Cảnh Duệ quá nhỏ, hình ảnh theo dõi lại quá nhiều, Cảnh Dật Nhiên phí rất nhiều công sức mới tìm được.
Hắn lập tức chạy lên chỗ Cảnh Duệ, chuẩn bị bắt được Cảnh Duệ để lập tức đem bé “Trục xuất” về nhà!
Một đứa bé không đến hai tuổi tự mình đi chơi bên ngoài rất nhiều nguy hiểm!
Chỉ là, chờ khi hắn tìm được Cảnh Duệ, bên người bé xuất hiện thêm một người phụ nữ, Thượng Quan Ngưng!
“Cảnh Dật Nhiên, cậu xui khiến con trai tôi đi xốc váy của người khác?”
Cảnh Dật Nhiên hơi kém bị cô hỏi hộc máu!
Chuyện này không có tí quan hệ nào ới hắn.
Thật là oan chết!
Mắt đào hoa của hắn trừng lớn với Cảnh Duệ, oán hận nói: “Tiểu tử thúi, con hôm nay không lừa chết ta là không chịu bỏ qua đúng không? Mau nói với mẹ con, việc kia không phải do ta sui con làm, là tự con làm!"
Cảnh Duệ mang bộ dáng ủy khuất bị uéc hiếp, đáng thương nói với Thượng Quan Ngưng: “Mẹ, kia không phải chú kêu con con làm, là tự con muốn xốc.”
Thượng Quan Ngưng đau lòng nói: “Không có việc gì, con trai, mẹ ở chỗ này, đừng sợ, con không cần thay cậu ta gánh tội!”
Cảnh Dật Nhiên tức đến nỗi tròng mắt sắp trừng ra!
Đúng vậy, ai sẽ tin tưởng là do Cảnh Duệ xốc váy, nếu là có chút đầu óc, khẳng định đều tưởng hắn hiếp bức, xui khiến!
Nhưng là, những người này thật là không có đầu óc!
Cảnh Duệ căn bản là không phải là đứa trẻ con bình thường, IQ và EQ của bé đều rất cao, căn bản không thể dùng lẽ thường để suy đoán!
Người khác không biết Cảnh Duệ có bao nhiêu thông minh đã đành, mà ngay cả Thượng Quan Ngưng là mẹ nó mà chẳng lẽ cũng không rõ sao?
“Việc này còn không biết ai gánh tội thay ai đâu, từ nay về sau thấy cái tên nhóc này thì khẳng định sẽ phải đi đường vòng rồi, bằng không nếu không cẩn thận sẽ bị nó lừa! Đời trước tôi đã nợ nó, cho nên kiếp nhày mới bị nó chỉnh như vậy!"
Cảnh Dật Nhiên bất đắc dĩ thở dài, hắn hôm nay không thể không nhận tội!
Căn bản còn định chỉnh Cảnh Duệ một chút, không nghĩ tới sẽ như vậy, thật đúng là vận số năm nay của hắn thật không may mắn, về sau ra khỏi cửa phải xem lịch mới được.
Thượng Quan Ngưng không thích nghe Cảnh Dật Nhiên nói, cô nào quan tâm con trai có phải thiên tài hay không, dù sao Cảnh Dật Nhiên cucng là người trưởng thành, Cảnh Duệ là trẻ con, trước tiên mắng Cảnh Dật Nhiên là được rồi!
Cô cau mày nhàn nhạt nói: “Cậu về sau cách xa con tôi một chút, thằng bé hiện tại nhỏ như vậy, căn bản là không phải đối thủ của cậu, nếu ngay cả đứa nhỏ như vậy mà cậu cũng xuống tay thì cậu một chút lương chi cũng không có!"
Thượng Quan Ngưng nói xong, không nhìn Cảnh Dật Nhiên, liền đưa Cảnh Duệ xoay người đi rồi.
Cảnh Dật Nhiên tức giận đến nỗi cái trán nổi đầy gân xanh, khuôn mặt đẹp trai hết đỏ lại trắng, hắn liền phát hiện có lẽ hôm nay hai mẹ con bọn họ chính là thông đồng đến làm hắn tức giận!
Ai, quả nhiên là ở ác gặp dữ sao?
Trước kia hắn khi dễ Thượng Quan Ngưng, hiện tại phải bị ô mắng đã trở lại sao?
Cảnh Dật Nhiên ủ rũ cụp đuôi về đến nhà, nhìn đến khuôn mặt đẹp trai của La Hạo thì bỗng nhiên tâm tình anh tốt lên rất nhiều, La Hạo là bạn tri âm của hắn, là người thích hợp nhất để nói hết!
Hắn đi lên trước, một phen ôm vai La Hạo, cả người đều treo ở trên người La Hạo, kêu thảm nói: “Bạn thân ái, tôi hôm nay bị một đứa bé không đến hai tuổi lừa, cậu hãy giúp tôi báo thù a."
La Hạo cả người đều cứng đờ!
Thân ái??
Cái từ này có phải là quá lộ liệu không?
