Nhiên vừa nghe nói cô phải rút máu để cứu mấy người Thương Quan Ngưng, liền lập tức trở mặt, sau đó đem cô giấu đi không cho cô hiến máu.
Chỉ có hắn ngu ngốc đau lòng cô như vậy, không chịu để cô mất một giọt máu nào.
Mộc Thanh nhìn nụ cười đặc biệt chỉ có những cô gái đang yêu mới có ở trên mặt Tiểu Lộc không khỏi có chút líu lưỡi.
Người máy Tiểu Lộc cũng biết tỉnh ngộ, vì tình yêu mà cả người tràn ngập hơi thở ngọt ngào, bản lĩnh của Cảnh Dật Nhiên đúng là không nhỏ a!
Hắn lắc đầu, mang theo 200cc máu quý giá cùng Cảnh Dật Thần rời đi.
Mộc Thanh cùng Cảnh Dật Thần vừa đi, Tiểu Lộc liền quay về căn biệt thự mà cô và Cảnh Dật Nhiên đang ở.
Cô vừa mới trở về liền bắt gặp La Hạo mặt đỏ bừng bừng lao ra ngoài.
La Hạo nhìn thấy cô trong lòng nao nao, sau đó liền dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, nhanh đến mức giống như cô là thú dữ vậy.
Tiểu Lộc không hiểu ra sao, thấy Cảnh Dật Nhiên đang xách bình rượu đi tới liền hỏi: “Hắn làm sao vậy? Uống say?”
Cảnh Dật Nhiên lắc đầu, nhướng mày nói: “Tiểu La Tử chưa uống một giọt rượu nào a, hắn không say rượu mà là sau người a!”
Vẻ mặt Tiểu Lộc mờ mịt, cô căn bản không hiểu Cảnh Dật Nhiên đang nói cái gì.
Cảnh Dật Nhiên cũng không quan tâm cô có hiểu hay không, hắn tùy tiện ném bình rượu trong tay, sau đó liền cầm hai tay của Tiểu Lộc nhìn mạch máu của cô.
Trên tay có những điểm đỏ không rõ ràng lắm —— đó là lỗ kim.
Hắn nhẹ nhàng hôn cánh tay của Tiểu Lộc, sau đó ôm cơ thể nhỏ xinh của cô vào trong ngực: “Nha đầu ngốc, có đau hay không?”
“Không đau.”
Dùng kim để rút máu đối với Tiểu Lộc mà nói thật sự không tính là gì, viên đạn găm ở trong thịt của cô, cô đều có thể không rên một tiếng.
“Nhưng mà anh đau, đau lòng.”
Giọng của Cảnh Dật Nhiên có chút thấp, trong giọng nói lại mang theo sự thương tiếc rõ ràng.
“Em không phải vẫn luôn lanh nhạt sao? Tại sao lại nhân nghĩa hiến máu cứu người? Về sau em cứ tiếp tục lạnh nhạt thì tốn hơn nhiều, bằng không anh làm sao có thể yên tâm.”
“Chỉ rút một chút máu mà thôi, Thượng Quan Ngưng…… Đối với em rất tốt, cô ấy là người tốt.”
Tiểu Lộc đương nhiên là lạnh nhạt, sự sống chết của người khác không quan trọng với cô, nhưng Thượng Quan Ngưng lại rất quan trọng, cô ấy không thể xảy ra chuyện gì.
“Ai da, em vẫn là quá non a, Tiểu Lộc của anh! Thượng Quan Ngưng cũng không phải là một người hiền lành, lúc mà cô ấy tức giận sẽ rất dọa người, em nhìn xem, vết sẹo trên tay anh chính là do cô ấy cắn, cô ấy giống như chó vậy rất là hung dữ!”
“À, đại khái là bởi vì trước kia anh đã đùa giỡn cô ấy nên mới bị cắn đi!”
Lời nói của Tiểu Lộc rất bình
tình giống như không có gì không vui.
Nhưng Cảnh Dật Nhiên lại có chút chột dạ, hắn đâu chỉ đùa giỡn Thượng Quan Ngưng, còn rất nhiều lần khiến cô ấy suýt mất mạng!
