Hiện giờ Cảnh Trí có người anh trai như Cảnh Duệ, Cảnh Dật Nhiên trước nay đều sẽ không cố tình ngăn cản bé thân thiết với anh trai.
Tuy Cảnh Duệ không cho Cảnh Trí sắc mặt tốt, còn từng ghét bỏ Cảnh Trí về sau sẽ đoạt gia sản của bé, nhưng trước nay bé đều không làm gì Cảnh Trí, bé bất tri bất giác coi Cảnh Trí là em trai của mình theo bản năng mà chăm sóc hắn.
Cảnh Trí thích ăn ngon, lúc Cảnh Duệ ở với hắn, trước nay đều sẽ không đoạt đồ ăn của hắn mà để cho hắn ăn trước.
Cảnh Trí khóc nước mắt nước mũi một đống, bé một bên vừa ghét bỏ, một bên lại lấy chiếc khăn nhỏ lau cho hắn.
Lúc Cảnh trí mới tập đi, luôn bị té ngã, Cảnh Duệ sẽ đi theo nâng bé dậy.
Tối hôm qua tay hắn đầy chocolate và cát, Cảnh Duệ tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn giúp hắn rửa sạch, mặc dù bị Cảnh Trí cắn ngược lại đòi bé bồi thường chocolate nhưng bé cũng chưa nói cái gì.
Thế giới của đứa nhỏ đều rất đơn thuần, cậu tốt với tôi, tôi sẽ thích cậu.
Cảnh Trí sở dĩ thích đi theo Cảnh Duệ như vậy, trừ bỏ nguyên nhân hai đứa đều là những đứa bé, còn bởi vì chính hắn cảm thấy Cảnh Duệ đối xử với mình rất tốt.
Cảnh Duệ cùng Cảnh Dật Thần không giống nhau, Cảnh Trí có người anh trai như vậy, đối với hắn mà nói là chuyện tốt, Cảnh Dật Nhiên một chút cũng không hy vọng Cảnh Duệ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Cảnh Dật Nhiên mồ hôi lạnh chảy ròng: “Kia kia kia…… Kia làm sao bây giờ? Nhanh chóng trị liệu cho Duệ Duệ a! Trị chậm, virus liền khuếch tán toàn thân!”
Mộc Vấn Sinh cau mày lắc đầu: “Đã khuếch tán toàn thân.”
“A? Nhanh như vậy?”
Cảnh Dật Nhiên nhanh đã khóc, Cảnh Duệ sẽ không phải bị Cảnh Trí cào xước chân, sau đó liền mất mạng chứ?
Cảnh Dật Thần sẽ giết hắn, sau đó sẽ giết Cảnh Trí!
Con trai a, lúc này sao con lại gây ra đại họa như vậy!
“Virus trong cơ thể Cảnh Trí đã trải qua sự tiến hóa, so với virus trong cơ thể Tiểu Lộc còn ngang ngược hơn nhiều, năng lực cắn nuốt tế bào rất mạnh, hơn nữa Cảnh Duệ hiện tại quá nhỏ, năng lực chống cự lại virus sẽ rất yếu ớt. Nếu đổi là người trưởng thành, sẽ không nghiêm trọng như vậy.”
Mộc Vấn Sinh vì ưu sầu mà tóc bạc rất nhiều.
Tuy virus trong người Cảnh Trí bắt nguồn từ Tiểu Lộc, nhưng lại tiến hóa vô cùng mạnh mẽ, ông đã nghiên cứu suốt một năm, nhưng lại không tìm được cách đột phá, ông chỉ xác nhận được duy nhất một chuyện, lúc Cảnh trí được hai tuổi, khẳng định phải tiến hành lần đầu tiên thay máu trong đời bé, nếu không sẽ mất mạng.
Hiện tại Cảnh Trí còn chưa có việc gì, Cảnh Duệ lần đầu tiên lâm vào nguy cơ thật lớn vì loại virus này!
Rốt cuộc là tên biến thái nào nghĩ ra loại virus này!
Nếu toàn nhân loại đều nhiễm loại virus này, nhiều người như vậy đi chỗ nào để thay máu! Đến lúc đó không phải loài người sẽ bị diệt sạch sao!
Một đám kẻ điên không thể nói lý!
Ông hành nghề y mấy chục năm nay cũng không thể nào giải quyết được loại virus này, bác sĩ khác càng không cần phải nói.
“Hiện tại không có biện pháp nào tốt, trước thay máu thử xem!”
Sáng sớm Mộc Vấn Sinh đã tới bệnh viện, cho Cảnh Duệ thử rất nhiều các biện pháp và thuốc, nhưng không một loại có tác dụng.
Cũng may lúc này tốc độ ăn mòn của virus đã yếu bớt rất nhiều, thân thể Cảnh Duệ có thể chịu đựng một khoảng thời gian.
Từ lúc Cảnh Trí được sinh ra ở bệnh viện Mộc thị, liền chuẩn bị đủ máu cho bé, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
Hiện tại, vừa lúc có thể lấy ra cho Cảnh Duệ dùng.
May mắn nhóm máu hai anh em giống nhau, nếu không còn phải thu thập máu một lần nữa, sau đó tiến hành công tác tinh luyện phức tạp, cái này tốn thời gian rất lớn, như vậy thì việc cứu chữa Cảnh Duệ sẽ không kịp.