Hơn nữa, cả người nhị thiếu gia đều dựa vào người hắn thật không được tốt đi? Tuy rằng...hắn còn rất thích được nhị thiếu gia dựa như vậy.
La Hạo cơ bắp đều rắn chắc, hắn nỗ lực dời đi lực chú ý của chính mình, miễn cho nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp trai như yêu nghiệt của Cảnh Dật Nhiên kia.
“Nhị thiếu gia, tuy rằng bị một đứa bé chưa đến hai tuổi lừa thì có chút mất mặt, nhưng dù sao đó cũng chỉ là trẻ con, bướng bỉnh một chút là chuyện bình thường. Anh là người trưởng thành rồi, so đo với trẻ con, không phù hợp với thân phận của anh, tôi
nghĩ là anh vẫn nên bỏ đi, không nên để trong lòng."
Có thể lừa được Cảnh Dật Nhiên, hơn nữa tuổi lại nhỏ như vậy, còn làm cho Cảnh Dật Nhiên khóc lóc kể lể, La Hạo liền biết ngoài Cảnh Duệ ra thì còn ai.
Hắn gần đây tuy rằng không ở bên người Cảnh Dật Thần phụ trách an toàn, nhưng hắn vẫn cùng những người anh em tốt trước kia thường xuyên gặp mặt rồi cùng nhau uống rượu ăn cơm, cho nên đối với tin tức bên Cảnh Dật Thần biết không ít.
Anh em của hắn không ít người bị Cảnh Duệ lừa thảm!
Cảnh Dật Nhiên bị lừa, đúng là bình thường.
Bất quá, La Hạo quan tâm Cảnh Dật Nhiên, không đành lòng xát muối vào vết thương của hắn cho nên liền an ủi hắn vài câu.
Cảnh Dật Nhiên ngay từ nhỏ đã thích người khác đi theo chăm sóc hắn, thích người khác chiều mình, chỉ cần có thể làm hắn vui là được.
Hắn tâm tình rất tốt vỗ vỗ vai La Hạo, dùng sức ôm hắn vào trong ngực, tà khí cười nói: “Ai nha, vẫn là cậu hiểu tôi nhất! Tiểu la tử, tôi thật sự là càng ngày càng thích cậu, Bất quá…… Làn da cậu trắng như, vẻ mặt hồng lên sẽ rất rõ ràng, cậu có gì tâm sự với tôi không, mvif cái gì mà mặt cũng đỏ lên?”
La Hạo bị Cảnh Dật Nhiên nói, sắc mặt càng ngày càng đỏ!
Thật là đáng chết! Hắn trước kia chưa bao giờ đỏ mặt, nhưng từ khi gặp gỡ Cảnh Dật Nhiên, thì tất cả đều thay đổi! Ngay cả việc thích phụ nữ cũng thay đổi!
Quá mất mặt! Hắn đường đường là người đàn ông, vậy mà động cái liền đỏ mặt, nhị thiếu gia liệu có xem thường hắn hay không?
Sự thật chứng minh, là do La Hạo suy nghĩ nhiều, Dật Nhiên không những không xem thường hắn, ngược lại còn cảm thấy hắn có vẻ rất đáng yêu, có một loại dục vọng muốn cho người khác hung hăng khi dễ!
Cảnh Dật Nhiên duỗi tay nhéo nhéo mặt La Hạo, niết tai và cằm hắn, động tác ái muội làm người khác hít thở không thông!
La Hạo tim như sắo ngừng đập, hắn cảm thấy mặt tai rất nhanh đều không phải của hắn nữa!
“Nhị…… Nhị…… Nhị……”
“La Dạo, cậu cảm thấy tôi nhị?”
“Không không không, không phải, nhị thiếu gia!”
“Úc, hóa ra vừa rồi là do cậu quá khẩn trương. Cho nên mới biến thành nói lắp! Bất quá, cậu nói tôi nhị nhị nhị, tôi thật không vui! Cho nên, vì phải làm tôi vui lên thì cậu phải tỏ vẻ mới được!” Cảnh Dật Nhiên kề vai sát cánh với La Hạo như cũ, trên khuôn mặt đẹp trai cũng toàn là ý cười, hoàn toàn không nhìn ra vẻ gì không vui.
La Hạo không thể xác định là Cảnh Dật Nhiên có thật sự tức giận hay không, hắn do dự rồi hỏi: “Nhị thiếu gia muốn tôi tỏ vẻ như thế nào?”
Cảnh Dật Nhiên không sao cả nói: “Tùy cậu, thế nào cũng đều được, chỉ cần cậu có thể làm cho tôi vui vẻ là được!”
La Hạo muốn nói, là anh hiện tại thoạt nhìn rất vui vẻ, nhưng khi há miệng thì lời nói ra lại là: “Nếu không, tôi thân cận với anh một chút?”
Cảnh Dật Nhiên lảo đảo, kém chút là ngã ngửa!
Hắn không nghe lầm đi?!
Tiểu La tử khi nào trở nên trực tiếp như vậy?
Cư nhiên còn muốn thân thể hắn!
Hắn sẽ không thật sự đem một người thẳng bẻ thành cong đi?
Trời ạ, thật là tội lỗi!