Hắn nhanh chóng đổi đồ tài, một tay bế Tiểu Lộc lên đi vào trong biệt thự: “Giữa trưa em muốn ăn cái gì? Anh làm cho em ăn! Tài nấu ăn của anh không tệ, ngày hôm qua còn học được một món mới, em có muốn nếm thử hay không?”
“Được a!”
Đối với việc ăn uống Tiểu Lộc không hề bắt bẻ, hiện tại Cảnh Dật Nhiên nấu càng ngày càng ngon, hắn luôn có thể làm cho cô ăn no.
“Em muốn ăn thịt, thịt bò tốt nhất cung cấp rất nhiều năng lượng, em sẽ không cảm thấy đói.”
“Được a, hôm nay liền làm tiệc thịt bò! Không biết trong nhà còn đủ thịt bò hay không, nếu không đủ, anh sẽ nói Tiểu La Tử đi mua thêm! Tiểu tử này làm việc rất nhanh nhẹn lại ổn thỏa, anh trai dạy dỗ ra thuộc hạ rất tốt, em nói xem anh có nên cướp thêm mấy người của anh ấy hay không?”
“Hắn nguyện ý đi theo anh?” Tiểu Lộc có chút nghi ngờ, theo cô biết, các thuộc hạ của Cảnh Dật Thần đều cực kì trung thành sẽ không dễ dàng phản bội hắn.
“Ha ha, cái này em cứ yên tâm! Khuôn mặt của anh có tác dụng với cả nam và nữ, quyến rũ một Tiểu La Tử đơn thuần vẫn không thành vấn đề! Nhưng Cảnh Dật Thần biết anh cạy góc tường của anh ấy, có thể tới tìm anh tính sổ hay không a!”
Tâm trạng của Cảnh Dật Nhiên không tệ, vừa cười vừa ôm Tiểu Lộc vào nhà, sau đó liền bắt đầu nấu ăn.
Vì có thể để Tiểu Lộc được ăn ngon, hắn mua các loại lò nướng cùng nồi áp suất, hầm thịt cực kì tiện.
Cơm trưa cực kì phong phú, Tiểu Lộc ăn rất vui vẻ.
Cô cơm nước xong, ôm một quả táo đỏ rực gặm, trên khuôn mặt nhỏ dính đầu nước táo.
Cảnh Dật Nhiên lấy khăn ướt lau mặt cho cô, sau đó hắn liền hôn lên.
Thân mật xong rồi, hắn liền bế Tiểu Lộc đi ra ngoài.
Tiểu Lộc ở trong ngực hắn gặm quả táo, có chút ngây ngốc hỏi: “Anh muốn đưa em đ ra ngoià chơi sao?”
“Chơi? Không, cục cưng, chúng ta phải đi ra ngoài làm việc quan trọng a!”
“Giết người?”
Cảnh Dật Nhiên trừng mắt liếc cô một cái: “Cái này đâu được tính là việc quan trọng! Về sau em không được mạo hiểm giết người, có nghe hay không? Dù hiện tại em là sát thủ xếp thứ nhất toàn thế giới, không cần tiếp tục bò lên trên, về sau liền ngoan ngoãn làm người phụ nữ của anh, sinh con cho anh!”
“Nhưng em không có khả năng sinh con.”
“Ai nói! Em chưa thử tại sao lại biết mình không thể sinh con?”
Cảnh Dật Nhiên nói, bỗng nhiên nghĩ đến khả năng nào đó, hắn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn Tiểu Lộc: “Trước kia có phải em đã muốn sinh con với ai đó không?”
Tiểu Lộc trừng lớn đôi mắt lắc đầu: “Không có a, không có ai a!”
Vẻ mặt của Cảnh Dật Nhiên thả lỏng lại: “Ừ, anh cũng đoán không có!”
“Em mới chỉ bóp nát cái bộ phận đó của mấy người mà thôi, đây là nam chỗ yếu nhất của đàn ông, lúc không có vũ khí chỉ cần công kích vào chỗ này sẽ dành được thắng lợi.”
Hạ thân của Cảnh Dật Nhiên bỗng thấy mát lạnh, rồi sau đó giật mình một cái!
Hắn về sau…… Sẽ không bị Tiểu Lộc bóp nát đi?
Cưới một sát thủ xếp thứ nhất toàn thế giới làm vợ, dũng khí này của hắn có phải nên được xem xét ghi vào kỉ lục Guinness của thế giới!