Cảnh Duệ rất nhanh đã bị đưa vào phòng phẫu thuật, Mộc Thanh cùng Mộc Vấn Sinh bắt đầu quá trình phẫu thuật thay máu dài dằng dặc cho Cảnh Duệ.
Cảnh Dật Thần vẫn luôn đứng ở ngoài cửa phòng phẫu thuật, Cảnh Thiên Viễn thì trực tiếp đi vào phòng phẫu thuật.
Hôm nay Cảnh Dật Nhiên ôm Cảnh Trí đặc biệt im lặng, đi đến bên cạnh Cảnh Dật thần, một hồi lâu mới lấy hết can đảm nói: “Anh trai, em…… Rất xin lỗi, là em không trông tốt hai đứa bé.”
Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn hắn một cái, rồi sau
đó trực tiếp lơ hắn nhanh chóng rời đi.
Cảnh Dật Nhiên không khỏi cười khổ, hắn vuốt đầu Cảnh Trí nói: “Con trai, con hại anh trai con sắp chết, sau đó anh trai của ba lại không để ý ba, con nói phải làm sao bây giờ?”
Cảnh Trí có chút mờ mịt, lại có chút sợ hãi: “Ba, anh trai sẽ chết sao?”
Lấy tuổi tác của bé, còn không rõ cái gì là sống chết, nhưng bé nhìn biểu tình của người lớn liền biết, chết đi tuyệt đối không phải một chuyện tốt.
Cảnh Dật Nhiên an ủi con trai: “Không có việc gì, anh trai con mạng lớn, không chết được! Nhưng kể cả anh không chết được, chỉ sợ về sau con cũng không thể đi theo anh nữa. Về nhà đến phải cắt móng tay của con ngắn một chút, miễn lại cào người khác bị thương mà xảy ra vẫn đề.”
Cảnh Trí ngây thơ hỏi: “Ba, có phải con hại anh trai phải nằm viện hay không? Về sau anh trai sẽ không chơi với con sao?”
Cảnh Dật Nhiên hôn khuôn mặt nhỏ của con trai, trong lòng hắn cũng rất khó chịu, nhưng lại giả vờ như không có chuyện gì nói: “Không trách con! Ở trong lòng ba, con là tốt nhất!”
Con trai còn nhỏ như vậy, cái gì bé cũng không hiểu, trong thân thể có virus, căn bản không thể trách bé.
Cảnh Dật Nhiên không muốn để con trai cảm thấy mình là quái vật, hắn chỉ muốn con trai có một thời thơ ấu vô ưu vô lo mà vui vẻ!
Nhưng nguyện vọng của hắn đơn giản chất phác như vậy, nhưng căn bản không có cách nào thực hiện được.
Lúc Thượng Quan Nhưng biết con trai bị lây nhiễm virus đã là buổi tối.
Cô giống như người điên chạy đến bệnh viện, muốn đi vào phòng phẫu thuật, lại bị Cảnh Dật Thần đang canh giữ ở bên ngoài ngăn cản.
“A Ngưng, em đừng xúc động, Duệ Duệ sẽ không có việc gì!”
“Anh buông em ra, em muốn vào nhìn con trai một chút! Vì sao anh không chịu nói cho em biết?! Nếu không phải hôm nay An An lỡ miệng nói ra, đến bây giờ em còn không biết Duệ Duệ phải thay máu!”
Thượng Quan Ngưng khóc không kềm chế được, buổi tối cô gọi điện nói chuyện với Triệu An An, kết quả biết được chuyện ngày hôm qua Cảnh Trí cào Cảnh Duệ bị thương nên mới bị lây nhiêm virus, Mộc Vấn Sinh đang phải tiến hành thay máu.
Đây quả thực là sét đánh giữa trời quang!
Một hồi lâu sau cô vẫn cảm thấy cả người lạnh như băng, đại não trống rỗng, hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi!
Con trai chính là mạng sống của cô a!
Cảnh Duệ nếu xảy ra chuyện gì, người làm mẹ như cô sống thế nào được!
Trách không được sáng sớm hôm nay không thấy Cảnh Dật Thần mang theo Cảnh Duệ đi ra ngoài, trách không được giữa trưa cả hai ba con đều không về nhà ăn cơm!
Hóa ra đã xảy ra chuyện lớn như vậy!
Cảnh Dật Thần ôm lấy Thượng Quan Ngưng đang khóc đến tan nát cõi lòng, dùng giọng có chút khàn khàn nói: “Anh không nói cho em biết là vì sợ em lo lắng, anh muốn chờ con tốt hơn một chút sẽ nói cho em biết.”
Dáng vẻ hiện tại của Cảnh Duệ, sau khi Thượng Quan Ngưng nhìn thấy sẽ đau lòng chết mất, Cảnh Dật Thần căn bản không dám để cô nhìn thấy, cũng không dám để cô biết.
Nếu Mộc Vấn Sinh đã nói thì sẽ nắm chắc, như vậy Cảnh Duệ cũng sẽ không có lúc nào chịu nguy hiểm quá lớn, hắn không muốn để Thượng Quan Ngưng đi theo lo lắng hãi hùng.
Một mình hắn chịu sự tra tấn này thì đã đủ rồi!